Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 154
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:26:04
Lượt xem: 15
Lần này không thể để mọi người không tin, đồng chí Mỹ Lệ đã nói rằng tháng sau có thể thấy được, cũng không đến mức nói dối ở phương diện này, đến lúc đó nếu không có vậy chẳng phải rất mất mặt sao?
Vì vậy mọi người đều tin.
Ngay cả chủ nhiệm cũng tin.
Lần này mọi người nhìn Mã Lan, ánh mắt đã trở nên phức tạp hơn trước kia. Con trai có bản lĩnh như vậy thì thôi đi, bây giờ ngay cả con gái cũng có bản lĩnh lớn, người làm mẹ này cũng quá hạnh phúc rồi.
Chủ nhiệm công đoàn Hồ hỏi Mã Lan: "Rốt cuộc nhà các người giáo dục trẻ con thế nào vậy?"
Mã Lan khiêm tốn nói: "Cũng không dạy gì nhiều, bình thường chỉ tùy tiện học một chút gì đó."
Bây giờ Từ Mỹ Lệ vì tương lai con trai nhà mình, đã thay đổi ý định sau khi lợi dụng Mã Lan xong thì vứt bỏ, đơn phương quyết định thiết lập tình bạn chân chính với Mã Lan, sau này để con gái Mã Lan tiếp tục mang theo con trai nhà mình thành tài.
Cho nên lúc này cũng nói đỡ cho Mã Lan hai câu: "Đừng thấy đồng chí Mã Lan trình độ không cao, nhưng bản lĩnh không nhỏ đâu. Lúc trước khi còn đi học, đứng đầu toàn trường đấy, nếu không phải không đủ suất, lúc này cũng là sinh viên học đại học rồi."
Loại lời này nếu như là khen người khác, mọi người có thể cảm thấy là đang tâng bốc. Nhưng lời này đặt ở trên người Mã Lan, mọi người chỉ cảm thấy quả nhiên là như thế.
Khó trách hai đứa nhỏ nhà người ta có tương lai như vậy, nhà có học vấn uyên thâm thì cho dù không phải con ruột, cũng có thể đặt ở bên người nuôi dưỡng, mọi lúc bồi dưỡng.
Thậm chí chủ nhiệm Hồ còn nói: "Mã Lan, con gái bà viết sách, vậy chắc chắn văn chương của bà cũng không kém."
Mã Lan nghĩ đến gần đây mình đã đi học trở lại, cảm thấy bản thân cũng có thể bắt đầu viết bản thảo, vì vậy khiêm tốn nói: "Cũng tạm được."
"Thế nào gọi là cũng tạm được chứ, có thể viết thì chính là viết được rồi. Tôi thấy cô có thể thử một chút, vừa khéo gần đây xưởng chúng ta cần viết một ít báo tường chủ đề đồng chí công nhân, cô tranh thủ viết hai bài tôi xem. Công đoàn chúng ta không thiếu cái gì, chỉ thiếu cây bút. Con gái cô có thể xuất bản sách, cô làm mẹ còn có thể kém sao?"
Mã Lan: “..." Có khả năng bà thật sự không sánh nổi với con gái nhà mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-154.html.]
Lời này bà không có ý muốn nói ra.
Hơn nữa đây là một cơ hội khó có được, chỉ cần bà để tâm viết, sau này có khi sẽ không cần chạy vặt với Từ Mỹ Lệ nữa mà sẽ được cầm bút.
Chỉ là nghĩ đến cơ hội này lại là dựa vào con gái mà có, lòng Mã Lan không khỏi bắt đầu nghẹn lại.
Sau khi tan làm, Từ Mỹ Lệ chân thành tỏ rõ sự áy náy của mình: "Mã Lan, tôi thật sự không cố ý, ai biết chủ nhiệm Hồ lại dở chứng sắp xếp nhiệm vụ như vậy cho thím."
Mã Lan xua tay một cái nói: "Không sao, nhiệm vụ này rất tốt."
TBC
Không nghĩ tới Mã Lan lại không trách cứ gì mình, Từ Mỹ Lệ cảm động.
Bà ta nghĩ đến chuyện trước kia mình luôn tìm Mã Lan gây phiền phức, không có chuyện gì là nói Mã Lan vài câu chua ngoa. Kết quả Mã Lan cũng không ghi hận chút nào, còn để đứa nhỏ nhà bọn họ mang theo con trai nhà mình cùng nhau viết sách để xuất bản, giờ bị bà ta liên lụy phải làm công việc buồn tẻ kia cũng không trách một câu.
Mã Lan thật sự là người tốt.
Từ Mỹ Lệ cảm động đến hai mắt rưng rưng: "Mã Lan, thím thật là một người tốt, chị dâu trước kia nhìn lầm thím. Sau này, chị dâu chắc chắn sẽ tốt với thím. Sau này chúng ta sẽ là chị em tốt."
Mã Lan: “... Chị làm sao thế?" Chắc chắn là bị bệnh rồi.
Từ Mỹ Lệ nói: "Tôi cảm động. Bị thím làm cảm động."
“..." Mã Lan vẻ mặt ngơ ngác.
...
Quyển đầu tiên còn chưa xuất bản, Tống Sở đã bắt đầu chuẩn bị cho cuốn sách tiếp theo, trước khi viết sách cô phải xây dựng cốt truyện.
Về phần tìm tài liệu, cô giao cho đám Tô Bảo Cương.