Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 566

Cập nhật lúc: 2025-04-17 14:37:29
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Li không biết. Nhưng theo trí tưởng tượng của một đứa trẻ, cậu đoán:

"Chắc là… thịt và trái cây? Chị gái thần tiên trong giấc mơ từng nhắc vậy."

Không dám chậm trễ, mẹ cậu lập tức cho người chuẩn bị đủ loại thịt rừng và quả chín, bày biện thành kính lên bàn tế trong nhà chính.

Hôm đó, toàn bộ người trong tộc tập trung đông đủ, đứng quanh Li, thành tâm cầu nguyện. Tất cả đều sẵn sàng dâng hiến lễ vật, mong rằng thần tiên sẽ tiếp tục ban cho họ trí tuệ và bình an.

Từ khoảnh khắc đó, Li được xem là người đặc biệt. Cậu không còn sống chung với mẹ nữa, mà được bố trí ở riêng trong một căn nhà đặc biệt, ngày ngày cầu nguyện với thần linh, không cần phải săn bắt hay lao động như người thường.

Người trong tộc gọi cậu là “phù thủy” – không phải kẻ dùng bùa phép độc ác, mà là người được thần linh lựa chọn, ban cho trí tuệ và sứ mệnh thiêng liêng.

Dù không hiểu rõ vì sao mình lại được đối xử như vậy, Li không phản đối. Cậu lặng lẽ bắt đầu ghi chép lại những điều mình học được trong mơ – không bằng chữ viết, vì cậu chưa từng học chữ – mà bằng những bức vẽ ngô nghê, mô phỏng từng bước một cách chữa bệnh, từng hình dáng của loại cỏ thần kỳ.

Dù là một đứa trẻ, Li cũng hiểu rằng, điều kỳ diệu mình gặp không chỉ là mộng tưởng. Và biết đâu, một ngày nào đó, cậu sẽ lại tìm được đường trở lại thiên giới kia… để học hỏi thêm những điều mới mẻ.

...

Trong Nhà Ma, Lê Diệu đang ngồi nhắm mắt, nhẹ nhàng cảm nhận sự an yên lan tỏa trong cơ thể. Một vị ngọt thanh khiết như nước suối mát trôi qua trong miệng, cảm giác ấm áp lan tỏa từ bụng lên khắp cơ thể, khiến cô như đang được ngâm mình trong một làn nước nóng dễ chịu, đầy thư thái.

"Ừm?" Lê Diệu mở mắt, nhận thấy một luồng năng lượng thuần khiết đang từ từ chảy vào cơ thể mình. Cô lắng nghe kỹ hơn, nhận ra đó là tín ngưỡng của sự cúng tế từ cậu bé Li, một người trong bộ tộc Hồ ly.

Cô mỉm cười. Thật thú vị, chỉ cần nhận được ân huệ từ Nhà Ma, những người đã được ban phúc có thể tự động hồi đáp lại bằng năng lượng. Lê Diệu cảm thấy hài lòng khi nhận ra bộ tộc Hồ ly đang ngày càng phát triển mạnh mẽ, sự tiến bộ này khiến khóe môi cô cong lên một chút.

Hy vọng rằng sẽ có thêm nhiều người tìm đến Nhà Ma, để họ có thể nhận được sự giúp đỡ và mở rộng trí thức. Cậu bé Li là người đầu tiên, rồi sau đó sẽ có người thứ hai, thứ ba… không chỉ con người mà còn cả những sinh vật đã khai mở linh trí.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Nhờ những kiến thức mà cậu bé Li ghi lại, bộ tộc Hồ ly đã học được cách trồng kê, dần dần phát triển và trở nên thịnh vượng. Mùa đông không còn là nỗi lo nữa, vì họ không cần phải ra ngoài săn bắn, chỉ với lượng lương thực dự trữ từ mùa thu là đủ sống qua cả mùa đông.

Ngoài ra, nếu có người bị ốm đau, bộ tộc cũng có thể chữa trị nhờ vào y thuật học được. Cậu bé Li, để truyền đạt trí tuệ cho mọi người, đã phát minh ra chữ viết. Dù những ký tự ban đầu còn khá đơn giản và xiêu vẹo, nhưng ít nhất mọi người đã có thể đọc hiểu được.

