Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 57. Sắp Xếp Mới
Cập nhật lúc: 2025-02-08 10:37:45
Lượt xem: 0
Sống trong cảnh trắng đen lẫn lộn đã quá lâu, m.á.u đa nghi của Lục Ngọc Bảo đã vô cùng đậm đặc rồi. Anh ta không tin rằng ấn tượng ban đầu của bản thân lại không đúng. Hơn nữa, nhớ đến lời căn dặn của Hà Dương Cẩm và cả gia tộc họ Hà, nhân cơ hôi này, Lục Ngọc Bảo đưa ra lời đề nghị:
- Nếu thế, tôi muốn anh vào đây làm nhân viên tạp vụ cũng không thành vấn đề gì chứ?
Hạ Diện Tâm vẫn cúi đầu, đáp khẽ:
- Tôi… không có giấy tờ tùy thân.
Lục Ngọc Bảo cười khẩy:
- Tưởng là chuyện gì. Giấy tờ tùy thân của anh, Hà Dương Cẩm đã cho người chuẩn bị xong cả rồi. Đừng có nói với tôi là anh không biết chuyện này nhé?
Hạ Diện Tâm khẽ lắc đầu. Anh thật sự không hề biết chuyện này. Lục Ngọc Bảo thấy thế thì cau mày, hỏi:
- Anh thật sự không biết là Hà Dương Cẩm đã làm căn cước công dân mới cho anh sao? Hiện giờ anh vẫn chưa nhận được giấy tờ tùy thân nào?
Hạ Diện Tâm lại lắc đầu. Nếu anh đã có giấy tờ tùy thân thì đâu đến nỗi phải bỏ đi khi vừa xin được việc làm xong, càng sẽ không vì sợ bị bại lộ tung tích mà ra tay đánh người để bỏ chạy như vậy. Lục Ngọc Bảo bèn lấy máy liên lạc ra, bấm vài số gọi đi. Lục Ngọc Bảo vừa trò chuyện qua máy liên lạc vừa bước đến một góc khuất gần đó, Hạ Diện Tâm nghe không rõ, không không tiện tò mò. Anh đang buộc bản thân phải đứng yên tại chỗ, chờ đón nhận đòn trừng phạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-57-sap-xep-moi.html.]
Lát sau, Lục Ngọc Bảo quay lại, nhìn Hạ Diện Tâm, lạnh lùng chuyển lời:
- Họ Hà kia bảo với tôi, giấy tờ tùy thân của anh sẽ gởi tới đây trong hôm nay. Còn nữa, từ bây giờ anh ở lại đây, không được quay về căn nhà của Hà Dương Cẩm nữa. Tôi sẽ cho người sắp xếp phòng ở cho anh.
Hạ Diện Tâm sửng sốt một chút rồi gật đầu. Anh vốn không định quay lại căn nhà đó nữa.
Lục Ngọc Bảo nói xong thì bỏ đi ngay. Tóm lại, Lục Ngọc Bảo chỉ cần sắp xếp để cho “nhân tình của Hà Dương Cẩm” ở lại quán bar này làm việc, trả lương hậu hĩnh, là xem như đã hoàn thành xong lời yêu cầu của Hà Dương Cẩm. Thêm vào đó, Lục Ngọc Bảo chỉ cần luôn để mắt trông chừng, không cho “người đàn ông đã quyến rũ Hà Dương Cẩm” này bỏ chạy thì cũng xem như đã thực hiện theo mệnh lệnh của gia tộc họ Hà. Còn về việc người đàn ông có biết được những sắp xếp của những người họ Hà kia hay không, anh vào đây làm tạp vụ sẽ phải làm những gì, sẽ trở thành như thế nào, Lục Ngọc Bảo vốn không thèm quan tâm.
Thế là Hạ Diện Tâm đã thành công trở thành nhân viên tạp vụ ở quán bar này bằng một cách rắc rối như thế đấy.
Thấm thoắt Hạ Diện Tâm đã làm ở quán bar Nhất Dạ Đế Vương được một tháng đầu tiên. Chỉ còn vài ngày nữa là đến đợt lĩnh lương. Hạ Diện Tâm làm việc rất chăm chỉ, không ngại khổ, không ngại bẩn, quản lý đã tuyên bố, tháng này sẽ có thêm tiền thưởng.
Thế nhưng, trước khi Hạ Diện Tâm nhận được tháng lương đầu tiên và tiền thưởng thì số phận lại đưa đẩy anh vào những biến cố bi thương.
Hôm ấy, màn đêm vừa buông xuống, thành phố càng trở nên nhộn nhịp. Tại quán bar Nhất Dạ Đế Vương, cuộc sống xa hoa truỵ lạc lại bắt đầu. Những ánh đèn màu, những tiếng nhạc xập xình, những chai rượu sắc đỏ lóng lánh chiếu rọi khắp nơi khiến không còn nhìn rõ mặt người, càng không thể thấy rõ được lòng người.
Tại một căn phòng bừa bộn, Hạ Diện Tâm vừa dọn dẹp sạch sẽ bãi nôn của một vị khách nào đó uống say. Mặc dù động tác của anh khá chậm chạp nhưng rất kỹ lưỡng. Sau khi đã lau dọn sạch sẽ, Hạ Diện Tâm còn cẩn thận đốt thêm một chút hương để ở trong góc để khử mùi.