Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 561

Cập nhật lúc: 2025-04-17 14:27:43
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tất nhiên, dù phó bản Đại Thánh đang nổi đình nổi đám, vẫn có không ít người tỏ ra nghi ngờ.

"Cứ nói thật đi, tôi xem video rồi, đúng là cảm giác rất chân thực, nhưng rõ ràng chỉ là hiệu ứng đặc biệt thôi mà? Làm gì có Đại Thánh thật! Mọi người đang thần thánh hóa quá rồi. Nếu là tôi, chắc chắn sẽ không khóc đâu."

Ngay lập tức, có người đáp lại:

"Anh chỉ mạnh miệng thế thôi. Xem video và được gặp tận mắt là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Tôi đảm bảo, đến lúc đối mặt với Đại Thánh thật, anh cũng sẽ khóc cho mà xem."

Người kia không chịu thua:

"Haha, tôi dám cá là sẽ không. Tôi đang đứng ngay trước cửa Nhà Ma đây. Chờ đấy, lát nữa tôi vào luôn. Nhớ tên tôi nhé!"

Ngay sau bình luận ấy, người dùng có tên Tráng Sĩ Dũng Cảm lặng lẽ biến mất khỏi diễn đàn.

Dân mạng vốn rất thích hóng chuyện, lập tức bám theo dõi, chờ xem liệu anh chàng có giữ được lời không.

Họ chờ đợi... suốt ba ngày.

Đến ngày thứ ba, Tráng Sĩ Dũng Cảm bất ngờ đăng một bức ảnh: gương mặt ướt đẫm nước mắt, mắt đỏ hoe, mũi sưng vù. Dòng trạng thái ngắn ngủi:

"Hu hu hu... Tôi đã gặp Đại Thánh rồi... Gặp thật rồi!"

Ngay khoảnh khắc đó, cả diễn đàn bỗng chốc im lặng. Những lời tuyên bố hùng hồn trước đó như bốc hơi. Người ta chỉ biết cười thầm – đúng là "nói thì dễ, gặp Đại Thánh rồi mới biết mình cứng cỏi đến đâu".

Cơn sốt mang tên “Đại Thánh” ngày càng lan rộng. Người người đổ xô đến Phong Đô. Trên mạng, ai chưa từng tận mắt gặp Đại Thánh thì không dám chen vào bàn luận.

Vé tàu hỏa, vé máy bay đến Phong Đô cháy sạch. Đường cao tốc cũng tắc nghẽn dài dằng dặc. Phong Đô bé nhỏ lập tức rơi vào tình trạng quá tải. Chính quyền địa phương rơi vào cảnh vừa mừng vừa lo.

Ban đầu, họ vốn chỉ muốn tận dụng Nhà Ma để thúc đẩy du lịch, kích cầu kinh tế vùng. Nào ngờ, cơn sốt Đại Thánh vượt xa dự đoán. Người ta thậm chí còn nói vui:

"Không lẽ cả nước đều đổ về Phong Đô rồi sao?"

Khách sạn, nhà nghỉ, homestay trong thành phố đều kín chỗ. Cuối cùng, chính quyền đành mở cửa các hội trường lớn, cho khách du lịch nằm trải thảm qua đêm. Dù vậy, dòng người vẫn chưa ngớt. Phong Đô thật sự không thể chống đỡ nổi nữa.

Không còn cách nào khác, họ buộc phải cầu cứu chính phủ. Chính phủ lập tức vào cuộc, mở chiến dịch truyền thông, kêu gọi người dân đến theo từng đợt, từng khu vực – tạm thời kiểm soát được làn sóng cuồng nhiệt chưa từng có.

Lúc này, ở một thị trấn nhỏ hẻo lánh, Tiêu Dao đang ung dung du ngoạn. Sau khi rời khỏi phó bản Tận Thế Cực Hàn, cô chọn cuộc sống rày đây mai đó, thưởng ngoạn cảnh đẹp, không quan tâm đến thế sự, càng không màng tới những câu chuyện xôn xao mạng xã hội.

