Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 376
Cập nhật lúc: 2025-04-04 02:16:04
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
Cập nhật lúc: 2025-04-04 02:16:04
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
Tiểu Thiến trừng mắt kinh ngạc. Đây là lãnh địa của cô, những dây leo kia đều do linh lực của cô nuôi dưỡng, vậy mà đối phương lại có thể dễ dàng phá giải. Quả thực không đơn giản!
Không thể khinh thường được nữa, cô phải gọi người đến hỗ trợ!
Tiểu Thiến vừa định lên tiếng, thì Tịch Tử Hạ giơ tay ngăn lại:
"Khoan đã."
Tiểu Thiến cảnh giác nhìn cô ta.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Tịch Tử Hạ từ tốn nói, giọng không cao nhưng đầy khí thế:
"Ngươi không phải đối thủ của ta. Ta không muốn gây thương tổn, chỉ muốn gặp Lê Diệu."
Cô gái mặc váy xanh trước mặt rõ ràng là một thần hồn, linh khí thanh khiết, không có chút tà niệm. Tịch Tử Hạ không thích sát sinh trong thế giới nhỏ này, nếu có thể tránh ra tay, cô ta sẽ làm, để không tạo thêm nghiệp lực.
Thỏ đen tức giận hét lên:
"Con mụ đáng ghét này! Quá kiêu ngạo rồi đấy!"
Nó dựng thẳng tai, giơ chân lên, chuẩn bị lao vào cắn Tịch Tử Hạ.
Tiểu Thiến nhanh tay kéo lại:
"Ngốc! Em định làm gì thế hả?"
Cô gần như phát cáu. Rõ ràng người phụ nữ này đến đây với mục đích không rõ ràng, lại có thực lực vượt trội. Ngay cả cô còn chưa dám liều lĩnh, vậy mà con thỏ này lại xông lên?
Nó nghĩ mình là ai chứ? Dù sao cũng chỉ là một con thỏ!
Không để thỏ đen manh động thêm nữa, Tiểu Thiến vung tay triệu hồi một sợi dây leo, trói gọn nó lại. Sau đó cô triệu hồi thêm những dây leo gai nhọn, thân cứng như thép, lao thẳng về phía Tịch Tử Hạ.
Nhưng chỉ một cái vung tay, Tịch Tử Hạ đã c.h.é.m đứt tất cả.
Tiểu Thiến cắn răng, lùi lại, rồi ngồi xuống đất. Ngón tay cô lướt nhanh trên dây đàn. Âm thanh của khúc "Thập Diện Mai Phục" vang lên, hóa thành vô số lưỡi kiếm vô hình, sắc bén như c.h.é.m gió, vây kín lấy Tịch Tử Hạ.
Tịch Tử Hạ không hề nao núng. Cô ta chắp tay trước ngực, các ngón tay đan vào nhau, chỉ ngón trỏ về phía trước. Một luồng sáng chói lóa bùng nổ, c.h.é.m tan toàn bộ kiếm khí đang ập tới.
"Phụt!"
Tiểu Thiến lập tức ôm ngực, mười ngón tay dính đầy máu, dây đàn đã cứa nát da thịt. Cô ngã gục xuống đất.
Thấy vậy, thỏ đen hét lớn:
"Chị Thiến!"
Nó giãy giụa, ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn Tịch Tử Hạ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/376.html.]
"Ta cắn c.h.ế.t ngươi!"
Trong đầu Tịch Tử Hạ, hệ thống 5678 cười sặc sụa:
"Hahaha! Thỏ mà cũng biết tức giận đòi cắn người à? Đáng tiếc là không cắn được, không cắn nổi đâu!"
Tịch Tử Hạ thu lại con d.a.o găm, lạnh lùng bước tới gần Tiểu Thiến. Nhưng vừa nhấc chân lên, cô lập tức cảm thấy điều gì đó không ổn.
Ngẩng đầu lên, cô ta bàng hoàng nhận ra cảnh vật xung quanh đang xoay chuyển dữ dội. Trời đất như đảo ngược, ánh sáng và bóng tối chồng chéo, không gian vỡ vụn như một tấm kính bị đập nát.
"Không hay rồi!"
Tịch Tử Hạ muốn rút lui theo phản xạ, nhưng phát hiện bản thân đã hoàn toàn mất khả năng di chuyển. Cô bị giam trong một không gian riêng biệt, không thể thoát ra, cũng không thể thi triển bất kỳ kỹ năng nào.
Ở phía đối diện, Tiểu Thiến đang từ tốn nối lại từng ngón tay bị đứt. Cô ấy chậm rãi đứng lên, ánh mắt bình tĩnh nhưng lạnh đến thấu xương, nhìn thẳng vào Tịch Tử Hạ. Cô biết rõ, nếu thực sự đối đầu, mình không phải là đối thủ của người phụ nữ trước mặt.
Nhưng đây là phó bản của cô — thế giới này thuộc về cô. Tất cả mọi thứ trong phó bản Tiểu Thiến đều nằm trong tầm kiểm soát của cô ấy.
Tiểu Thiến nhớ lại lời dặn của chị gái trước đây:
"Nếu gặp kẻ mạnh, đánh được thì đánh. Nếu không đánh được thì đánh vài chiêu cho có lệ, khiến đối phương chủ quan. Lợi dụng thời cơ, dùng không gian để giam giữ."
Đó chính là cách mà cô đang áp dụng với Tịch Tử Hạ lúc này.
Bề ngoài thì Tiểu Thiến chủ động tấn công, nhưng thực chất lại âm thầm vận dụng lực lượng của phó bản để dịch chuyển không gian, lặng lẽ giam giữ kẻ địch.
Giờ đây, Tịch Tử Hạ đã hoàn toàn bị khóa chặt trong một không gian biệt lập, không thể chạm đến cô.
Tịch Tử Hạ mím môi, ánh mắt lạnh băng, nhìn chằm chằm Tiểu Thiến đầy cảnh giác.
Không phải cô ta sơ suất. Cô ta đã cảnh giác, đã đề phòng. Nhưng không ngờ, nơi này lại là lãnh địa tuyệt đối của cô gái váy xanh kia.
"Chỉ là một âm hồn nho nhỏ, sao có thể tu luyện ra được lĩnh vực? Chuyện này… không hợp lý chút nào!"
Rồi như sực tỉnh, cô nhíu mày thì thầm:
"Không đúng. Đây không phải là lĩnh vực."
Tịch Tử Hạ nhanh chóng phân tích. Lĩnh vực là sức mạnh chỉ những đại năng có tu vi cao thâm mới nắm giữ. Trong phạm vi đó, họ giống như thần linh, có thể thao túng mọi quy tắc, làm chủ không gian như một đế vương.
Nhưng Tiểu Thiến rõ ràng không có tu vi như thế. Dù có thể kiểm soát phó bản, cô ấy vẫn quá yếu để tự mình tạo ra một lĩnh vực. Cảm giác không gian này mang lại, không giống như do chính cô ấy tạo ra, mà giống như... được người khác trao cho.
Người mặc váy xanh kia chỉ là người trông cửa. Chủ nhân thực sự của không gian này, là một người khác — ẩn sau tất cả!
Lúc này, Tiểu Thiến bắt đầu đi một vòng quanh Tịch Tử Hạ, cẩn thận kiểm tra. Khi chắc chắn rằng đối phương đã bị phong tỏa hoàn toàn, không thể thoát ra, cô mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức liên lạc với Lê Diệu cùng các hồn ma trong phó bản.
Sau đó, Tiểu Thiến thả dây leo đang quấn quanh thỏ đen ra, để nó được tự do.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.