Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 556

Cập nhật lúc: 2025-04-16 02:28:38
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vì sao chỉ một số người có linh căn mới được trải nghiệm phần sâu trong phó bản?"

"Tại sao chúng tôi chỉ được đứng ngoài ngó vào?"

"Chúng tôi cũng muốn được tu luyện, muốn lên đảo lơ lửng!"

Những bình luận ấy khiến Đại Lưu cảm thấy... hoang mang toàn tập. Linh căn? Tu luyện? Đảo bay? Đây là trò chơi thôi mà, sao lại giống truyện tiên hiệp thế?

Anh ta quyết định điều tra rõ ngọn ngành. Gửi tin nhắn cho hàng loạt influencer quen biết để hỏi xem có phải họ đang bị Nhà Ma thuê quảng bá trá hình không. Nhưng tin nhắn gửi đi đều rơi vào im lặng. Mãi đến nửa giờ sau, cuối cùng cũng có người gọi lại.

Người đó là một influencer thân thiết với anh ta—Đại Tinh Tinh.

Đầu dây bên kia, giọng Đại Tinh Tinh đầy kinh ngạc:

"Trời đất, Lưu ca, anh vẫn chưa từng tới Nhà Ma Phong Đô sao?"

Đại Lưu đáp thật:

"Không. Tôi vốn không hứng thú mấy với mấy chỗ vui chơi giải trí. Cô cũng biết mà, tôi chuyên phân tích thời sự."

"Trời ạ!" Đại Tinh Tinh thở dài, giọng tiếc nuối:

"Anh phải đến xem ngay đi! Nếu không sẽ tụt hậu đó. Không khéo mai mốt phó bản Ngọc Thố mở thêm tính năng mới, anh theo không kịp đâu!"

"Cô nói gì thế? Tôi chẳng hiểu gì hết!" – Đại Lưu đơ người, cảm giác như mình đang bị kéo vào một thế giới hoàn toàn khác.

"Đại Tinh Tinh" nói tiếp, giọng trầm xuống như chuẩn bị tiết lộ một bí mật lớn:

"Để tôi kể từ đầu cho anh hiểu rõ. Trước tiên, anh cứ lên mạng tìm hình ảnh về phó bản Thỏ Ngọc mà xem, tự mình cảm nhận."

Đại Lưu bán tín bán nghi nhưng vẫn làm theo. Anh mở máy tính, gõ tìm kiếm. Ngay lập tức, hàng loạt bức ảnh hiện ra — toàn bộ khung cảnh đều đẹp đến mức khó tin, như thể tiên cảnh bước ra từ truyện cổ tích.

"Những thứ này là do AI dựng lên đúng không?" – Đại Lưu chau mày, cảm thấy khó tin – "Không thể có phó bản nào ngoài đời thực mà đẹp như vậy."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Đại Tinh Tinh chỉ biết cười lạnh:

"Nếu không phải vì quan hệ giữa chúng ta tốt, tôi thật sự không muốn nói chuyện với anh đâu. Cái mức độ thiếu hiểu biết này... tôi nói thêm một câu cũng cảm thấy phí thời gian."

Cô nhướn mày nhìn anh đầy nghiêm túc:

"Anh có biết những người đầu tiên bước vào phó bản đó bây giờ đang làm gì không? Họ bắt đầu tu luyện rồi. Thật đấy, không đùa. Có người trường sinh, có người biết pháp thuật, thậm chí có thể ngự kiếm bay lên trời… Thế mà anh vẫn ngồi đây nghi ngờ nó là thật hay giả à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/556.html.]

Cô dừng lại một chút rồi tiếp tục, giọng trầm hơn:

"Thế giới này sắp thay đổi hoàn toàn rồi, Đại Lưu à. Những ai không theo kịp sẽ chỉ là kẻ đứng dưới đáy, là pháo hôi trong cơn đại biến sắp tới."

Nghe đến đây, Đại Lưu bối rối:

"Khoan, đừng nói kiểu mơ hồ như thế. Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?"

Đại Tinh Tinh hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh:

"Nói đơn giản nhé — phó bản Thỏ Ngọc là một phó bản tu tiên. Người chơi sau khi bước vào sẽ được kiểm tra linh căn. Ai có linh căn sẽ được Nguyệt Cung thu nhận làm đệ tử, đưa lên tầng đảo lơ lửng để tu luyện. Còn ai không có linh căn thì ở lại phía dưới, tham quan Tiên Thành."

"Lúc mới mở, ai cũng nghĩ nơi đó chỉ là cảnh đẹp kết hợp với công nghệ cao, một kiểu trải nghiệm ảo rất hoành tráng. Vì phần lớn người chơi không có linh căn nên không nhiều người để tâm đến phần tu luyện, chỉ vui chơi tham quan là chính."

"Nhưng lâu dần, có người phát hiện ra điều kỳ lạ. Những người có linh căn không chỉ được đưa lên đảo, mà họ còn thực sự có thể tu luyện, dùng pháp thuật, ngự kiếm phi hành, g.i.ế.c yêu thú, làm nhiệm vụ, thu linh thạch như một tu sĩ trong truyện."

"Nghe giống game thực tế ảo thôi mà?" – Đại Lưu ngắt lời.

Đại Tinh Tinh đập bàn:

"Không phải! Anh quá coi thường phó bản Thỏ Ngọc rồi! Anh nghĩ chỉ là một trò chơi mà chúng tôi lại phản ứng mạnh mẽ đến thế sao? Đây không phải là trò chơi! Đây là thật! Thật đấy!"

Cô ấy xúc động đến mức giọng run run:

"Tu tiên thật sự, anh hiểu không? Bay lên trời, độn thổ, những thứ chỉ có trong truyền thuyết, giờ đang xảy ra thật!"

Cô lập đi lập lại mấy lần “là thật” như để tự trấn an mình, sau đó mới dần dần lấy lại bình tĩnh.

Đại Tinh Tinh đứng dậy đi ra cửa sổ, hít sâu vài hơi, rồi uống mấy ngụm nước. Khi cảm xúc ổn định trở lại, cô cầm điện thoại nói tiếp:

"Tôi có quen vài người có linh căn đã từng vào phó bản Thỏ Ngọc. Tôi hỏi họ, và họ đều xác nhận rằng — tu vi luyện được trong phó bản có thể mang ra ngoài đời thực."

"Nghe kỹ nhé. Có thể mang ra ngoài đời thực!"

"Tất nhiên là có hạn chế. Ví dụ như mấy chiêu pháp thuật sát thương lớn hay ngự kiếm bay giữa phố là không dùng được, vì sẽ gây hỗn loạn. Nhưng sức mạnh, sức khỏe, thậm chí thay đổi cơ thể là thật sự tồn tại."

"Anh còn nhớ cậu Lâm không? Da xấu, hói đầu, lỗ chân lông to? Sau khi tu luyện, da cậu ấy láng mịn, tóc mọc lại đầy đủ. Trở về thế giới thực rồi mà hiệu quả đó vẫn không biến mất."

"Có người bị ung thư gan, sức khỏe yếu lắm. Sau khi bước ra từ phó bản, bệnh không hết hẳn, nhưng sức khỏe được cải thiện rõ rệt, tinh thần tốt hơn, ăn uống cũng ngon miệng hơn."

"Nhiều người khác thì không có vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng sau khi tu luyện, thể lực tăng, trí nhớ tốt hơn, tinh thần minh mẫn hẳn. Quan trọng nhất là — họ vẫn có thể tiếp tục tu luyện ngoài đời thực. Chỉ là linh khí ngoài hiện thực không dồi dào như trong phó bản mà thôi."

Loading...