Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 4: Sóng Gió Cận Kề

Cập nhật lúc: 2024-09-25 12:14:34
Lượt xem: 47

Bầu trời bên ngoài nhà hàng **Mảnh Đất Kỳ Diệu** dần chuyển sang màu tối thẫm. Tiếng gió thổi rít qua những tán cây, mang theo âm thanh lẻ loi, lạnh lẽo. Linh ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn bóng tối đang bao trùm khu vườn. Không gian tưởng chừng bình yên này lại khiến cô cảm thấy nặng nề hơn bao giờ hết. Những lời cảnh báo của người phụ nữ hôm trước vẫn văng vẳng trong tâm trí cô, như một lời nhắc nhở rằng nguy hiểm đang cận kề.

 

Linh hít một hơi thật sâu, đứng dậy và bước vào nhà bếp. Để xua tan cảm giác bất an, cô quyết định chuẩn bị một bữa ăn đặc biệt từ các nguyên liệu hiếm có trong khu vườn của mình. Cô biết rằng nếu có một điều giúp cô tạm quên đi những lo lắng, đó chính là việc nấu ăn.

 

Cô mở tủ, lấy ra những quả Trái Đỏ vừa hái từ sáng nay. Loại quả này có tác dụng hồi phục thể lực một cách nhanh chóng, đặc biệt hiệu quả với những người từng phải đối mặt với các trận chiến sinh tử bên ngoài. Linh cẩn thận rửa sạch từng quả, cắt thành từng miếng nhỏ gọn và bắt đầu chế biến.

 

Món ăn của Linh không chỉ là sự kết hợp giữa các nguyên liệu, mà còn là kết tinh của sự cẩn thận và tình yêu cô đặt vào từng công đoạn. Khi lửa bắt đầu bùng lên dưới nồi, hương thơm dễ chịu lan tỏa khắp không gian. Dù cô đang đối mặt với mối đe dọa lớn, nhưng trong khoảnh khắc này, Linh chỉ tập trung vào việc nấu ăn, một công việc cô yêu thích và luôn cảm thấy bình yên.

 

---

 

Tiếng chuông cửa vang lên bất ngờ, kéo Linh ra khỏi suy nghĩ. Cô nhìn đồng hồ, đã gần nửa đêm. Khách hàng vào giờ này ư? Linh lau tay, bước ra quầy tiếp khách với chút ngờ vực trong lòng.

 

Một người đàn ông đứng ở cửa, ánh mắt hắn lạ lẫm và có phần đáng ngại. Hắn đội mũ sụp xuống, che đi nửa khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt đầy sự tính toán. Linh khẽ rùng mình, nhưng vẫn giữ bình tĩnh như thường lệ.

 

"Xin chào, mời vào," Linh nói, giọng cố gắng tỏ ra thân thiện.

 

Người đàn ông không nói gì, chỉ lặng lẽ bước vào. Hắn ngồi xuống một bàn ở góc khuất, ánh mắt vẫn không rời khỏi Linh. Có điều gì đó không ổn. Linh cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn, nhưng cô không để lộ ra ngoài. Cô chậm rãi bước đến quầy và chuẩn bị một cốc nước trà như mọi khi.

 

"Anh muốn dùng món gì?" Linh hỏi, mắt nhìn chăm chú vào gương mặt người khách.

 

Hắn ngẩng đầu lên, cười nhạt, rồi nói một câu khiến Linh đứng sững lại. "Tôi nghe nói nhà hàng này có thể cung cấp những thứ mà ở ngoài kia không thể tìm thấy. Thậm chí cả những tinh hạch quý giá… Cô có không?"

 

Sự bình tĩnh mà Linh cố gắng giữ bắt đầu lung lay. Người đàn ông này rõ ràng không phải là khách hàng bình thường. Hắn đã nghe được điều gì đó, và Linh biết rằng bất kỳ hành động sai lầm nào cũng có thể khiến tình hình tồi tệ hơn.

 

"Tôi không hiểu anh đang nói về điều gì," Linh đáp lại, cố gắng giữ giọng điệu thản nhiên. "Chúng tôi chỉ là một nhà hàng bình thường."

 

Người đàn ông cười nhếch mép, ánh mắt hắn lạnh lẽo. "Đừng giả vờ nữa. Tôi biết nhiều hơn cô tưởng đấy. Tốt nhất là hợp tác, trước khi có chuyện không hay xảy ra."

