Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 61. Đi Thang Bộ Cũng Gặp Chuyện
Cập nhật lúc: 2025-02-10 07:19:34
Lượt xem: 5
Mặc dù nơi này vắng vẻ và mờ tối, vốn không phải là nơi thu hút với những người thích vui chơi náo nhiệt và những người đang bận rộn công việc. Nhưng với ánh sáng mờ nhạt mập mờ thế này, xung quanh lại còn vắng vẻ và yên tĩnh thế này, cầu thang bộ vào buổi đêm còn có một công dụng vô cùng đặc biệt: là nơi để những ai muốn yêu đương vụng trộm hoặc thử cảm giác kích thích đến để trải nghiệm. Đây không phải là lần đầu tiên “Hứa Vĩnh Tâm” phải đi thang bộ, nhưng đây là lần đầu tiên anh phải đi thang bộ vào ban đêm. Thế nên, đây cũng là lần đầu tiên “Hứa Vĩnh Tâm” đối mặt với một tình huống khá khó xử.
Với cái chân đã từng bị cắt gân và cơ thể phải chịu vô số thương tổn, Hứa Vĩnh Tâm chậm chạp bước từng bước đi lên từng bậc cầu thang được hơn ba tầng lầu thì thấm mệt. Không muốn ngã quỵ khi còn chưa lên đến được nơi cần làm việc, “Hứa Vĩnh Tâm” động viên bản thân cố gắng bước hướng đến tầng bốn để có chỗ dừng lại nghỉ ngơi. Thế nhưng khi chỉ còn cách lầu bốn khoảng vài bậc thang, “Hứa Vĩnh Tâm” liền biết, anh không chỉ không thể nghỉ ngơi mà có khi còn phải gặp rắc rối nữa.
Bởi vì, nơi góc khuất cạnh cầu thang dẫn đến lầu bốn truyền tới bên lỗ tai của “Hứa Vĩnh Tâm” những tiếng ư, a ưm, tiếng rên rỉ mềm mại cùng tiếng thở dốc… Dù không nhìn thấy, “Hứa Vĩnh Tâm” cũng đã đoán được trên kia đang xảy ra chuyện gì. Anh đứng khựng lại, toàn thân cứng ngắc, trong lòng như có thứ gì rơi xuống lộp bộp. Tình hình lúc này, anh đi cũng dở mà ở cũng không xong.
Ngẫm nghĩ một lúc, “Hứa Vĩnh Tâm” quyết định sẽ lùi lại. Dù sao thì nếu anh kịp thời rời đi thì có thể sẽ không vướng phải rắc rối gì. Nhưng “Hứa Vĩnh Tâm” chỉ vừa mới cử động thì trên góc khuất kia đã vọng xuống một giọng sắc lạnh:
- Là ai dám rình rập ở đây?
“Hứa Vĩnh Tâm” biết là mình đã bị phát hiện. Bây giờ anh có muốn chạy cũng không thể thoát được, đanh ngước lên nhìn.
Trên lầu bốn, một người đàn ông ôm theo một người phụ nữ bước ra khỏi góc khuất.
Đôi mắt của người đàn ông kia như mắt chim ưng, nhìn “Hứa Vĩnh Tâm” như đang nhìn con mồi sắp rơi vào nanh vuốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-61-di-thang-bo-cung-gap-chuyen.html.]
Ánh mắt ấy gợi cho “Hứa Vĩnh Tâm” nhớ lại những hình ảnh không mấy dễ chịu trong quá khứ. Tim của anh đập liên hồi như đánh trống trong ngực, đôi mắt của anh không dám lơi lỏng, nhìn thẳng vào ánh mắt chim ưng kia.
Trước cái nhìn trong veo của “Hứa Vĩnh Tâm”, người đàn ông kia nhếch môi cười khẩy và càng ôm người đàn bà kia chặt hơn. Không chỉ vậy, anh ta còn cúi xuống, tiếp tục nụ hôn sâu, đôi mắt đen láy sáng quắc kia vẫn mở trừng trừng, nhìn “Hứa Vĩnh Tâm” vừa như khiêu khích lại vừa như chế giễu.
Ánh mắt của người đàn ông kia quá nguy hiểm, trong lòng Hứa Vĩnh Tâm run một cái, cúi đầu giơ chân muốn chạy xuống lầu. Thế nhưng người kia đâu dễ để anh rời đi như thế.
- Đứng lại.
Hứa Vĩnh Tâm nghe được sau lưng truyền tới giọng nói, da đầu một trận tê dại… Anh không muốn gây chuyện, nhưng những người có quyền có thế này muốn làm gì, anh không thể nào chống đối được nếu không muốn sự việc lại càng nghiêm trọng hơn.
Suy nghĩ một chút, “Hứa Vĩnh Tâm” xoay người, hướng về phía người đàn ông kia cung kính cúi xuống, nhỏ giọng nói:
- Xin chào quý khách. Tôi không cố ý quấy rầy đến quý khách. Xin quý khách tha lỗi!
Hứa Vĩnh Tâm nói xong vẫn chưa nghe người đàn ông kia đáp lời. Anh có chút bất an, bèn kiên nhẫn giải thích. “Hứa Vĩnh Tâm” đưa ngón tay chỉ lên tầng lầu ở phía trên đầu của mình, nói rõ nguyên nhân:
- Tôi thật sự không biết là quý khách đang ở đây. Tôi vốn phải lên lầu trên để quét dọn vệ sinh. Tất cả đều chỉ là trùng hợp. Xin quý khách thứ lỗi.