Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 136
Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:34:40
Lượt xem: 122
Cửa hàng nhỏ, bán quần áo cũng chỉ có mấy kiểu dáng, Trình Hoan chọn một cái thoạt nhìn không quá sặc sỡ, chọn kích cỡ của Giang Minh Viễn đưa qua: "Muốn thử một chút không?"
"Bên trong có phòng thử đồ, vừa ý cái gì có thể thử." Ông chủ nhìn thấy bọn họ định thay quần áo, hô. Giang Minh Viễn tiếp nhận hai món quần áo kia, khóe môi nhấp thực khẩn, Tinh Tinh bên cạnh đã thúc giục, trong lòng anh thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn đi vào phòng thay đồ.
Cửa phòng thử đồ đóng lại, rất nhanh lại mở ra.
Giang Minh Viễn thay đổi một kiện áo thun ngắn tay cùng quần đi biển, từ bên trong đi ra.
Anh thoạt nhìn rất không quen loại quần áo này, mày vẫn luôn nhăn, đi ra cũng hơi do dự, anh đóng cửa lại, đi đến trước mặt hai người, có chút do dự hỏi: "... Thế nào?"
Giang Minh Viễn mặc áo thun cổ tròn, hơi bó sát, mặc rất tôn dáng người, cơ n.g.ự.c cơ bụng một cái cũng không thiếu, nhìn khiến cho người ta muốn sờ một cái.
Tương phản với áo thun, quần đi biển là cái loại quần rộng thùng thình, ống quần rất rộng, dài đến đầu gối, màu xanh quân đội, màu sắc từ đậm đến nhạt, mặt trên có hoa văn kẻ sọc, loại này quần rất chọn người, chân ngắn một chút, mặc rất lùn, nhưng Giang Minh Viễn chân dài, cơ bắp cẳng chân lưu động, cho nên thoạt nhìn hiệu quả thực không tồi.
Trình Hoan đánh giá trên dưới nhiều lần, lại lấy kính râm trên tay, nhón chân cho đeo lên cho anh, thối lui một bước gật đầu: "Vô cùng xuất sắc."
Loại quần áo này mặc vào rất dễ dàng làm cho người ta cảm giác lưu manh, giống như công tử nhà giàu, nhưng khí thế lãnh đạm quanh thân Giang Minh Viễn trung hoà điểm này rất tốt, lại đeo kính râm lên, thoạt nhìn hơi giống đại lão hắc đạo.
Giang Minh Viễn không quá tin tưởng, trên mặt đeo kính làm anh có chút không thích ứng, anh bỏ xuống, mày nhăn càng khẩn: "Thật sự?"
Nguyệt
"Vô cùng thật, không tin anh hỏi con trai xem." Trình Hoan xoay đầu, một bên hỏi Tinh Tinh: "Bảo bối con nói có đúng không?"
Tinh Tinh mặc quần đi biển gần giống ba cậu, đeo kính râm và mũ che nắng, tay nâng cằm, tư thế thực khốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-136.html.]
Mắt kính trên mặt có hơi lớn, luôn rớt xuống, Tinh Tinh không động thủ đi đỡ, cậu ngẩng đầu lên, nhếch miệng giống như cổ vũ cái mũi cố lên, dùng khóe mắt liếc qua trên người ba thật nhiều lần, sau đó cũng gật đầu: "Đặc biệt đẹp!"
Bởi vì động tác gật đầu quá mạnh, mắt kính của cậu lại rớt xuống một chút, treo trên mũi, nhìn có hơi buồn cười.
Hai người đều nói như vậy, cho dù Giang Minh Viễn không quen, cũng chỉ có thể chịu đựng.
Quần áo không đắt, hai món cộng thêm kính râm dép lê cũng chỉ 400 đồng, Trình Hoan trả tiền trước, trả xong tiền lại đi chọn ô che nắng cùng ghế bãi biển.
Ô che nắng và ghế bãi biển thể tích lớn, cho nên đều đặt ở bên ngoài, còn rất nhiều kiểu dáng, có thể mua cũng có thể thuê, ông chủ phục vụ chu đáo, Trình Hoan nhìn trúng cái nào, hắn liền ở bên cạnh giới thiệu.
Tinh Tinh không có hứng thú với chuyện này, cậu muốn đi chơi cát, ở một bên rầm rì rầm rì không đứng được. Trình Hoan cũng biết tiểu tâm tư của cậu, đầu cũng chưa nâng phất tay: "Bảo ba mang con đi chơi đi."
"Mẹ vạn tuế!" Tinh Tinh nhảy lên hoan hô, lôi kéo Giang Minh Viễn muốn đi.
Giang Minh Viễn giữ c.h.ặ.t t.a.y con trai, chân không nhúc nhích: "Không cần tôi hỗ trợ?"
"Chàng trai cậu mang con đi chơi đi, thứ này chọn xong chúng ta sẽ đưa đến nơi." Ông chủ đứng một bên vội vàng giải thích, đáng tiếc khách hàng cũng không cảm kích, nhìn cũng không liếc hắn một cái. Trình Hoan ngẩng đầu nhấp môi mỉm cười với anh: "Anh mang Tinh Tinh đi chơi trước đi, nếu có gì cần tôi lại kêu anh."
"Được." Người đàn ông lúc này mới gật đầu, nắm tay Tinh Tinh đi đến bờ cát.
Trình Hoan chọn đồ bao gồm một cái ô che nắng, ba cái ghế dựa cùng một cái bàn pha lê không lớn, tiền thuê một ngày 300 đồng, sau khi lắp đặt xong ông chủ còn hữu nghị tặng mấy chén nước chanh.
Mặt trời trên bờ cát giống như muốn đem người phơi khô, chỉ một hồi người liền chịu không nổi, Trình Hoan tránh ở dưới ô che nắng lắp xong, cảm giác sâu sắc bản thân lại sống lại, cô nửa nằm trên ghế, bưng nước chanh lên uống một ngụm, thoải mái thở dài một tiếng, lúc này mới nghĩ đi tìm đôi cha con kia.