Khi cánh cổng Mộ Thần Long mở ra, Lê Diệu theo đoàn người tiến vào.
Lần này, Mộ Thần Long giới hạn tu vi người tham gia dưới cảnh giới Nguyên Anh, nên gần như ai cũng có cơ hội bước vào. Những người khác thường đi theo nhóm ba đến năm người, duy chỉ có Lê Diệu, phía sau lại dẫn theo cả một đám đông tu sĩ, trông chẳng khác nào một sơn đại vương xuất chinh.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Doãn Trạch mấy lần định tìm cơ hội bắt chuyện với Lê Diệu nhưng đều bất thành. Mỗi lần hắn vừa nhìn sang, Kim Đại Bảo đã nhanh chóng chen lên trước, chắn tầm mắt hắn, còn cúi đầu thì thầm bên tai cô:
"Tiểu tiên tử, đừng để ý đến tên thiếu chủ nhà họ Doãn đó. Nhìn bề ngoài oai phong vậy thôi, chứ bên trong điên khùng lắm."
Thấy cô có vẻ ngạc nhiên, Kim Đại Bảo tiếp tục:
"Cha tôi từng dặn, cả đời có thể kiêu ngạo, nhưng gặp người nhà họ Doãn thì nhất định phải tránh xa. Mấy người đó chuyện gì cũng có tính toán, nói không chừng lần này hắn đánh Doãn Thần chỉ là đang diễn trò cho cô xem, biết đâu đã nhắm đến tiên phủ của cô rồi. Cô cẩn thận thì hơn."
Lê Diệu gật đầu liên tục, vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ tránh xa hắn."
Không lâu sau, hai huynh muội nhà họ Tư Mã cũng xuất hiện trước cổng Mộ Thần Long. Nhà họ Tư Mã là một trong bảy đại gia tộc tu tiên, vừa đến đã thu hút sự chú ý. Tư Mã Cương, người anh, có tính cách hào sảng, rất thích kết giao bằng hữu. Vừa trông thấy Doãn Trạch, hắn liền bước tới chào hỏi:
"Doãn huynh đệ!"
Doãn Trạch khẽ gật đầu đáp lễ: "Tư Mã huynh."
Tư Mã Cương bật cười sang sảng: "Không ngờ cậu cũng đến Mộ Thần Long đấy. Nói mới nhớ, đây là lần đầu tiên cậu vào nơi này đúng không? Lần trước nó mở cửa, cậu mới năm tuổi, còn bé tí."
Hai người trò chuyện vui vẻ chưa được bao lâu thì một đạo ánh sáng lại hạ xuống. Tần Phong Nhiên, thiếu gia nhà họ Tần, xuất hiện. Hắn nổi tiếng là kẻ phong lưu, diện mạo tuấn tú, ánh mắt lại luôn ngập tràn ý cười trêu ghẹo. Trong bảng xếp hạng mỹ nhân của giới tu tiên, có đến bảy người từng có liên quan đến hắn – đúng chuẩn sát thủ tình trường.
Ba người chào hỏi nhau qua loa, ánh mắt Tần Phong Nhiên liếc nhìn xung quanh, nhanh chóng phát hiện ra Lê Diệu giữa đám đông. Đồng tử hắn khẽ co lại, rồi dùng cây quạt trong tay nhẹ gõ lên mu bàn tay mình, khẽ cười:
"Nữ Phúc Vận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/604.html.]
Tư Mã Cương nhìn theo ánh mắt hắn, vừa thấy Lê Diệu cũng bật cười: "Trùng hợp thật, nàng cũng ở đây."
Tần Phong Nhiên ánh mắt sáng rỡ, chợt nghĩ ra trò tiêu khiển: "Tôi có một ván cược, không biết hai vị có hứng thú không?"
Tư Mã Cương tò mò: "Cược gì?"
Tần Phong Nhiên dựa vào kiệu, cười gian xảo: "Đám trưởng bối trong nhà muốn chúng ta kết giao với nữ Phúc Vận để đổi lấy khí vận của nàng. Nhưng thế thì nhàm chán quá. Hay là chúng ta cược xem ai chiếm được trái tim nàng trước?"
Tư Mã Cương nghe xong liền đ.ấ.m vào vai hắn: "Cậu chơi ăn gian rồi! Cậu là Tần phong lưu, chuyên gia tán gái số một, thế thì còn ai chơi lại cậu?"
Tần Phong Nhiên nhướng mày trêu chọc: "Sao thế? Không dám à?"
Tư Mã Cương cười khẩy, khoát tay: "Khích tướng vô dụng thôi."
Doãn Trạch đứng một bên, nhẹ giọng nhắc: "Nữ Phúc Vận là vợ của Tứ thúc trong nhà tôi. Người đã từng bị thúc ấy g.i.ế.c để chứng đạo. Bối phận giờ hơi… rối."
Câu nói này khiến ánh mắt Tần Phong Nhiên càng thêm hứng thú: "Càng thú vị hơn nữa! Thế thì càng phải chơi."
Đúng lúc đó, vài tu sĩ nhà họ Trương cũng vừa đến, lập tức bị cuốn vào không khí náo nhiệt, vui vẻ tham gia cá cược.
Tu tiên là một con đường dài đằng đẵng, hiếm khi nào có chuyện khiến các thiên tài của các đại gia tộc cùng hứng thú đến vậy. Cuộc vui lần này, chẳng ai muốn bỏ lỡ.
Ngay cả Tư Mã Khinh, muội muội của Tư Mã Cương, cũng chen vào góp mặt. Tư Mã Cương lắc đầu bất lực: "Muội là nữ nhi, tham gia làm gì?"
Tư Mã Khinh phản bác ngay: "Nữ nhi thì sao? Ai biết được nữ Phúc Vận có khi lại thích nữ nhi thì sao?"
Lời vừa dứt, cả đám phá lên cười. Không chỉ có nàng, mà vài nữ tu khác cũng tham gia đặt cược. Dù là tình yêu, tình bạn hay tình thân, chỉ cần khiến Lê Diệu chú ý đến mình, là xem như thắng cuộc.
Còn Lê Diệu, hoàn toàn không hay biết gì về trò cá cược kỳ quặc ấy. Lúc này, cô chỉ đang tò mò nhìn ngắm xung quanh...