Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 22: Cơn Bão Cận Kề
Cập nhật lúc: 2024-09-30 20:34:48
Lượt xem: 3
Buổi sáng hôm sau, bầu trời xám xịt báo hiệu thời tiết sẽ trở nên tồi tệ. Linh đứng trước cửa nhà hàng, nhìn về phía xa, cảm nhận rõ ràng cơn bão đang tới gần không chỉ về nghĩa đen mà cả trong tâm trí cô. Hôm qua là một ngày dài, nhưng dường như sự yên bình này chỉ là khởi đầu cho một điều gì đó khốc liệt hơn.
Bước vào bếp, Linh quyết định kiểm tra lại kho nguyên liệu và tiến hành kế hoạch mở rộng sản xuất. Những loại cây trồng trong vườn bắt đầu phát triển mạnh mẽ, nhưng cô biết rằng chỉ dựa vào sức mạnh của thạch lựu và những loại cây hiện có là chưa đủ.
Những loại cây mới mà cô đã tìm thấy trong hạt giống cổ thụ có tiềm năng cực kỳ lớn, nhưng việc trồng trọt và chăm sóc chúng lại đòi hỏi công sức và sự tỉ mỉ hơn nhiều. Linh ngồi xuống bên bàn, mở bản đồ khu vườn và bắt đầu phác thảo kế hoạch trồng thêm những loại cây mới.
---
Minh bước vào nhà hàng với vẻ mặt nghiêm trọng. Anh ngồi xuống trước mặt Linh, đẩy về phía cô một túi tinh hạch lớn. "Chúng tôi vừa trở về từ một đợt săn dài. Zombie xuất hiện ngày càng đông hơn và hung tợn hơn."
Linh không nói gì, chỉ lặng lẽ mở túi ra kiểm tra. Số lượng tinh hạch tăng đột biến so với những lần trước, đồng nghĩa với việc số lượng zombie đã vượt qua con số cô dự tính. "Chúng ta có đủ để nâng cấp hệ thống phòng thủ chưa?" Minh hỏi, ánh mắt dõi theo từng động tác của cô.
"Có lẽ là đủ cho một vài nâng cấp nhỏ," Linh đáp, mắt vẫn chăm chú kiểm tra từng viên tinh hạch. "Nhưng để đối phó với một cuộc tấn công lớn, chúng ta cần nhiều hơn thế."
"Vậy chúng ta cần làm gì?" Minh hỏi, vẻ mặt không giấu được sự lo lắng.
Linh ngồi thẳng dậy, ánh mắt sáng lên khi nhìn về phía Minh. "Tôi đã nghĩ đến việc mở rộng phạm vi canh tác. Những cây trồng hiện tại chỉ đủ để cung cấp thực phẩm cho chúng ta, nhưng không thể tạo ra đủ năng lượng để duy trì hệ thống phòng thủ lâu dài. Tôi cần nhiều hạt giống hơn—những hạt giống mạnh hơn."
"Nhưng làm sao chúng ta có thể tìm được những hạt giống đó? Tất cả những gì chúng ta có đều đã được tìm thấy từ trước đến giờ," Minh hỏi, ánh mắt dõi theo từng biểu cảm trên khuôn mặt của Linh.
Linh đứng dậy, bước đến giá sách, kéo ra một cuốn sổ cổ. Cô đặt cuốn sổ lên bàn trước mặt Minh và mở ra trang chứa bản đồ của vùng đất nơi cây cổ thụ to lớn mọc lên. "Tôi đã phát hiện ra một khu vực mới. Nó nằm sâu hơn trong rừng, và tôi tin rằng ở đó có những loại cây hiếm mà chúng ta cần. Nhưng con đường đến đó không dễ dàng."
---
Cả hai im lặng nhìn bản đồ. Khu rừng bao quanh nhà hàng và vườn của Linh đã trở thành một phần quen thuộc, nhưng vùng đất sâu hơn bên trong thì hoàn toàn chưa được khám phá. Zombie ở đó có thể mạnh hơn và nguy hiểm hơn, nhưng phần thưởng ở cuối con đường chắc chắn cũng sẽ xứng đáng.
"Vậy kế hoạch của cô là gì?" Minh hỏi.
"Tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ. Chúng ta sẽ cần một nhóm nhỏ, mạnh mẽ và có khả năng chống đỡ những cuộc tấn công bất ngờ," Linh nói, ánh mắt đầy quyết tâm. "Chúng ta sẽ tiến vào khu rừng sâu, thu thập hạt giống, và quay trở về trước khi trời tối."
Minh gật đầu. "Tôi sẽ tập hợp nhóm thợ săn. Chúng tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào."