 

Linh siết c.h.ặ.t t.a.y dưới quầy, nhưng vẻ ngoài vẫn giữ bình tĩnh. Cô biết rõ rằng hệ thống bảo vệ của nhà hàng sẽ ngăn cản bất kỳ ai có ý định làm hại cô, nhưng tình huống này phức tạp hơn. Nếu hắn không đến một mình, thì nguy cơ tấn công có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.

 

Cô quyết định kéo dài thời gian, để hệ thống có thể tự động ghi lại thông tin và nhận diện đối tượng khả nghi này. "Anh muốn gì?" Linh hỏi, giọng nhẹ nhàng hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-4-song-gio-can-ke.html.]

 

Người đàn ông gõ ngón tay lên mặt bàn, đôi mắt liếc nhanh về phía cửa. "Chúng tôi chỉ muốn một thỏa thuận. Nếu cô cung cấp cho chúng tôi tinh hạch và những nguyên liệu quý giá, chúng tôi sẽ không làm phiền nhà hàng này. Còn nếu không…"

 

Hắn ngừng lại, ánh mắt đầy ngụ ý. Linh không cần hắn phải nói tiếp cũng hiểu rằng cái 'không' mà hắn nói sẽ dẫn đến điều gì. Nhưng cô biết mình không thể thỏa hiệp. Mảnh đất này không chỉ là nơi cô sống mà còn là hy vọng của những người khác. Cô không thể để nó rơi vào tay những kẻ như hắn.

 

"Xin lỗi, nhưng tôi không có thứ mà anh tìm kiếm," Linh nói, đôi mắt nhìn thẳng vào người đàn ông.

 

Hắn ngả người ra sau ghế, nhếch miệng cười lạnh. "Vậy thì tôi nghĩ cô nên chuẩn bị sẵn sàng cho một trận chiến."

 

---

 

Người đàn ông đứng dậy, rời khỏi nhà hàng mà không quay lại. Linh đứng lặng trong giây lát, trái tim đập mạnh trong lồng ngực. Cô biết rõ rằng những lời hắn vừa nói không chỉ là lời đe dọa. Trận chiến thực sự đang đến, và Linh phải chuẩn bị tốt hơn bao giờ hết.

 

---

 

Đêm đó, Linh không thể ngủ yên. Cô ngồi trong phòng điều khiển, theo dõi các chỉ số phòng thủ của nhà hàng. Hệ thống vẫn hoạt động ổn định, nhưng cô biết mình cần phải làm nhiều hơn nữa. Những kẻ như người đàn ông đó sẽ không bỏ cuộc dễ dàng.

 

Sáng hôm sau, Linh bắt đầu kiểm tra lại toàn bộ hệ thống. Cô nâng cấp các lớp bảo vệ, thêm vào các cảm biến mới để phát hiện bất kỳ chuyển động nào xung quanh. Cô cũng quyết định sẽ tăng cường sản xuất các nguyên liệu quý giá để tích trữ cho những ngày tới, phòng khi mọi việc trở nên tồi tệ hơn.

 

---

 

Cả ngày hôm đó, Linh không tiếp nhận khách hàng mới. Cô tập trung hoàn toàn vào việc chuẩn bị cho cuộc đối đầu sắp tới. Trong lòng, cô biết rằng mình không thể tránh né nữa. Cuộc sống của cô và tất cả những gì cô đã xây dựng đang bị đe dọa.

MEOW

 

Đêm lại buông xuống, nhưng lần này không còn yên bình như trước. Linh đứng bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài. Không gian xung quanh nhà hàng giờ đây trở nên mờ ảo dưới ánh trăng yếu ớt, và trong bóng tối, cô cảm nhận rõ sự hiện diện của một điều gì đó lớn lao đang đến gần.

 

Ánh mắt Linh trở nên kiên định hơn bao giờ hết. Cô biết rằng mình đã sẵn sàng cho cuộc chiến này. Nhà hàng **Mảnh Đất Kỳ Diệu** sẽ không dễ dàng bị phá hủy, và cô sẽ làm mọi cách để bảo vệ nó.

 

"Đến đi, ta chờ các ngươi," Linh thì thầm, như một lời thách thức với bóng tối xung quanh.

 

---

 

Loading...