Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 580

Cập nhật lúc: 2025-04-18 16:12:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mai Anh ngước mắt nhìn muội muội, giọng bình thản nhưng lạnh lẽo:

"Muội muốn bỏ mặc cha mẹ, không quan tâm đến họ già yếu bệnh tật, chồng ốm nặng không chăm sóc, các em nhỏ trong nhà không đoái hoài… Gạt bỏ hết thảy trách nhiệm, chỉ để đuổi theo người đó sao?"

"Đại tỷ!" – Mai Lương quỳ gối, khập khiễng nhích đến gần chị, giọng nức nở – "Tỷ tỷ, xin tỷ hãy tác thành cho chúng muội. Muội không cần gì cả, chỉ cần anh ấy thôi!"

Mai Anh nhìn muội muội đang khóc lóc trước mặt, lát sau gật đầu:

"Được."

Mai Lương ngẩng lên, ánh mắt lóe sáng vì hy vọng. Nhưng chưa kịp nói lời nào, Mai Anh đã chậm rãi nói tiếp:

"Cha mẹ và muội đều là người thân của ta. Ban đầu, ta định để lại cho ba người mỗi người một viên linh đan."

Nói rồi, nàng lấy ra một viên đan dược lấp lánh ánh sáng ngọc:

"Viên này có thể chữa lành cơ thể muội, giúp muội khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi. Nhưng nếu muội đã sẵn sàng từ bỏ tất cả – kể cả tình thân giữa chúng ta – để chọn lấy Khương Bác Viễn, thì viên thuốc này, muội không cần phải nhận nữa."

Mai Lương lặng người, hồi lâu sau mới cúi đầu, khẽ nói:

"Muội không cần."

Mai Anh gật đầu, nét mặt bình thản như mặt hồ tĩnh lặng. Nàng phất tay một cái, linh lực nhẹ nhàng đẩy Mai Lương ra khỏi cửa tĩnh thất.

"Đó là lựa chọn của muội," nàng nói, "Ta sẽ thành toàn."

Sau đó, Mai Anh chủ động truyền tin ra ngoài, nói rằng mình không oán trách Mai Lương hay Khương Bác Viễn, thậm chí còn mong nhìn thấy họ thành thân. Tin tức vừa lan ra, phủ Trấn Quốc Công lập tức sai người đến nhà họ Mai cầu hôn. Hôn sự được định rất nhanh.

Trước ngày thành thân, ông Mai và bà Mai đến Tử Tiêu Quan, hỏi con gái có về dự hôn lễ hay không.

Mai Anh ngẩng đầu, ánh mắt bình thản nhìn cha mẹ:

"Con và Mai Lương đã đoạn tuyệt tình cảm rồi."

"Anh Nhi..." – Bà Mai rưng rưng muốn nói gì đó, nhưng ông Mai đã đưa tay ngăn lại, khẽ lắc đầu.

Mai Anh chẳng để ý đến ánh mắt của họ, chỉ lấy ra hai viên linh đan, đưa đến trước mặt song thân.

"Đây là đan dược con đổi được trong một lần vào phó bản Thỏ Ngọc. Người thường cũng có thể dùng, giúp tăng cường sức khỏe, kéo dài tuổi thọ. Con đổi được ba viên, ban đầu định để lại cho cả nhà ba người."

Ánh mắt nàng khẽ trầm xuống:

"Nhưng Mai Lương đã từ chối. Con quyết định đem viên còn lại dâng lên hoàng thượng. Ngài là minh quân, xứng đáng nhận vật này."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/580.html.]

"Cha, mẹ." – Mai Anh khẽ cúi đầu – "Lát nữa con sẽ rời đi."

"Nhanh vậy sao?" – Ông Mai sững sờ.

Từ khi biết con gái trở thành Tiên sư, họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho ngày cô rời đi. Nhưng không ngờ… lại nhanh đến vậy.

Mai Anh gật đầu:

"Khúc mắc trong lòng con đã được tháo gỡ. Cũng đã đến lúc phải đi."

Nói xong, nàng đưa hai viên linh đan đến trước mặt cha mẹ:

"Đây là đan dược con xin được cho cha mẹ. Xin thứ lỗi cho đứa con bất hiếu này, không thể ở lại phụng dưỡng dưới gối cha mẹ."

Dứt lời, nàng khẽ búng tay, linh đan liền hóa thành hai luồng ánh sáng bay thẳng vào miệng ông Mai và bà Mai.

Làm xong, Mai Anh đứng dậy, đưa viên linh đan cuối cùng cho trụ trì Tử Tiêu Quan, dặn ông chuyển giao cho hoàng đế. Rồi nàng xoay người, một thân áo trắng nhẹ như khói, lặng lẽ rời đi về phía đông.

Có người muốn đuổi theo, nhưng chưa kịp bước được mấy bước, thân ảnh nàng đã biến mất không tung tích. Cuối cùng, mọi người chỉ có thể quỳ xuống, dập đầu bái lạy, cầu xin Tiên sư phù hộ.

Ông Mai và bà Mai trở về phủ, Mai Lương đã đợi sẵn. Vừa thấy họ, cô ta vội vã chạy tới, ánh mắt đầy chờ mong:

"Cha, mẹ, tỷ tỷ đâu rồi? Mai… Mai tỷ tỷ sẽ đến dự hôn lễ ngày mai chứ?"

Bà Mai nhìn con gái một cái, ánh mắt phức tạp, rồi thở dài:

"Không đến nữa đâu. Đại tỷ tỷ của con… đã rời đi rồi."

Mai Lương ngây người, rồi vội vã hỏi tiếp:

"Vậy… vậy tỷ ấy có để lại lời gì cho con không? Hay… để lại thứ gì cho con?"

Nghe vậy, ông Mai và bà Mai đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng lắc đầu, vẻ mặt tràn đầy thất vọng.

"Mai Lương." – Ông Mai trầm giọng nói – "Con không thể vừa muốn thế này, vừa muốn thế khác. Một khi đã chọn ích kỷ, thì không thể mong người khác vẫn vô tư yêu thương con như cũ."

"Tình cảm giữa các con… đã hết rồi. Về sau đừng nhắc lại nữa."

Mai Lương đứng đó, như thể không tin nổi những gì mình nghe được. Cô ta không ngờ… tỷ tỷ thực sự không để lại gì cho cô.

Đại tỷ… thực sự không quan tâm đến cô nữa!

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt cô ta bỗng nhìn sang cha mẹ, mang theo chút van xin:

"Cha, mẹ… Tỷ tỷ có để lại linh đan cho hai người… vậy có thể… có thể chia cho con một ít được không?"

Loading...