Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 55. Mất Kiểm Soát
Cập nhật lúc: 2025-02-08 10:30:10
Lượt xem: 1
Ánh mắt của vị giám đốc kia quá mãnh liệt khiến Hạ Diện Tâm có muốn cố gắng giả vờ không chú ý đến cũng không được. Không chỉ vậy, với sự mẫn cảm vốn có đã được mài giũa khủng khiếp trong trại giam không gian số sáu mươi chín, Hạ Diện Tâm còn nhận ra được trong ánh nhìn của vị giám đốc cao to đẹp trai trước mặt anh lóe lên rất nhiều cảm xúc, trong đó, có cả sự khinh miệt và chế giễu. Hạ Diện Tâm lặng lẽ thở dài. Xem ra công việc ở đây không có chỗ cho anh rồi.
Quả nhiên, Lục Ngọc Bảo nhìn Hạ Diện Tâm một lúc rồi lạnh lùng cất giọng hỏi:
- Căn cước công dân của anh đâu?
Hạ Diện Tâm cười khẽ, trong lòng thầm nghĩ đến hai chữ “quả nhiên…”. Anh lắc đầu, khom người xuống một chút, nhỏ giọng trả lời:
- Xin lỗi, tôi không làm công việc này nữa. Tôi xin phép.
Hạ Diện Tâm nói xong liền quay người đi ngay không chút nấn ná. Lục Ngọc Bảo cau mày ngẩn ra. Anh ta chỉ mới hỏi căn cước công dân theo thủ tục thôi, người đàn ông kia lại đùng đùng bỏ đi như thế là thế nào? Đây là kiểu làm mình làm mẩy của những kẻ làm nhân tình hiện nay à? Hay là theo kiểu muốn bắt lại vờ tha?
Thế nhưng, nhìn thấy Hạ Diện Tâm đã đi khuất khỏi cánh cửa rồi, Lục Ngọc Bảo mới nhận ra, người kia không phải làm mình làm mẩy, cũng không phải muốn bắt vờ tha, mà là anh đã thật sự bỏ đi. Lời cảnh cáo của Hà Dương Cẩm và của gia tộc họ Hà vẫn còn dư âm trong đầu, Lục Ngọc Bảo không muốn gặp rắc rối vì một gã đàn ông làm nhân tình của Hà Dương Cẩm. Thế nên anh ta vội vàng quát lên, ra lệnh cho bảo vệ đuổi theo, mang người đàn ông vừa rời khỏi quán bar trở lại trước mặt của mình.
Hạ Diện Tâm vừa đi khỏi quán bar Nhất Dạ Đế Vương được vài bước thì đã bị một nhóm gồm đến năm người bảo vệ cao to lực lưỡng đuổi theo, túm lấy và lôi kéo anh quay trở lại. Mắt thấy khung cảnh khiến bản thân không mấy dễ chịu, lại nhớ đến ánh mắt đầy những cảm xúc khiến mình bị tổn thương của giám đốc nơi đó, cộng với nỗi uất ức tích tụ từ khi bị Hà Dương Cẩm “xua đuổi” rồi lại không thể tìm được việc làm,… tất cả đã khiến tâm trạng của Hạ Diện Tâm bùng phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-55-mat-kiem-soat.html.]
Anh khom người, chống chân trụ lại. Hai tay linh hoạt thoát khỏi khống chế của một người bảo vệ, thuận tiện quật một cái, hất người bảo vệ còn lại ngã lăn ra đất, chân của anh lại quét một vòng, khiến ba người còn lại cũng phải thối lui.
Tất cả đều bất ngờ trước phản ứng và khả năng của Hạ Diện Tâm. Những bảo vệ ở quán bar này đều là những tinh anh trong ngành bảo an, ngay cả quái vật không gian vẫn còn phải e ngại bọn họ vài phần. Ấy thế mà Hạ Diện Tâm có thể thoát khỏi khống chế của một nhóm gồm đến năm người bảo vệ.
Lục Ngọc Bảo nhướng mày, thú vị nghĩ thầm, xem ra cậu chủ nhỏ của nhà họ Hà cũng có con mắt chọn nhân tình đấy. Nếu chỉ là những gã mặt trắng ẻo lả thì lên giường sẽ không thú vị bằng những kẻ có vẻ ngoài thanh tú nhưng lại quật cường thế này.
Việc có thể thuần phục một con đại bàng dù sao cũng mang lại cảm giác thành tựu nhiều hơn so với việc nuôi một con chim hoàng yến. Tuy nhiên, nếu đại bàng kia lại dám vung móng vuốt ở địa bàn của quán bar Nhất Dạ Đế Vương thì lại là chuyện khác.
Lục Ngọc Bảo nhìn thấy Hạ Diện Tâm lại muốn quay lưng đi thì bước tới phía trước vài bước, trầm giọng nói:
- Đứng lại!
Hạ Diện Tâm khựng lại một nhịp, nhưng vẫn tiếp tục bước. Lục Ngọc Bảo chậm rãi nói từng chữ:
- Đến trước quán bar của tôi đánh người, anh cho rằng Hà Dương Cẩm có thể bao che được cho anh sao?