Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 27: Hành Trình Thu Thập Tinh Hạch
Cập nhật lúc: 2024-09-30 20:36:14
Lượt xem: 2
Sáng hôm sau, Linh thức dậy với một cảm giác lạ lùng. Đêm qua, sau khi xử lý những kẻ phá hoại, cô đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai của nhà hàng và những gì cô cần làm để bảo vệ nó. Mặc dù hệ thống phòng thủ đã cứu cô và nhà hàng khỏi những nguy hiểm tức thời, Linh biết rằng đó chỉ là giải pháp tạm thời. Cô cần thêm nhiều tinh hạch để nâng cấp hệ thống và mở rộng khu vườn để trồng thêm cây.
Linh nhìn ra cửa sổ, nơi khu vườn vẫn còn đang ngủ yên dưới ánh nắng ban mai. Những hạt giống cô trồng ngày hôm qua cần thêm thời gian để nảy mầm, nhưng thời gian không đứng về phía cô. Nếu muốn tiếp tục duy trì và phát triển nhà hàng, cô cần ra ngoài tìm thêm tinh hạch.
---
Minh đã thức dậy sớm và đang chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi. "Em chắc chắn muốn đi hôm nay chứ?" Minh hỏi, ánh mắt anh đầy sự lo lắng. "Anh có thể đi một mình, em không cần phải mạo hiểm."
Linh lắc đầu, kiên quyết. "Chúng ta cần nhiều tinh hạch hơn. Nhà hàng này không chỉ là nơi trú ẩn cho em mà còn cho tất cả mọi người. Em phải làm phần việc của mình."
Minh gật đầu, hiểu rằng không có lý do gì có thể thay đổi được quyết tâm của Linh. Anh nhìn vào tấm bản đồ cũ kỹ được trải ra trên bàn, chỉ vào một vùng cách đó không xa. "Chỗ này từng là khu dân cư lớn. Theo tin tức mà anh nghe được, có khá nhiều zombie tập trung ở đó. Nếu chúng ta may mắn, sẽ tìm được số tinh hạch đủ để nâng cấp hệ thống phòng thủ."
Linh nhìn theo hướng Minh chỉ, lòng cô hơi chùng xuống. Khu dân cư đó trước kia từng là nơi đông đúc, giờ đây nó chỉ còn là một thành phố ma, nơi sinh sống của những thây ma không có linh hồn. Dù đã trải qua nhiều trận chiến với zombie, nhưng mỗi lần đối diện với chúng, Linh vẫn không thể tránh khỏi cảm giác kinh hãi.
Nhưng cô biết rằng không có sự lựa chọn nào khác. Sự an toàn của nhà hàng và cả tương lai của chính cô đều phụ thuộc vào chuyến đi này.
---
Cả hai trang bị đầy đủ trước khi rời đi. Minh mang theo một khẩu s.ú.n.g trường cũ mà anh đã tìm được trong một lần đi săn zombie trước đó, còn Linh chỉ có một con d.a.o nhỏ và hệ thống bảo vệ cá nhân mà nhà hàng cung cấp cho cô. Dù không mạnh bằng hệ thống phòng thủ của nhà hàng, nó cũng đủ để bảo vệ cô trong những tình huống khẩn cấp.
"Chúng ta đi thôi," Linh nói, giọng đầy quyết tâm.
Cả hai bước ra khỏi nhà hàng, tiến vào vùng đất hoang vu bên ngoài. Không khí bên ngoài nặng nề và lạnh lẽo, như thể cả thế giới đã bị bỏ rơi. Trên đường đi, họ không ngừng cảnh giác, từng bước chân cẩn thận để không đánh động những con zombie đang lang thang khắp nơi.
---
Sau vài giờ đi bộ, họ cuối cùng cũng đến khu dân cư mà Minh đã nhắc đến. Cả hai đứng từ xa quan sát. Những ngôi nhà cũ kỹ, đổ nát, bị thời gian và sự tàn phá của dịch bệnh làm cho hoang phế. Nhưng điều đáng sợ nhất chính là sự hiện diện của hàng chục, thậm chí hàng trăm con zombie đang di chuyển chậm chạp qua các con đường hẹp.
