Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 122
Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:25:37
Lượt xem: 150
"Để cho mọi người chê cười rồi." Sau khi cãi nhau, Lưu phu nhân lại thấy có chút xấu hổ, bà ấy nói với Trình Hoan: "Ba người trong nhà khẩu vị không giống nhau, cứ ra ngoài ăn một bữa là lại không thống nhất được ý kiến." Lão Lưu bên cạnh 'xì' một tiếng.
Việc trong nhà của gia đình người ta, Trình Hoan cũng không thể nói gì, chỉ đành cười cho qua chuyện.
Nhưng mà Lưu phu nhân lại không tha cho cô, có so sánh thì có đau thương, lúc đầu bà ấy cho rằng tình cảm của hai vợ chồng họ không hề tốt, nhưng bây giờ xem ra là do bản thân mình nghĩ nhiều rồi, bà ấy nhìn Trình Hoan, có chút ngưỡng mộ: "Gia đình cô hòa thuận thật đấy."
Trình Hoan tiếp tục mỉm cười.
"Ôi nhìn cả nhà cô như vậy, tình cảm gia đình chắc chắn rất tốt." Cũng không biết tại sao Lưu phu nhân lại từ chuyện ăn cơm mà nói đến chuyện tình cảm vợ chồng, bắt đầu giống chồng mình hồi tưởng lại quá khứ: "Lúc lão Lưu nhà tôi còn trẻ, trong mắt chỉ có mỗi công việc thôi, bận một cái là tận mấy tháng chẳng thấy người đâu, có lần qua nửa năm mới quay về, con trai còn chẳng nhận ra nổi anh ấy."
"Anh như vậy không phải là vì nuôi gia đình mình sao?" Lão Lưu có chút không cam tâm: "Nếu như em kể cho con trai về anh nhiều hơn, con có thể quên được anh sao?"
"Ý là anh đang trách em có phải không?"
"Anh đâu có ý đó."
Nguyệt
"Anh nói vậy không phải ý đó thì là là ý gì?"
Hai người lại vì chuyện cũ mà bắt đầu cãi nhau, Trình Hoan nghe có chút ngượng ngùng, cô rụt cổ lại, qua đầu qua, lại nhìn thấy Giang Minh Viễn đang nhìn mình.
"Anh sao vậy?" Cô thấy có chút kỳ lạ bèn hỏi.
"Không có gì." Giang Minh Viễn thu tầm mắt.
Anh đang có chút chuyện muốn nói, nhưng trên máy bay không phải là chỗ thích hợp để nói ra.
Hai vợ chồng lão Lưu cãi nhau tận đến khi tiếp viên hàng không đẩy xe đồ ăn ra mới ngừng lại. Món ăn được dọn ra trước mặt, khoang hạng nhất chỉ còn lại tiếng mọi người nhai thức ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-122.html.]
Trước đây Tinh Tinh chưa từng ăn qua bò bít tết, d.a.o dĩa cũng không biết dùng, Trình Hoan lấy phần của cậu qua, dùng d.a.o cắt miếng thịt bò thành từng phần nhỏ, sau đó đưa cho cậu: "Con lấy dĩa xiên vào ăn là được."
"Cảm ơn mẹ ạ." Tinh Tinh rất ngoan ngoãn đáp lại.
"Không có gì." Trình Hoan sờ trán cậu, vừa quay ra lại thấy Giang Minh Viễn đang nhìn mình, trên tay cũng cầm d.a.o dĩa. Cô cúi đầu, liền nhìn thấy phần thịt bò trong đĩa của anh cũng đã được cắt thành những miếng nhỏ. Không cần nói cũng biết là cho ai.
"Sao anh không bảo một tiếng?" Trình Hoan nhìn rồi chuyển tầm mắt, cười nói: "Nếu biết anh đang cắt, tôi không cần phải làm nữa rồi, cắt thịt thật sự rất tốn sức."
"Phần này tôi vẫn chưa động vào." Người ấy cúi đầu cắt phần bò bít tết vốn là của Trình Hoan: "Mau ăn đi, để nguội rồi sẽ không ngon đâu."
Trong cả hai kiếp của Trình Hoan, đây là lần đầu tiên có người khác giới cắt thịt bò cho mình, đương nhiên cũng là vì kiếp trước cô chỉ đi ăn bò bít tết một mình.
Cảm giác được người khác chăm sóc có chút kỳ diệu, cô 'ừ một tiếng, lấy dĩa xiên miếng thịt bò cho vào miệng, lại quay qua người ấy mỉm cười.
Đương nhiên mùi vị của thức ăn trên máy bay không thể ngon như ở trong nhà hàng, thịt bò được nấu hơi kỹ, vị cũng bình thường, nhưng ba người họ ăn rất vui vẻ.
Ăn xong bữa, Tinh Tinh lại tiếp tục nghe lão Lưu kể về chuyện khi mình còn ở doanh trại, lần này kể chuyện tập băn.
"Lúc bác vừa mới nhập ngũ tập bắn, tổng cộng phải tập b.ắ.n ba loại súng, bác b.ắ.n hai s.ú.n.g trúng cả mười, một cây trúng chín phát, sĩ quan nói bác có thể huấn luyện theo hướng tay b.ắ.n tỉa." Lão Lưu ba hoa một lúc, lại hỏi Tinh Tinh: "Cháu bé à, cháu có biết tay b.ắ.n tỉa là gì không?"
Tinh Tinh lắc đầu, ăn ngay nói thật: "Cháu không biết ạ."
"Tay b.ắ.n tỉa là người b.ắ.n s.ú.n.g chuyên nghiệp, kĩ thuật chuẩn xác, xa bao nhiêu cũng b.ắ.n trúng" Lão Lưu cử chỉ b.ắ.n súng, còn phối thêm hiệu ứng âm thanh: "Giống như này này, pằng', người đó liền thăng thiên luôn."
Tinh Tinh cũng đưa tay lên mô phỏng theo động tác của ông ấy, pằng' một tiếng rồi nhìn Trình Hoan, ánh mắt long lanh nói ra mục tiêu mới của cậu.
"Mẹ ơi sau này con muốn trở thành một tay b.ắ.n tỉa"