Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 519
Cập nhật lúc: 2024-10-06 22:00:25
Lượt xem: 8
Hiện tại chưa biết năng lực của ai, nhưng có thể tạm chỉ định, chờ về sau xem tình huống sẽ tiến hành điều chỉnh.
Bởi vì Tống Sở cùng Giang Bác được yêu thích, mọi người nhiệt tình bỏ phiếu để anh trở thành ủy viên học tập trong lớp, Tống Sở thì làm hội trưởng câu lạc bộ văn học trong lớp.
Hết tiết, bọn họ đổi lớp học khác.
Vừa ra cửa, một đám học sinh nữ đã bao vây Tống Sở.
“Bạn học Tô Tống Sở, bạn thật sự là ngài Tống hả?”
TBC
“Tớ luôn cho rằng cậu rất lớn tuổi.”
“Tớ siêu thích sách của cậu, làm cách nào mà cậu viết ra được câu chuyện đặc sắc như vậy. Phong Hỏa Giai Nhân có phần ba không?”
“Ý tưởng nam nữ bình quyền của cậu hay quá, cậu còn nhỏ mà sao nghĩ ra được những điều này? Quá thần kỳ. Dựa vào cái gì đồng chí nữ chúng ta nhận đãi ngộ kém hơn đồng chí nam? Nữ giới chúng ta không thể chịu thua! Lãnh đạo lớn cũng nói đồng chí nữ có thể gánh nửa bầu trời!”
Tống Sở sắp bị tâng bốc lên mây, tay nắm chặt bàn tay của Giang Bác, trong lòng rất vui vẻ, cảm giác tìm được nhóm riêng của mình, đây là một đám bạn học có cùng ý tưởng với cô.
Chương trình học của đại học thật sự là khác hoàn toàn với cấp 3.
Đặc biệt là với người thích văn học nhưng chưa được học chính quy giống như Tống Sở, chương trình học của đại học rất thú vị, vừa lúc bù đắp nhiều mặt thiếu sót của cô.
Mới nghe một tiết học mà Tống Sở đã được ích lợi không nhỏ.
Đặc biệt là giáo viên và các bạn học khác, bởi vì là học sinh giỏi từ các nơi đổ về, nhiều người là học sinh vượt cấp, tuổi xấp xỉ với Tống Sở nên trò chuyện hợp ý, đều là người thích văn học, có nhiều điều để nói.
Tống Sở còn phát hiện các giáo sư đã viết sách mà cô đọc qua cũng ở đây không ít, xem như cảm nhận được tâm trạng của đám bạn học khi biết cô là tác giả của Phong Hỏa Cân Quắc.
Bởi vì cách xa nhà nên giữa trưa hai người ăn trong căn tin trường.
Một số bạn cùng lớp gặp gỡ còn chen chung bàn với họ, thổ lộ cảm tưởng đời sống sinh viên của mình.
“Đến nơi này tớ mới biết cái gì là rong chơi trong biển kiến thức.”
“Đọc sách mà không học đại học, quả thực là tiếc nuối."
“Tớ cảm thấy không vào đại học Bắc Kinh mới là tiếc nuối lớn nhất đời mình.”
Các học sinh thần thái hăng hái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-519.html.]
Bọn họ nói về quê hương của mình, khi biết Tống Sở và Giang Bác là người huyện Bình An thì bọn họ cảm thấy tên của anh quen lắm.
Dù sao huyện Bình An khá nổi tiếng, từng lên báo vài lần.
"Tô Giang Bác Dường như là làm ra phân bón gì đó.”
Tống Sở nhanh chóng gật đầu, nói: "Đúng đúng đúng, là anh Tiểu Bác của tớ.”
Mọi người lại lộ vẻ mặt kinh ngạc nhìn về hướng Giang Bác.
Tôn Á hỏi: “Cậu ấy làm phân bón mà sao vào khoa văn học? Chẳng phải nên đi học sinh vật hóa học sao?"
Người khác cũng lộ vẻ mặt tò mò.
Giang Bác liếc qua: “Thích."
Tống Sở giải thích giùm: “Ý của anh Tiểu Bác là anh ấy thích văn học, thật ra anh ấy từng cùng tớ viết sách.”
Tôn Á lại hỏi: “Mà này, trong sách của cậu có một trí giả, sách đó là văn học thiếu nhi, trí giả kia là cậu ấy hả?”
Tống Sở gật đầu.
" "
Nhân vật nguyên hình trong sách xuất hiện ở trước mắt, mọi người tò mò nhìn Giang Bác. Cảm giác này không có cách nào hình dung, nhưng chắc chắn một điều rằng không bị vỡ mộng.
Người ta là loại vừa giỏi văn vừa giỏi lý, văn có thể viết văn chương, lý có thể làm phân bón.
Tống Sở lại nói: “Thật ra anh Tiểu Bác còn được khoa toán học chọn, bình thường sẽ qua bên kia học.”
“. . .”
Có thể vào đại học Bắc Kinh đều là học sinh giỏi hoặc siêu giỏi trong vòng tròn của mình, ai nấy đều kiêu hãnh, cảm thấy mình là bố đời.
Nhưng mới đi học ngày đầu tiên bọn họ đã khắc sâu nhận thức được cái gì gọi là ngoài người có người, ngoài trời có trời.
Cả đám cung tay chào: “Ủy viên học tập, chỉ giáo nhiều cho.”
Giang Bác liếc cả đám, ngẫm lại thân phận ủy viên học tập của mình thì hơi không vui, nhưng lại nghĩ Sở Sở là hội trưởng của câu lạc bộ văn học, cùng là ban cán bộ, thế là anh gật đầu, xem như đáp lại mọi người.