Cô không biết, ở một nơi cách xa mình, Nhà Ma Phong Đô đang trở thành tâm điểm cả nước.

Với người bình thường, Nhà Ma là nơi đầy kỳ ảo và hấp dẫn. Nhưng trong mắt Tiêu Dao, tất cả chỉ là tiểu xảo biến hóa. Cô vốn là người trong giới huyền học, kiến thức sâu rộng, nội tâm vững vàng, không dễ bị mê hoặc.

Khi phó bản Thỏ Ngọc tạo nên làn sóng chấn động, cô cũng chẳng hay biết. Nhưng lần này, quy mô phó bản Đại Thánh quá lớn, dù muốn hay không, cô cũng dần nghe phong thanh được vài câu.

Dù đi đến đâu, cô cũng nghe người ta nhắc đến Đại Thánh – từ người già, trẻ nhỏ, đến cả những cụ ông cụ bà tóc bạc da mồi. Tiêu Dao bắt đầu tò mò.

“Nhà Ma Phong Đô giờ nổi tiếng đến vậy sao?” – cô tự hỏi.

“Rốt cuộc phó bản Đại Thánh có gì mà ai cũng phát cuồng? Lẽ nào... thật sự có Tôn Ngộ Không?”

Bán tín bán nghi, Tiêu Dao chợt thấy hai đứa trẻ đứng gần đó đang rôm rả bàn chuyện gì đó rất hào hứng. Cô mỉm cười bước tới, khẽ cúi người chào:

"Chào hai bé, chị có thể hỏi chút được không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/561.html.]

Cô mặc một chiếc váy đỏ rực, gương mặt dịu dàng xinh đẹp, khiến hai đứa trẻ lập tức mỉm cười thân thiện:

"Chào chị gái xinh đẹp ạ!"

"Ngoan quá!" – Tiêu Dao dịu dàng xoa đầu hai đứa nhỏ, rồi đưa cho chúng vài viên kẹo.

"Chị nghe hai em đang nói về Đại Thánh. Cho chị hỏi, Nhà Ma Phong Đô... thật sự có Đại Thánh sao?"

"Đương nhiên là có rồi!" – một cậu bé đeo kính quả quyết – "Em đã thấy ảnh chụp. Có bạn học của em từng đến Nhà Ma, cậu ấy kể là đã gặp Đại Thánh thật sự. Đại Thánh có thể bay được cơ, oai phong lắm!"

Một cậu bé khác, đầu cạo húi cua, cũng gật đầu theo: "Bố em bảo nếu em được 100 điểm trong kỳ thi cuối kỳ, bố sẽ dẫn em đi gặp Đại Thánh."

Tiêu Dao nghe xong, cảm thấy tò mò nên đứng dậy lấy điện thoại ra, bắt đầu tra cứu thông tin về phó bản Đại Thánh. Càng tìm, cô càng sững sờ. Trên mạng lan tràn những video đã được chỉnh sửa đẹp mắt, ghi lại cảnh non nước hữu tình trong phó bản, cùng hình ảnh Đại Thánh cưỡi mây bay lượn giữa trời.

Ban đầu, Tiêu Dao nghĩ Đại Thánh chẳng qua chỉ là một NPC do con người hóa trang. Nhưng khi thấy đoạn video quay cận cảnh ánh mắt của Đại Thánh, toàn thân cô bất giác run rẩy. Một cảm giác kính sợ từ sâu trong lòng trào dâng không sao kìm nén nổi.

"Không lẽ… thật sự là Đại Thánh sao?" – Tim cô đập thình thịch, lòng đầy bối rối.

