Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 76: Dấu Chân Kẻ Địch Ẩn Mình

Cập nhật lúc: 2024-10-30 21:32:41
Lượt xem: 0

Khi Azrak tan biến vào hư không, không khí trong căn phòng cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, như thể thứ quyền lực đen tối vừa rời khỏi đây. Tuy vậy, cả nhóm vẫn cảm nhận được một thứ gì đó bất ổn, như có đôi mắt vô hình vẫn đang dõi theo từng cử động của họ.

 

Họ nhanh chóng thu dọn hành trang và tiến về phía lối ra. Linh đi cuối cùng, ánh mắt cô vẫn không ngừng quan sát xung quanh, như để chắc chắn rằng không còn nguy hiểm nào đe dọa.

 

Khi cả nhóm bước vào một hành lang tối om, Minh chợt dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn vào những hình chạm khắc trên tường. Đó là những hình ảnh mô tả các vị thần chiến đấu chống lại các sinh vật đen tối. Nhưng giữa các bức chạm khắc ấy, có một hình ảnh đặc biệt làm Minh chú ý: một bóng người bí ẩn đứng giữa hai chiến tuyến, như đang điều khiển cả hai bên trong cuộc chiến hỗn loạn.

 

“Tớ nghĩ chúng ta chưa thấy hết những gì nơi này cất giữ,” Minh trầm ngâm, đôi mắt dán vào bức chạm khắc. “Hình như còn có một thế lực nào đó ẩn giấu đứng sau mọi chuyện…”

 

Cả nhóm nhìn theo hướng của Minh, im lặng chiêm ngưỡng hình ảnh kỳ lạ trên tường. Linh nhíu mày, cảm giác bất an lại càng đậm nét. “Nếu đúng như vậy, thì chúng ta chỉ vừa mới bước vào giai đoạn đầu tiên của cuộc chiến này thôi.”

 

Đang lúc họ suy nghĩ, từ sâu trong hành lang vọng lại một âm thanh lạ, tựa như tiếng bước chân kéo lê trên nền đá lạnh. Hưng khẽ nhích lại gần Linh, đôi mắt căng thẳng nhìn về phía bóng tối trước mặt.

 

“Không lẽ… có thứ gì khác ngoài Azrak còn tồn tại ở đây?” Vân thì thầm, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng.

 

Minh đưa tay ra hiệu mọi người im lặng, rồi anh chậm rãi tiến lên phía trước. Tiếng bước chân càng lúc càng rõ hơn, như thể có một sinh vật gì đó đang từ từ tiến gần. Đột ngột, một hình dáng lờ mờ hiện ra trong bóng tối, nhưng khác với sự uy nghi và kinh hoàng của Azrak, thực thể này nhỏ bé hơn, di chuyển chậm chạp như đang cố gắng che giấu sự hiện diện của mình.

 

Linh ngầm ra hiệu cho mọi người chuẩn bị vũ khí. Cả nhóm giữ chặt tay, từng người chờ đợi trong căng thẳng. Bóng tối dần dần hé lộ hình dạng của sinh vật kia — một người đàn ông gầy guộc, với làn da tái nhợt và đôi mắt trắng đục, như đã bị tước đoạt đi linh hồn. Trên cơ thể ông ta có những vết xước nhỏ và vết bầm tím, rõ ràng đã phải chịu đựng nhiều đau khổ.

 

Người đàn ông bước chậm rãi, miệng ông khẽ mấp máy, phát ra những âm thanh kỳ lạ mà không ai hiểu nổi. Linh không khỏi tò mò nhưng cũng không dám buông lỏng cảnh giác. “Ông ta là ai?”

 

“Cứ cẩn thận. Có thể đây là một cạm bẫy khác,” Tâm nhắc nhở, ánh mắt không rời khỏi người đàn ông bí ẩn.

 

Người đàn ông đột ngột ngẩng đầu, đôi mắt trắng đục nhìn thẳng vào Linh. Đôi môi khô nứt của ông mấp máy, và giọng nói khàn khàn vang lên, khiến cả nhóm lạnh sống lưng. “Các ngươi… không nên ở đây… Tất cả chỉ mới là khởi đầu.”

