Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 31: Hạt Giống Của Hy Vọng
Cập nhật lúc: 2024-09-30 20:37:35
Lượt xem: 2
Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua những tán lá cây trong vườn nhà hàng, làm không gian bừng sáng. Linh bước ra ngoài, hít thở sâu không khí trong lành. Mỗi buổi sáng là một lời nhắc nhở rằng cô còn sống sót, rằng cô đã tạo ra được một nơi an toàn giữa cơn hỗn loạn của thế giới mạt thế. Nhưng Linh biết rằng cô không thể dừng lại. Thế giới ngoài kia vẫn đầy rẫy hiểm nguy, và để bảo vệ bản thân, cô cần phải tiếp tục thu thập hạt giống, nâng cấp hệ thống phòng thủ, và tìm cách mở rộng quy mô nhà hàng.
Mai, cô bé mà Linh đã nhận nuôi, vẫn còn đang say giấc sau khi làm việc chăm chỉ tối qua. Cô bé đã nhanh chóng thích nghi với cuộc sống mới, nhưng Linh vẫn nhận thấy những tia sợ hãi thoáng qua trong ánh mắt của Mai mỗi khi nhắc đến thế giới bên ngoài.
Minh và Hùng đã sớm thức dậy, họ đang kiểm tra lại khu vực xung quanh để chắc chắn rằng không có mối đe dọa nào đến gần. Minh bước tới chỗ Linh với một vẻ mặt trầm ngâm. "Chúng ta cần thêm hạt giống," anh nói, ánh mắt nghiêm túc. "Nếu muốn mở rộng nhà hàng và tăng cường sản xuất các loại cây trồng có khả năng đặc biệt, chúng ta cần một nguồn cung cấp ổn định. Nhưng các loại hạt giống đó không dễ tìm trong thời kỳ này."
Linh hiểu rõ điều đó. Cô đã cạn kiệt hầu hết những hạt giống hiếm từ trước khi mạt thế xảy ra. Giờ đây, việc tìm thêm nguồn cung cấp mới trở nên cực kỳ khó khăn, và ngay cả khi có tìm được, thì việc bảo vệ chúng khỏi những kẻ săn lùng cũng là một thách thức.
"Chúng ta có vài manh mối về một khu vực bị bỏ hoang gần đây," Hùng nói, giọng đều đều. "Nghe nói ở đó có một trang trại cũ. Có thể còn lại vài loại hạt giống quý mà chúng ta cần. Nhưng khu vực đó không an toàn."
Linh nhìn Hùng và Minh, biết rằng họ sẽ phải rời khỏi nhà hàng một lần nữa. Dù khu vực này được bảo vệ tốt, nhưng không có gì đảm bảo rằng khi họ quay về, mọi thứ vẫn sẽ ổn.
"Chúng ta không còn lựa chọn," Linh thở dài. "Nếu muốn tiếp tục duy trì nhà hàng, chúng ta cần những hạt giống đó."
---
Vài giờ sau, Minh và Hùng đã sẵn sàng lên đường. Họ chuẩn bị kỹ lưỡng cho chuyến đi đến trang trại bỏ hoang, mang theo vũ khí và dụng cụ để tự vệ. Linh đứng trước cửa nhà hàng, nhìn theo họ với một nỗi lo trong lòng. Cô biết họ có thể tự bảo vệ mình, nhưng vẫn không khỏi lo lắng.
"Chị Linh," Mai bất ngờ lên tiếng từ phía sau. "Em có thể giúp gì không?"
Linh quay lại nhìn cô bé, nở nụ cười hiền từ. "Không sao đâu Mai, chị chỉ cần em chăm sóc khu vườn trong lúc chị vắng mặt. Chúng ta sẽ ổn thôi."
MEOW
Mai gật đầu, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. Từ ngày đầu bước chân vào nhà hàng, Mai đã học được rất nhiều về cách chăm sóc cây cối, chế biến thức ăn và cả cách sử dụng những nguồn lực giới hạn để sống sót. Cô bé đã tìm thấy một nơi gọi là "nhà" trong thế giới hoang tàn này, và không muốn đánh mất điều đó.
---
Cả ngày hôm đó, Linh không thể ngồi yên. Cô liên tục đi đi lại lại trong nhà hàng, kiểm tra từng ngóc ngách, chăm sóc từng chậu cây và tiếp khách. Dù biết nhà hàng được hệ thống phòng thủ bảo vệ, nhưng sự thiếu vắng của Minh và Hùng khiến cô không yên tâm. Những khách hàng đến hôm nay đều là những người quen thuộc, tìm kiếm sự bình yên và thức ăn ngon tại nơi này, nhưng Linh không ngừng quan sát từng người, lo sợ có kẻ xấu đột nhập.
