Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 494

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:40:39
Lượt xem: 15

Bà lão Lý đi rồi, Lý Tứ Hỷ giống như vừa đánh trận thắng, bảo con gái cứ về nhà đi, đừng làm loạn nữa.

Mã Cúc Hoa cũng không có ý định ở lại quá lâu, hiện tại bà ấy cảm thấy như có người chống lưng, mặc kệ trong nhà có ủng hộ hay không, dù sao bà ấy cũng nhất định sẽ cho con gái mình đi học.

Chồng bà ấy là người không có chính kiến, từ lúc bắt đầu đến giờ không dám nói lời nào, chỉ đứng ở trong sân chờ bà ấy cùng về nhà.

Lúc Mã Cúc Hoa rời đi, Mã Lan vẫn còn không yên tâm: "Lúc này trở về có ổn không, chị đừng đánh nhau nữa nhé, sau này lại phải chịu thiệt.”

Lý Tứ Hỷ nói: "Nhà họ mà dám đánh con thì quay về đây tìm nhà ta, đại đội Mã Gia chúng ta không dễ bị bắt nạt đến vậy đâu, không hiểu có phải do ăn nhiều phân bón quá rồi không mà dám đứng lên bắt nạt nhà họ Mã chúng ta như vậy.”

Mã Lan: “.....”

Mã Lan dặn dò Mã Cúc Hoa: "Trở về chị nhớ ăn nói cẩn thận, đừng đánh nhau nữa, bản thân sẽ lại chịu thiệt đấy. Nếu không giải quyết được thì lên huyện, bọn em vẫn còn ở huyện thêm 2 ngày nữa.”

Mã Cúc Hoa nói: "Không sao đâu, em yên tâm đi.”

Tống Sở cũng tới nói chuyện cùng Lý Kim Hoàn và Lý Ngân Hoàn: "Hai chị nhớ phải kiên trì nhé, học tập thật tốt! Ngoài kia cũng có rất nhiều phụ nữ được đi học, không bị ai ảnh hưởng cả, con gái chúng ta cũng có thể tự quyết định tương lai.”

TBC

Lý Kim Hoàn gật đầu, thành tích học tập của cô ấy không tồi, bằng không đã không đậu vào trường cấp 3. Nhưng trước đó bị gia đình phản đối, cô ấy đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ nghe theo, cho rằng mọi người đều không được đi học nên mình cũng không được đi.

Nhưng bây giờ cô ấy không nghĩ như vậy nữa, tất cả mọi người đều vì tương lai của cô ấy mà đứng lên phản kháng, nên bản thân cô ấy cũng phải tranh giành, phải cho người ta biết rằng, tuy là con gái nhưng cô ấy cũng có thể có tương lai, cũng có thể phụng dưỡng cho mẹ.

Sau khi nhà Mã Cúc Hoa đi rồi, cả nhà Mã Lan cũng phải trở về huyện thành, tuy rằng có xe, nhưng lái xe trên đường muộn cũng sẽ không an toàn.

Lúc rời đi, Lý Tứ Hỷ vô cùng không nỡ hỏi bọn họ Tết có về không.

"Chắc là con không về được đâu, đường về nhà năm nào cũng bị phong tỏa vì tuyết rơi dày đặc."

Lý Tứ Hỷ nói: "Ai nha, ở xa như vậy đúng là không tốt lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-494.html.]

Mã Lan lại cố ý nói: "Hay là con về nhé?”

"Không không không không, vẫn là ở thủ đô tốt hơn, làm người thủ đô rất tốt, phong cảnh còn đẹp nữa."

Lý Tứ Hỷ vui vẻ nói.

Tống Sở nói: "Bà ngoại, bà nhớ phải cho các chị họ đi học nha, đừng học theo những người người khác mà trọng nam khinh nữ, như vậy là không đúng đâu.”

Lý Tứ Hỷ ho khan: "Bà ngoại cháu tất nhiên không phải người như vậy.”

Mã Lan cũng dặn dò kỹ các cháu: "Mấy đứa cũng nhớ phải học hành chăm chỉ nha, thi được đến đâu thì học đến đó.”

Đại Nha, Nhị Nha nghe vậy liền gật đầu.

Bọn chúng vốn không giống những người khác, những thứ bọn họ thường xuyên được nghe chính là những việc làm cao đẹp của dì nhỏ, tất cả đều đã sớm mong được nổi bật giống như dì của mình từ lâu.

Vì vậy, không gì có thể ngăn cản bọn chúng đi học.

Mã Nga Đản kiêu ngạo nói: "Bọn con là con trai, không cần học hành chăm chỉ.”

Lý Tứ Hỷ: “.....”

Đúng là mấy đứa cháu trai đầu mốc.

Tống Sở nói: "Không học cũng không sao, cứ ở trong đội trồng cây trồng hoa, sau đó có thể trồng được lương thực cho phụ nữ ăn, trở thành đồng chí nông dân tiêu biểu nhất.”

Mã Nga Đản: "....."

Lúc cả nhà ngồi trên xe rời đi, vừa hay là giờ tan tầm, mọi người đều đến tiễn.

Mã Lan nói với đại đội trưởng: "Chú, con nói thật với chú, các cán bộ cấp cao bây giờ vô cùng coi trọng việc học tập, cũng coi trọng người có văn hóa, đại đội chúng ta cũng không thể để tụt lại phía sau được. Bất kể con trai hay con gái, tất cả đều nên cho đi học, đừng quan trọng giới tính, chúng đều là những đứa trẻ ngoan, có thể đem vinh quang về cho đại đội mình.”

Loading...