Minh giơ tay ra hiệu cho Linh ngồi xuống và quan sát kỹ lưỡng. "Chúng ta cần lập kế hoạch," anh nói. "Chúng quá đông để có thể đối đầu trực diện. Nếu chúng ta làm sai, có thể sẽ không còn đường trở về."
Linh gật đầu, mắt cô vẫn dán chặt vào lũ zombie phía xa. "Có cách nào để tách lẻ chúng ra không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-27-hanh-trinh-thu-thap-tinh-hach.html.]
Minh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Có thể chúng ta có thể tạo tiếng ồn ở một khu vực xa hơn để thu hút chúng đi khỏi vị trí hiện tại. Khi đó, chúng ta có thể tiến vào và tìm kiếm tinh hạch mà không gặp quá nhiều nguy hiểm."
MEOW
Linh đồng ý với kế hoạch. Họ bắt đầu di chuyển lén lút về phía một ngôi nhà cách xa bầy zombie, chuẩn bị sẵn sàng để tạo ra tiếng động lớn. Minh dùng một viên đá ném vào cửa kính của ngôi nhà, khiến tiếng kính vỡ vang lên khắp không gian yên tĩnh. Tiếng ồn ngay lập tức thu hút sự chú ý của lũ zombie. Chúng bắt đầu hướng về phía âm thanh, để lại con đường mà Linh và Minh dự định tiến vào.
---
Khi bầy zombie đã di chuyển đi xa, cả hai nhanh chóng tiến vào khu vực mà chúng vừa bỏ lại. Mỗi bước đi đều nặng nề và cẩn trọng, vì họ biết rằng chỉ cần một sai lầm nhỏ, họ có thể bị phát hiện và không còn đường lui.
Sau một hồi tìm kiếm, Minh phát hiện ra một nhóm nhỏ zombie bị bỏ lại trong một con hẻm. Những con zombie này di chuyển chậm chạp và có vẻ yếu ớt hơn so với những con khác. Minh ra hiệu cho Linh lùi lại, còn anh thì tiến lên, dùng s.ú.n.g trường hạ gục từng con một cách nhanh chóng.
Khi những con zombie cuối cùng ngã xuống, Linh tiến đến và bắt đầu thu thập tinh hạch. Từng viên tinh hạch lấp lánh trong lòng bàn tay cô, chứa đựng nguồn năng lượng mà cô cần để nâng cấp nhà hàng và duy trì sự sống.
"Mình cần nhiều hơn nữa," Linh nói nhỏ, đôi mắt cô ánh lên sự quyết tâm.
---
Sau khi thu thập được một số tinh hạch, cả hai bắt đầu quay trở lại nhà hàng. Đường về có vẻ an toàn hơn, nhưng cả Linh và Minh đều không dám lơ là cảnh giác. Trong thế giới mạt thế này, chỉ một chút bất cẩn cũng có thể dẫn đến cái chết.
Khi về đến nhà hàng, Linh cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn. Họ đã thu thập được số tinh hạch đủ để duy trì hệ thống phòng thủ thêm một thời gian. Nhưng cô biết rằng sẽ còn nhiều cuộc chiến khác đang chờ phía trước.
Nhìn lại khu vườn nhỏ phía sau nhà hàng, Linh mỉm cười. Những hạt giống cô trồng bắt đầu nảy mầm, báo hiệu cho cô biết rằng mọi thứ đang tiến triển theo đúng kế hoạch. Những loại cây này, khi lớn lên và kết quả, sẽ không chỉ cung cấp thực phẩm mà còn là vũ khí để cô tiếp tục chiến đấu trong thế giới đầy tàn bạo này.
---
Trong lòng Linh, một niềm tin mãnh liệt dâng lên. Cô sẽ tiếp tục chiến đấu, không chỉ vì bản thân mà còn vì tất cả những ai tìm đến nhà hàng của cô. Đây sẽ không chỉ là một nơi trú ẩn, mà còn là nơi để xây dựng lại niềm hy vọng và sự sống trong thế giới mạt thế này.
---
**Hết chương 27**