Vào buổi chiều, một nhóm khách mới bước vào nhà hàng. Họ trông không quá nguy hiểm, nhưng Linh cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Một người đàn ông dẫn đầu nhóm, với ánh mắt sắc lạnh và đầy tính toán. Hắn bước tới quầy, nhìn Linh một lúc rồi nói với giọng lạnh nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-31-hat-giong-cua-hy-vong.html.]
"Chúng tôi nghe nói nơi này có thức ăn đặc biệt. Có đúng không?"
Linh gật đầu, bình tĩnh đáp lại. "Chúng tôi có những món ăn đặc biệt, nhưng chỉ phục vụ cho những người tuân thủ quy định của nhà hàng. Nếu anh có ý định gây rối, hệ thống bảo vệ sẽ không khoan nhượng."
Người đàn ông nhếch mép cười, nhưng không nói thêm gì. Hắn và nhóm người ngồi xuống một bàn ở góc xa, không gây ra thêm rắc rối nào, nhưng Linh vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng họ.
Cô đi vào bếp, chuẩn bị các món ăn như mọi khi, nhưng cảm giác lo lắng vẫn lởn vởn trong lòng. Khi cô mang thức ăn ra cho nhóm người kia, họ ăn uống một cách lặng lẽ, không có biểu hiện gì lạ. Tuy nhiên, Linh vẫn cảm nhận được sự nguy hiểm tiềm ẩn từ họ. Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần, nếu có chuyện gì xảy ra, hệ thống bảo vệ của nhà hàng sẽ kích hoạt ngay lập tức.
---
Khi màn đêm buông xuống, Linh ngồi trước cửa nhà hàng, lặng lẽ nhìn ra ngoài trời tối. Minh và Hùng vẫn chưa trở về, nhưng cô tin rằng họ sẽ sớm quay lại. Cô bé Mai đã đi ngủ sớm sau một ngày làm việc chăm chỉ, còn Linh vẫn thức để canh chừng mọi thứ.
Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ bên ngoài. Linh bật dậy, cảnh giác. Tiếng động đó đến từ phía khu vườn. Cô chạy ra ngoài và nhìn thấy một bóng người đang lén lút di chuyển giữa những luống cây. Trái tim Linh đập thình thịch, cô nhanh chóng kích hoạt hệ thống bảo vệ.
Ngay lập tức, một lớp rào chắn vô hình bao phủ quanh khu vườn. Bóng đen đó giật mình, cố gắng bỏ chạy nhưng đã bị mắc kẹt trong lớp rào chắn. Linh tiến lại gần, và khi ánh sáng từ đèn vườn chiếu rõ, cô nhận ra đó là một trong những người đàn ông từ nhóm khách hồi chiều.
Hắn ta bị giữ chặt trong rào chắn, cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích. Linh bước tới, ánh mắt lạnh lùng. "Tôi đã cảnh báo rồi. Ai làm trái quy định của nhà hàng sẽ bị trừng phạt."
Người đàn ông gầm gừ, "Thả tôi ra! Tôi chỉ muốn lấy một ít hạt giống!"
Linh cười nhạt. "Những hạt giống này không phải để cho những kẻ như anh lấy cắp. Anh đã vào danh sách đen của nhà hàng. Từ giờ trở đi, anh sẽ không bao giờ được phép bước vào đây nữa."
Hệ thống bảo vệ nhanh chóng đẩy hắn ra khỏi khu vực nhà hàng, để lại hắn ngã sõng soài bên ngoài. Linh quay lưng bước vào trong, thở phào nhẹ nhõm. May mắn là hệ thống phòng thủ vẫn hoạt động hiệu quả.
---
Đêm đó, Minh và Hùng trở về với một số hạt giống quý giá. Linh cảm thấy lòng nhẹ nhõm khi họ an toàn trở lại, nhưng cô cũng biết rằng mỗi ngày qua đi, thử thách sẽ càng lớn hơn. Những kẻ xấu vẫn luôn rình rập, tìm cách xâm nhập vào khu vườn yên bình của cô.
Nhưng với sự bảo vệ của hệ thống, cùng với quyết tâm của Minh, Hùng, và sự giúp đỡ của Mai, Linh tin rằng cô có thể bảo vệ được nơi này – nơi hy vọng vẫn còn tồn tại giữa thế giới tăm tối.