Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 388
Cập nhật lúc: 2025-04-04 02:40:32
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-04-04 02:40:32
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
"Trước mặt em có một bảng điều khiển trong suốt, trên đó là giao diện cửa hàng đấy."
Lúc này, Lâm Tĩnh Vân vẫn còn thẫn thờ, chưa hoàn toàn tỉnh táo sau khi bước vào thế giới này. Sau khi được Cao Lãng nhắc nhở, cô mới giật mình nhìn kỹ. Quả thật, trước mặt cô có một bảng trong suốt đang lơ lửng, y như màn hình ảo trong phim viễn tưởng.
Cô hít sâu một hơi, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.
"Đây là... thế giới thực tế ảo toàn cảnh sao?"
Cô không thể tin nổi vào mắt mình. Chẳng lẽ công nghệ hiện đại đã phát triển đến mức độ này rồi sao?
Bên cạnh, Tiêu Dao đã hoàn toàn bị cuốn hút từ lúc nào. Cô ấy liên tục thì thào:
"Trời ơi trời ơi... Mẹ kiếp mẹ kiếp!"
Lúc này cô không thể che giấu được sự kinh ngạc, cứ như vừa phát hiện ra một kho báu.
"Sao lại có một nơi thần kỳ như thế này? Cái bảng điều khiển thông minh này là gì? Làm sao nó hoạt động được?"
Tiêu Dao không còn để tâm đến cái lạnh đang bủa vây nữa. Cô ấy thử đủ mọi cách để chạm vào bảng trong suốt, nhưng không tài nào sờ được – như thể bảng chỉ là một ảo ảnh. Chỉ khi cô dùng thao tác "nhấn", bảng mới phản hồi.
Sau một hồi mò mẫm, Tiêu Dao bất giác rùng mình. Cơn gió lạnh táp vào mặt khiến cô tỉnh ra.
"Lạnh c.h.ế.t mất!"
Không nghĩ ngợi thêm, cô nhanh chóng mở cửa hàng, chọn ngay bộ quần áo đắt nhất. Ngay khi mặc vào, một làn hơi ấm dễ chịu lập tức bao phủ toàn thân, khiến cô cảm thấy mình như đang đứng giữa mùa xuân.
Cô thử chạy vài bước, bất ngờ nhận ra bộ quần áo và đôi giày không chỉ giữ ấm mà còn cực kỳ nhẹ, khiến việc di chuyển trở nên linh hoạt đến không ngờ. Chẳng tốn chút sức nào, mà lại nhanh nhẹn hơn hẳn.
Tiêu Dao không thể tin được vào cảm giác ấy. Cô lẩm bẩm:
"Chẳng lẽ mình đã ở trên núi quá lâu, suốt ngày vùi đầu vào nghiên cứu kỳ môn độn giáp, nên bị tụt hậu mất rồi? Thế giới bên ngoài bây giờ thật sự... thay đổi quá nhanh."
Cô nghiến răng: "Hừ, mấy người cứ suốt ngày nói chuyện tu luyện trong núi sâu, bảo lên núi tu mới là đúng đường... Cứ lên đi, cứ lên đi! Đến lúc xuống núi, chắc gì còn bắt kịp thời đại?"
Cao Lãng đứng cạnh, ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh như một con công vừa xòe đuôi.
"Thế nào, cảm giác không tệ chứ?" – Anh ta cười rạng rỡ, như thể toàn bộ phó bản Tận Thế Cực Hàn là của nhà mình vậy. – "Đi nào, tôi dẫn mọi người đi săn quái!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/388.html.]
"Săn quái? Ở đây còn có cả quái vật sao?" – Tiêu Dao tròn mắt, vẻ mặt như vừa được mở ra một chân trời mới.
"Trời ơi, sao bây giờ tôi mới biết đến cái nơi chơi đã như vậy!"
Lâm Tĩnh Vân lúc này cũng không còn thời gian để buồn nữa. Cô tò mò nhìn quanh. Anh họ của cô, Nam Kỳ, từng nói nơi này giống như một thế giới khác – quả không sai.
Phó bản Tận Thế Cực Hàn vẫn lạnh buốt như trước, xung quanh là băng tuyết và sương mù. Không có nhiều công trình kiên cố, nhưng hiện tại, Cục trưởng Ông đã đưa ba nghìn người vào phó bản để xây dựng một khu căn cứ – một pháo đài băng dựng ngay tại cổng vào, được gọi là Thôn Tân Thủ, hỗ trợ cho những người chơi mới.
"Chỗ đó là Thôn Tân Thủ hả?" – Lâm Tĩnh Vân chỉ tay về phía xa, nơi có ánh sáng le lói từ pháo đài.
Nam Kỳ ngạc nhiên: "Lần trước tôi đến đâu có thấy nó. Giờ lại có hẳn thôn mới?"
Cao Lãng nhún vai: "Chắc là bà chủ game cập nhật thêm thôi. Đi, tới đó xem thử!"
Cả nhóm nhanh chóng tiến về phía Thôn Tân Thủ. Càng tới gần, họ càng thấy nơi này nhộn nhịp. Ngoài những người chơi mới, còn có một nhóm người trông rất nghiêm túc, ăn mặc như lính đặc nhiệm, vô cùng chỉn chu.
Cao Lãng tò mò bước tới hỏi một người: "Bạn là NPC à?"
Người kia lắc đầu: "Không, tôi là người chơi vào trước. Mấy bạn mới đến lần đầu à? Mau tới nghe trưởng thôn nói chuyện kìa."
Cả nhóm hòa vào dòng người, đi vào bên trong. Trưởng thôn đang đứng trên bục gỗ, giải thích rõ ràng những điều cần biết. Dù phần lớn thông tin Cao Lãng đã nắm rõ, nhưng lần này có hai chi tiết khiến anh đặc biệt chú ý.
Thứ nhất: trưởng thôn thu mua quái vật – bất kể còn sống hay đã chết, đều có thể đổi được tiền thật.
Thứ hai: ông ta đăng một nhiệm vụ lớn – dọn dẹp thành phố bị đóng băng phía trước. Người chơi có thể thu thập các thiết bị năng lượng còn sót lại trong thành phố để đổi lấy phần thưởng.
Nghe xong, Cao Lãng không giấu nổi sự phấn khích: "Càng ngày càng chuyên nghiệp, hấp dẫn thật."
Tiêu Dao cũng gật gù, ánh mắt sáng rực lên vì hứng thú.
"Không biết phó bản này rộng đến mức nào nhỉ?" – Cô lẩm bẩm. – "Thành phố bị đóng băng... chẳng lẽ không chỉ là vài tòa nhà, mà là cả một thành phố thật sự?"
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
"Có còn thiết bị năng lượng bên trong sao? Mình phải đi xem mới được!"
Không đợi thêm, bốn người họ lập tức tiến về phía thành phố băng giá.
Cao Lãng đi đầu, phong cách không lẫn vào đâu được. Anh ta liên tục gây chú ý – khi thì nhào lộn giữa tuyết, khi lại tung một cú đ.ấ.m đập vỡ khối băng lớn. Anh bước đi đầy tự tin, cố ý sải chân dài như đang catwalk giữa trời đông.
Nhìn dáng vẻ ấy, ai không biết chắc tưởng anh là người nổi tiếng đến đây quay quảng cáo...
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.