Trải qua hàng chục năm phát triển, bộ tộc Hồ ly từ một nhóm nhỏ chỉ vài nghìn người đã trở thành một đại bộ tộc với hơn mười vạn người, trở thành bộ tộc lớn nhất trong vùng. Họ không chỉ biết chữ viết, mà còn tinh thông y thuật, làm gốm, chế tạo bình sành, dần dần trở nên giàu có và mạnh mẽ. Trên khuôn mặt mỗi người trong bộ tộc đều hiện rõ niềm hạnh phúc và sự tự hào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/566.html.]

Nhưng tất cả những gì tốt đẹp đó đã bị phá hủy trong một đêm mưa giông.

Các bộ tộc xung quanh, thấy bộ tộc Hồ ly ngày càng hùng mạnh, đã liên kết lại và nhân lúc trời mưa lớn, họ tấn công để cướp lương thực, bắt phụ nữ, g.i.ế.c c.h.ế.t những người đàn ông mạnh mẽ và biến những người yếu đuối thành nô lệ.

Trong đêm ấy, hàng ngàn người chết, m.á.u loang đỏ nước mưa, thấm vào đất, nhuộm đỏ cả bộ tộc.

Lúc này, cậu bé Li đã ngoài bốn mươi tuổi, là người sống lâu nhất trong bộ tộc. Đứng giữa cơn mưa bão, nhìn những người đồng tộc lần lượt ngã xuống, cậu bé Li đưa tay ra trời, như ngọn cỏ bị gió vùi dập cầu cứu, với tâm hồn thành kính cầu nguyện.

"Thần linh ơi, xin ngài chiếu cố Li này một lần nữa!"

Cậu bé Li nhảy múa, lướt qua như muốn thiêu cháy chính sinh mệnh của mình, để mong nhận được sự che chở.

Từ khi còn nhỏ, cậu đã bước vào Nhà Ma một lần, nhưng chưa từng có cơ hội quay lại. Tất cả chỉ như một giấc mơ thuở thiếu thời, cậu chỉ còn lại danh hiệu Đại Vu, nhưng dường như mọi thứ đã xa vời.

Liệu thần linh đã bỏ rơi cậu? Cậu bé Li không dám nghĩ đến, cũng không muốn tin vào điều đó. Nếu thần linh bỏ rơi cậu, thì bộ tộc của cậu sẽ ra sao?

Ánh mắt cậu dừng lại trên t.h.i t.h.ể của một cô bé nhỏ tuổi, nằm gục dưới chân.

Cô bé mới chỉ bảy tuổi, trước đây từng nói muốn trở thành Đại Vu giống như cậu. Cô bé chăm chỉ học chữ, học y thuật, học cách cầu thần, từng cố gắng hết mình, luôn thành tâm, nhưng giờ đây, cô bé sẽ không bao giờ có cơ hội đó nữa.

Nhớ lại hình ảnh cô bé hôm qua còn sống động, đầy hy vọng, nay lại nằm bất động dưới chân mình, cậu bé Li cảm thấy đau đớn không nguôi.

Nhìn những người đồng tộc ngã xuống xung quanh, m.á.u chảy khắp nơi, nỗi uất ức trong lòng cậu đã hóa thành sức mạnh tràn ngập cơ thể, khiến cậu tiếp tục nhảy múa với niềm nhiệt huyết mãnh liệt.

Những kẻ xâm lược nhìn thấy điệu múa ấy, ai cũng không dám lại gần.

Các bộ tộc đều biết rằng bộ tộc Hồ ly có một Đại Vu được thần linh che chở, có khả năng giao tiếp với thần linh. Họ dám xâm lược bộ tộc Hồ ly, g.i.ế.c người, nhưng lại không dám động đến Đại Vu.

Ngay lập tức, họ báo cho thủ lĩnh của mình.

Thủ lĩnh bộ tộc Sói, một gã đàn ông cao lớn, râu quai nón và khuôn mặt đầy sát khí, lau vết m.á.u trên mặt và cười lạnh lùng: "Giết hắn!"

"Không được!" Thủ lĩnh bộ tộc Hổ hoảng hốt ngăn lại: "Đại Vu được thần linh che chở, nhận trí tuệ từ thần linh, là con của thần. Nếu g.i.ế.c hắn, thần linh sẽ giận dữ!"

Loading...