"Phụt!!!"
Lâm Hạ bất ngờ phun ra một ngụm m.á.u tươi, khuôn mặt tái nhợt.
Cô ta không thể tin vào mắt mình. Thì ra con heo hồng kia, từ đầu đến cuối đều đang... diễn?
Nói rằng "no rồi, không ăn nữa" – tất cả chỉ là trò lừa gạt. Cái gì mà heo ngốc hiền lành, hóa ra chỉ là một lớp mặt nạ.
Con lợn này, thật sự quá mưu mô!
Lâm Hạ tức đến mức cả người run rẩy: "Đúng là chủ nào tớ nấy! Một con heo mà còn gian xảo đến thế!"
Hệ thống 5678 cũng không giữ nổi bình tĩnh, vội vàng hét lên: "Không ổn rồi! Cô ta còn có cả Heo Vòi Voi bên cạnh!"
Lần này tới Trái Đất đúng là vận rủi bám theo không buông. Làm gì cũng không thuận lợi, đặc biệt là khi phải đối phó với Lê Diệu – một đối thủ vừa thông minh vừa quá khó lường.
Hệ thống hoảng loạn, liên tục gào trong đầu Lâm Hạ: "Ký chủ, chúng ta phải làm gì đây? Nếu không hành động, e rằng cả hai sẽ c.h.ế.t ở đây mất!"
Lâm Hạ dùng tay lau đi vệt m.á.u nơi khóe môi, rồi l.i.ế.m sạch vết m.á.u còn sót lại, ánh mắt trở nên lạnh hơn bao giờ hết.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Cô ta thầm vận sức, chuẩn bị tung ra chiêu thức cao nhất trong thuật tạo mộng – Mộng Cảnh Thực.
Lần này, không có ánh sáng rực rỡ, cũng không có âm thanh ầm ỹ hay động tác phức tạp.
Chỉ thấy cô ta nhẹ nhàng nâng tay lên, rồi khẽ phẩy một cái về phía bầu trời.
Một động tác tưởng chừng đơn giản, nhưng lại ẩn chứa một sức mạnh khiến không gian xung quanh như chấn động.
Hệ thống 5678 kinh hãi, lắp bắp: "Ký... ký chủ... cô định dùng Mộng Cảnh Thực sao?"
Đây không phải là một quyết định dễ dàng. Mộng Cảnh Thực là chiêu thức cấp cao nhất trong thuật tạo mộng, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.
Khác với thuật tạo mộng thông thường – nơi ký chủ có thể tùy ý điều chỉnh cảnh vật, tạo ra một thế giới theo ý mình – thì Mộng Cảnh Thực là một giấc mơ "thật".
Không thể thay đổi cảnh trí, không thể tạo ra những quy tắc áp đảo. Chỉ có thể đặt ra quy tắc chung, và những quy tắc đó phải công bằng cho cả hai bên, không được chênh lệch quá rõ rệt.
Nói cách khác, đây là một giấc mơ công bằng, không có ai nắm toàn quyền kiểm soát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/440.html.]
Hệ thống vẫn không thể tin nổi: "Tịch Tử Hạ trước đây chỉ dùng chiêu này ba lần... mỗi lần đều là vì sinh tử tồn vong! Không ngờ lần thứ ba lại là vì đối đầu với Lê Diệu? Cô ta đáng để ký chủ dùng đến mức này sao?"
Trong suy nghĩ của hệ thống, Lê Diệu tuy ranh mãnh, thủ đoạn nhiều, nhưng không xứng để trở thành kẻ thù "tử chiến" của Tịch Tử Hạ – một kẻ có hàng ngàn năm kinh nghiệm, vô số pháp bảo và thần thông.
Tịch Tử Hạ khẽ ho, giọng nói khàn khàn nhưng đầy quyết tuyệt:
"Không dùng Mộng Cảnh Thực, chúng ta sẽ bị nhốt ở đây mãi mãi."
Cô có một linh cảm mãnh liệt – nếu không rời khỏi nơi này ngay bây giờ, sẽ không bao giờ còn cơ hội thoát thân.
Lê Diệu có thể không sở hữu pháp lực cao, nhưng sự thông minh và nhạy bén của cô ấy là thứ không thể xem thường. Đặc biệt, cô biết cách tận dụng sức mạnh của người khác. Bên cạnh cô là một đám quỷ và người đều cam tâm tình nguyện nghe theo, tạo thành một thế lực cực kỳ đáng sợ.
Tịch Tử Hạ thầm nghĩ: nếu họ không đứng ở hai chiến tuyến đối lập, có lẽ cô đã ngưỡng mộ Lê Diệu, thậm chí muốn mời cô ấy cùng tham gia những nhiệm vụ xuyên vị diện. Nhưng đáng tiếc... số phận lại đẩy họ vào tình thế không thể cùng tồn tại.
Cơn ho của cô kéo dài, rõ ràng việc triệu hồi Mộng Cảnh Thực khiến cô phải trả một cái giá không nhỏ.
Ngay lúc này, một khe hở nứt ra trên bầu trời. Từ bên trong, một luồng sức mạnh cực lớn bùng phát, cuốn phăng cả Tịch Tử Hạ và Lê Diệu, không cho họ bất kỳ cơ hội phản kháng nào.
Mộng Cảnh Thực – không gian mộng mị giữa thực và ảo – đã chính thức mở ra.
Khác với mộng cảnh thông thường nơi Tịch Tử Hạ là kẻ nắm quyền như một vị thần, thì trong Mộng Cảnh Thực, mọi thứ đều chân thật, cả hai người sẽ thực sự bị đưa vào một vị diện mới, không ai có thể tự do điều khiển tất cả.
Tịch Tử Hạ chỉ có một đặc quyền duy nhất – thiết lập quy tắc từ trước khi bước vào.
Cô không có thời gian để suy tính quá nhiều. Bối cảnh bên trong mộng hoàn toàn ngẫu nhiên, cô không biết mình sẽ bị đưa tới đâu, không biết sẽ phải đối mặt với điều gì. Nhưng nếu muốn thắng, cô phải kiểm soát được tâm lý của đối phương.
Chỉ có một cách – đánh vào tinh thần.
Ba từ khóa hiện lên trong tâm trí cô:
[Mất trí nhớ] – [Tin tưởng] – [Hỗn loạn]
Một đòn đánh sâu vào tâm trí, phá vỡ phòng tuyến đầu tiên.
"Làm cô ta quên đi tất cả... giống như một đứa trẻ mới sinh. Để cô ta lạc lối trong thế giới xa lạ, bối rối, sợ hãi. Khi ấy, tôi sẽ là người duy nhất cô ta có thể dựa vào... là điểm tựa duy nhất trong cơn hỗn loạn ấy."
Chỉ cần Lê Diệu tin tưởng cô tuyệt đối, cô có thể điều khiển tâm trí đối phương theo bất kỳ hướng nào.