Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 417

Cập nhật lúc: 2025-04-07 14:01:47
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa bước vào, cô đã thấy Sa Bích bị trói như heo chờ mổ, nước mắt nước mũi tèm lem, ánh mắt hoảng loạn cực độ.

Khi ánh mắt họ chạm nhau, Sa Bích như bị sét đánh. Nhìn thấy Ngụy Ni lúc này, anh ta như thấy… thần chết. Cả người mềm nhũn, nước mắt tuyệt vọng cứ thế tuôn trào.

Xong rồi… xong thật rồi… đời mình đến đây là chấm hết!

Thấy con trai vừa nhìn thấy vợ đã khóc, bà Sa không khỏi hừ mũi đầy khó chịu:

"Hừ, đúng là vợ mới là quan trọng nhất. Nhìn thấy vợ cái là mừng rỡ đến phát khóc."

Sa Bích: "..."

Mẹ ơi, đây là nước mắt tuyệt vọng!

Nhìn con thế này mà giống đang vui lắm sao?!

Đúng là mắt mù thật rồi…

Ngụy Ni bước vào, ban đầu còn nghĩ lần này bị gọi tới là để cha mẹ Sa Bích "tính sổ", vì anh ta đã mách lẻo chuyện bị cô đánh.

Nhưng không ngờ, tình thế lại xoay chuyển chóng mặt. Núi sông thay đổi, vận mệnh xoay vòng!

Sa Bích gây ra quá nhiều tội lỗi, đến mức chính cha mẹ mình cũng chẳng còn tin lời anh ta nữa. Ngụy Ni vốn định cho cả nhà này một trận nhớ đời, nhưng nhìn thấy Sa Bích đã như người mất hồn, cô đổi ý. Tra tấn tinh thần như thế này… cũng không tồi.

Lúc này, ông Sa nghiêm mặt, hướng ánh mắt lạnh lùng về phía Ngụy Ni, quát lớn:

"Nhìn xem cô đi! Làm dâu kiểu gì thế hả? Chồng bị đánh đến mức này mà vẫn thản nhiên không lo lắng gì à?"

Ông hừ lạnh, gằn giọng:

"Còn không mau đi lấy thuốc, bôi thuốc cho chồng cô!"

Bà Sa cũng không chịu kém, tiếp lời với giọng châm chọc:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Đúng đó! Đừng chỉ đứng đó mà nhìn. Mau lấy hộp thuốc ra, bôi thuốc cho Sa Bích đi!"

Ngụy Ni không nói gì, chỉ lặng lẽ tìm đến hộp thuốc, mở ra, lấy ra lọ dung dịch và mấy que tăm bông.

Bà Sa liếc mắt nhìn động tác của cô, cẩn thận căn dặn:

"Dùng dung dịch povidone iodine sát trùng thôi nhé, đừng dùng cồn. Dùng cồn đau lắm."

Ngụy Ni khẽ nhếch môi. Cô hiểu rồi.

Phải dùng cồn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/417.html.]

Cô lôi ra một chai cồn to, mở nắp, không nói không rằng, dội thẳng lên người Sa Bích.

Chất lỏng bốc hơi rát bỏng tiếp xúc với vết thương khiến Sa Bích như bị sét giật, toàn thân co rút. Anh ta hét lên một tiếng thất thanh, như thể linh hồn bị rút ra khỏi thể xác:

"ÁÁÁÁÁ!!!"

Anh ta giãy giụa điên cuồng, đá chân xuống đất, khiến cả người lẫn ghế ngã lăn ra sàn. Nằm co quắp trên nền nhà, anh ta tiếp tục gào thét:

"Ối ối ối! Đau quá! Cứu với!!!"

Dù miệng bị nhét khăn, tiếng hét vẫn xuyên qua lớp vải, chói tai vô cùng.

Đau c.h.ế.t mất! Cả người như bốc cháy! Linh hồn cũng đang run rẩy…

Bà Sa liếc nhìn con trai đang vật vã dưới sàn, lại lắc đầu chép miệng, giọng đầy ghen tuông:

"Trời đất… đau đến thế cơ à? Cưng chiều vợ thế là cùng. Biết làm nũng ra phết nhỉ!"

"Bảo sao, lấy vợ rồi thì quên mẹ. Thằng con này đúng là bất hiếu. Cả trái tim dâng hết cho vợ!"

Sa Bích gần như phát điên.

Đây là nỗi đau thể xác và tinh thần gộp lại! Vậy mà mẹ anh ta vẫn còn ngồi đó… ghen tị?!

Trong khi đó, Ngụy Ni nhìn thấy hiệu quả “đặc biệt” của cồn, ánh mắt sáng rực lên như phát hiện ra kho báu. Không chần chừ, cô với tay mở nắp thêm một chai cồn khác, từng bước tiến về phía Sa Bích…

Thấy vậy, Sa Bích sợ đến mức hồn bay phách lạc, nước mắt trào ra không kiểm soát được. Anh ta điên cuồng vùng vẫy, tuyệt vọng hét lên trong lòng như muốn nổ tung.

Tay chân bị trói chặt, miệng lại bị bịt kín, anh ta không thể la lên cầu cứu, chỉ có thể cố gắng phát ra những tiếng động, hy vọng có thể thu hút sự chú ý của cha mẹ đang ngồi ngoài phòng ăn.

Cứu mạng! Cứu con với! Bố mẹ ơi, mau cứu con! – Sa Bích gào thét trong tâm trí, ánh mắt đầy khẩn cầu.

Ngồi ngoài bàn ăn, ông Sa dường như nghe thấy tiếng lục cục phía trong phòng. Ông nhíu mày, định đứng dậy đi xem thử. Nhưng vừa nhấc người khỏi ghế, bà Sa đã đưa tay ngăn lại.

"Đừng quan tâm đến nó!" – bà Sa hừ một tiếng đầy khó chịu – "Nó cố ý gây tiếng động đấy, muốn gây sự để vợ nó thương hại thôi."

Giọng bà Sa đầy giận dữ và ghen tuông. Trong lòng bà trào dâng nỗi thất vọng: con trai lớn rồi mà chẳng ra gì, suốt ngày chỉ biết bênh vợ, đến mức chẳng còn để tâm đến mẹ đẻ.

Dù biết con trai mình nóng nảy, hay đánh vợ, nhưng bà Sa luôn tin rằng anh ta yêu Ngụy Ni thật lòng. Nếu không yêu, thì tại sao chỉ đánh mỗi vợ, không đánh người khác?

Bên trong, Sa Bích đang ra sức phát ra tiếng động, nghe thấy lời mẹ mình nói, suýt nữa tức đến trào máu.

Á á á!!! – Anh ta gào lên trong đầu – Mẹ mình có thể bớt vô lý được không? Con đau gần c.h.ế.t rồi mà bà còn ngồi đó ghen tuông với con dâu!

Lúc này, Ngụy Ni từ trong phòng bước ra, tay cầm một chai cồn. Cô ấy không nói không rằng, đổ cả chai lên những vết thương trên người Sa Bích.

“Aaaaaaa!!!” – Cảm giác bỏng rát tột độ khiến mắt anh ta trợn ngược, cả người co giật, rồi bất tỉnh tại chỗ vì đau đớn.

Loading...