Không thể chỉ ngồi đó suy đoán, cô quyết định phải đích thân đến xem cho rõ. Nhưng đến lúc tìm vé đi Phong Đô thì phát hiện tất cả đều đã bán sạch. Ngay cả vé đến những thành phố lân cận cũng không còn. Không còn cách nào khác, Tiêu Dao đành phải đi đường vòng, từng chặng nhỏ một, tiến dần về phía Phong Đô.

Sau nhiều ngày vất vả, cuối cùng cô cũng đặt chân đến một thành phố gần Phong Đô. Nhưng do đường cao tốc bị kẹt xe nghiêm trọng, Tiêu Dao buộc phải chuyển sang đi theo con đường cũ ít người qua lại.

Con đường ấy rất vắng vẻ, hai bên là những ngôi làng nhỏ nằm lẻ loi giữa cánh đồng hoang. Khi ngang qua một ngôi làng, Tiêu Dao đột nhiên cảm nhận được một luồng khí âm tà mạnh mẽ, kèm theo đó là mùi m.á.u tanh nồng nặc khiến cô rùng mình.

"Không ổn rồi… Có ác quỷ hoành hành ở đây!" – Là người trong giới huyền học, cô không thể làm ngơ trước nguy hiểm như vậy. Đây là chuyện liên quan đến mạng người.

Tiêu Dao quyết định ở lại xử lý. Nhưng cô không ngờ, ác quỷ nơi đây lại mạnh đến mức kinh hoàng. Cô hoàn toàn không phải đối thủ, thậm chí còn trúng chiêu, suýt nữa thì bị hút mất hồn phách.

Ngay khoảnh khắc sinh tử, một bóng người quen thuộc đột ngột xuất hiện từ không trung—chính là Lâm Tĩnh Văn!

Trong tay Tĩnh Văn là một chiếc la bàn bát quái, chỉ qua vài chiêu đơn giản, cô đã đánh tan được ác quỷ, đồng thời thu phục cả những tiểu quỷ bị nó khống chế.

Sau khi mọi việc ổn thỏa, Lâm Tĩnh Văn nhanh chóng chạy đến bên Tiêu Dao, ánh mắt đầy lo lắng:

"Chị không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"

Tiêu Dao sững sờ, không thể tin vào mắt mình. Cô nhìn chằm chằm Lâm Tĩnh Văn—cô gái từng gục ngã tuyệt vọng, định kết liễu đời mình trong phó bản Tận Thế Cực Hàn—sao giờ lại mạnh mẽ đến thế này?

Người con gái trước mắt như thể đã hoàn toàn lột xác, trở thành một con người khác.

Lâm Tĩnh Văn đỡ Tiêu Dao ngồi xuống, lấy ra một lọ thuốc Dịch Dưỡng Nguyên rồi đưa cho cô uống. Đến khi thấy sắc mặt chị Tiêu đã khá hơn, cô mới thở phào nhẹ nhõm:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Đỡ hơn chưa chị? Có thấy đau ở đâu không? Sao chị không nói gì vậy? Chẳng lẽ bị tổn thương thần hồn rồi à?"

Cô lo lắng thật sự, nhưng bản thân lại không hiểu nhiều về mấy chuyện này. Nghĩ đi nghĩ lại, có lẽ nên đưa chị về Nhà Ma, để bà chủ kiểm tra kỹ hơn thì yên tâm hơn.

"Chị…"

Tiêu Dao cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng chẳng biết nói gì, chỉ nhìn Tĩnh Văn đờ đẫn như mộng du.

"Chị tỉnh rồi đúng không?" – Lâm Tĩnh Văn vui mừng – "Là em đây mà, Lâm Tĩnh Văn! Chị còn nhớ em không? Lần trước trong phó bản Tận Thế Cực Hàn, em đã định tự tử, là chị đã cứu em đó. Nhớ chưa?"

Vừa nói, cô vừa xoay một vòng ngay trước mặt Tiêu Dao, giọng điệu tinh nghịch đầy sức sống.

Loading...