 

Linh siết c.h.ặ.t t.a.y lại, cố gắng giữ bình tĩnh. “Ý ông là sao? Còn thứ gì khác đang chờ đợi chúng tôi?”

 

Người đàn ông khẽ rùng mình, rồi cất giọng thì thào, như thể đang bị ép buộc phải tiết lộ. “Bên dưới nơi này còn một thứ gì đó khủng khiếp hơn Azrak… Một thực thể cổ xưa mà ngay cả các vị thần cũng không dám nhắc đến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-76-dau-chan-ke-dich-an-minh.html.]

 

Vân nhíu mày, nhìn người đàn ông với ánh mắt đầy nghi hoặc. “Làm sao chúng tôi biết ông không đang nói dối?”

 

Người đàn ông bật cười yếu ớt, tiếng cười đứt quãng và đau đớn. “Ta đã bị giam giữ ở đây hàng thế kỷ… ta chỉ là một bóng ma… các ngươi không hiểu đâu. Hắn… hắn điều khiển mọi thứ từ trong bóng tối.”

 

Minh cau mày, cố gắng hiểu thêm về câu chuyện của người đàn ông. “Ý ông là có một thực thể nào đó còn mạnh hơn Azrak sao?”

 

Người đàn ông gật đầu, đôi mắt trắng đục của ông nhìn về phía xa xăm, như thể đang nhớ lại những ký ức đau đớn. “Hắn không phải là thần, cũng không phải là ác quỷ. Hắn là… bóng tối nguyên thủy.”

 

Linh quay lại nhìn cả nhóm, ánh mắt kiên quyết. “Chúng ta không thể quay lại lúc này, nhưng cũng không thể mù quáng tiến sâu hơn mà không chuẩn bị kỹ càng.”

 

Hưng gật đầu đồng tình. “Nếu còn một thực thể mạnh hơn Azrak ở dưới này, chúng ta cần tìm hiểu thêm về cách đối phó với hắn trước khi đi tiếp.”

 

Người đàn ông dường như đã mất hết sức lực, cơ thể ông đổ gục xuống sàn đá lạnh. Trước khi nhắm mắt, ông để lại một lời cảnh báo cuối cùng, nhẹ nhàng nhưng đầy uy hiếp: “Đừng để bị cuốn vào vòng xoáy của bóng tối… vì các ngươi… sẽ không bao giờ thoát ra được.”

 

Linh nhìn ông trong im lặng, cảm thấy một sự thương hại và lo lắng sâu sắc. Có lẽ đây là lời cảnh báo cuối cùng mà họ sẽ nhận được trước khi đối diện với thực thể còn đáng sợ hơn Azrak.

 

Sau khi để lại người đàn ông trong bóng tối, cả nhóm tiếp tục tiến vào sâu trong hang động, nơi bóng tối càng ngày càng dày đặc và nhiệt độ cũng bắt đầu hạ thấp một cách kỳ lạ. Linh cảm nhận được mỗi bước chân của họ như đang dẫn họ vào một chiều không gian khác — nơi mà ánh sáng không thể chạm tới.

 

MEOW

Tiếng vang vọng của những bước chân trở nên nhỏ dần, nhường chỗ cho tiếng thở dài của bóng tối và tiếng thì thầm của những linh hồn bị giam cầm. Những bức chạm khắc trên tường càng trở nên kỳ quái, mô tả những cảnh tượng hỗn loạn, đẫm m.á.u và tuyệt vọng.

 

Minh quay lại nhìn cả nhóm, ánh mắt cậu lộ rõ sự quyết tâm. “Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ không lùi bước. Đây là thử thách mà chúng ta phải vượt qua, vì không chỉ mạng sống của chúng ta mà cả thế giới cũng đang chờ đợi.”

 

Linh khẽ gật đầu, lòng cô cũng ngập tràn ý chí kiên cường. Cô cảm thấy đây không chỉ là cuộc chiến của mình, mà là cuộc chiến của cả nhóm, của những người đã cùng nhau vượt qua biết bao thử thách.

 

Bóng tối phía trước dày đặc như một bức màn đen, nhưng Linh không chùn bước. Cô biết rằng, dù có phải đối mặt với thứ gì đi nữa, cô sẽ không từ bỏ.

 

Loading...