---
Trong khi Minh chuẩn bị đội hình thợ săn, Linh quay lại công việc trồng trọt của mình. Cô dành cả buổi sáng để chăm sóc những luống cây, tỉ mỉ tưới nước và kiểm tra tình trạng của từng cây. Đối với cô, mỗi loại cây đều mang trong mình một tiềm năng riêng, và việc chăm sóc chúng là việc cần làm để giữ được thế cân bằng giữa cuộc sống và cái c.h.ế.t trong thời kỳ mạt thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-22-con-bao-can-ke.html.]
Mọi thứ đã sẵn sàng cho chuyến đi lớn vào ngày mai. Linh không biết điều gì đang chờ đợi họ phía trước, nhưng cô tin rằng mình và đồng đội có đủ năng lực để vượt qua. Cô dành phần lớn buổi tối để chuẩn bị thức ăn và đóng gói những dụng cụ cần thiết cho cuộc hành trình.
---
Sáng sớm hôm sau, cả nhóm thợ săn đã tập trung trước cửa nhà hàng. Họ mặc những bộ quần áo bảo vệ chắc chắn, mang theo vũ khí và trang bị đầy đủ. Minh, với ánh mắt quyết đoán, tiến về phía Linh. "Chúng tôi đã sẵn sàng," anh nói.
Linh gật đầu, cầm lấy túi đồ của mình và dẫn đầu nhóm tiến vào khu rừng. Cả nhóm bước đi trong im lặng, không ai nói gì, nhưng tất cả đều cảm nhận được sự căng thẳng đang gia tăng theo từng bước đi. Con đường trước mắt trở nên mờ ảo và nguy hiểm hơn bao giờ hết, nhưng không ai chùn bước.
---
Khu rừng sâu dần dần bao phủ lấy họ bằng một màn sương dày đặc. Cây cối ở đây cao lớn và rậm rạp hơn nhiều so với những gì Linh từng thấy. Cô có thể cảm nhận được sức mạnh từ thiên nhiên đang lan tỏa khắp nơi, nhưng cùng lúc đó là sự nguy hiểm tiềm ẩn từ những sinh vật mà họ chưa từng gặp phải.
Linh đột nhiên dừng lại, ra hiệu cho mọi người im lặng. Có tiếng động lạ phía trước, những tiếng sột soạt như thứ gì đó đang di chuyển trong bóng tối. Minh và những thợ săn lập tức căng thẳng, tay sẵn sàng nắm chặt vũ khí.
Không lâu sau, một đám zombie xuất hiện từ giữa những tán cây, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm về phía họ. Nhưng chúng không phải những zombie bình thường mà họ từng đối mặt trước đây—cơ thể chúng cao lớn và cứng rắn hơn, những vết cắt trên da thịt chúng trông như những mảnh sắt gỉ sét.
"Chúng ta không thể quay đầu lại," Linh nói, giọng kiên quyết. "Chuẩn bị sẵn sàng!"
---
Cuộc chiến nổ ra ngay tức khắc. Minh và nhóm thợ săn lao vào tấn công, nhưng những zombie này mạnh mẽ và khó hạ gục hơn. Linh không tham gia trực tiếp vào trận chiến, nhưng cô không đứng yên. Cô nhanh chóng chuẩn bị một vài loại thuốc từ những nguyên liệu mình mang theo, giúp phục hồi sức lực và tăng cường sức mạnh cho đồng đội.
Linh cũng sử dụng sức mạnh của mình để kích hoạt hệ thống bảo vệ tạm thời, giúp giảm bớt áp lực cho nhóm thợ săn. Hệ thống này phát ra một lớp bảo vệ mỏng xung quanh họ, ngăn chặn những đòn tấn công từ zombie trong vài giây quý báu, đủ để Minh và đồng đội phản công lại.
---
Sau một trận chiến cam go, đám zombie cuối cùng cũng bị hạ gục. Mồ hôi nhễ nhại, cả nhóm thở hổn hển, nhưng không ai bị thương quá nặng. Linh nhanh chóng tiến đến kiểm tra đồng đội và sử dụng thuốc để chữa trị những vết thương nhỏ.
Minh nhìn xung quanh, gật đầu với sự hài lòng. "Chúng ta đã vượt qua thử thách đầu tiên," anh nói, giọng trầm nhưng đầy ý chí. "Giờ là lúc tiếp tục."
MEOW
Linh không nói gì, chỉ lặng lẽ dẫn đầu đoàn người tiến sâu hơn vào khu rừng. Cô biết rằng những thử thách còn khó khăn hơn vẫn đang chờ đợi phía trước, nhưng với sự đoàn kết và sức mạnh từ những người đồng đội, cô tin rằng họ sẽ thành công.
---
**Hết chương 22**