Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 186
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:12:01
Lượt xem: 117
"Tôi đã biết." Giang Minh Viễn nhàn nhạt gật đầu, đôi mắt cũng không chớp một cái.
Anh dẫn Tinh Tinh lên lầu, đẩy cửa văn phòng ra, quả nhiên nhìn thấy trong văn phòng nhiều thêm một người.
Là mẹ ruột của ông chủ, Cố Minh Lệ ở chỗ này được đối xử không tồi, vừa tới liền có trợ lý pha cà phê cắt đĩa trái cây, chẳng qua Giang phu nhân hiển nhiên không có hứng thú đối với thứ này, bà ngồi trên sô pha, thẳng sống lưng, hàm dưới khẽ nâng, mang theo ưu nhã phảng phất dung nhập vào trong máu.
"Mẹ." Giang Minh Viễn đem Tinh Tinh buông xuống, chào hỏi bà, sau đó cúi đầu giới thiệu với Tinh Tinh: "Đây là bà nội."
"Bà nội?" Tinh Tinh nghi hoặc, cậu ngẩng đầu lên, nhìn ba hỏi: "Là mẹ của ba sao ạ?"
Cậu nhớ rõ bên trong nhạc thiếu nhi trường học dạy chính là nói như vậy.
"Không sai." Giang Minh Viễn nắm tay cậu đi qua, thấp giọng nói: "Là mẹ của ba, Tinh Tinh phải kêu bà nội."
Tinh Tinh ngoan ngoãn "a" một tiếng, mở to đôi mắt, đối với Cố Minh Lệ kêu: "Bà nội."
"Aiii." Đối với cháu trai, thái độ của Cố Minh Lệ có thể xưng được với ôn nhu, bà nhỏ giọng nhẹ nhàng lên tiếng, khóe miệng giương lên một độ cung vừa vặn, bàn tay được bảo dưỡng tốt vươn ra, lôi kéo Tinh Tinh đưa cậu tới trước người: "Kêu Tinh Tinh phải không? Bà nội vẫn là lần đầu tiên gặp con đấy."
Nguyệt
Tinh Tinh gật đầu, biểu tình hơi ngượng ngùng, đối với cái người thân xa lạ này, khi cậu ở chung có vẻ tự nhiên không như vậy.
"Đều lớn như vậy, đang đi học sao?" Cố Minh Lệ vuốt mặt Tinh Tinh, ánh mắt ôn nhu.
Giang Minh Viễn ở một bên đạm thanh nói: "Không phải mẹ đều đã biết sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-186.html.]
"Mẹ lại không phải hỏi con." Cố Minh Lệ giương mắt liếc con trai một cái, vẫn nhảy vọt qua cái đề tài này, bà lấy từ trong túi mang theo bên mình ra một bao lì xì, nhét vào trong tay Tinh Tinh: "Tới, đây là lễ gặp mặt bà nội cho Tinh Tinh.
Bao lì xì rất mỏng, có thể khẳng định bên trong không phải tiền mặt. Tinh Tinh vẫn là lần đầu tiên nhận được cái đồ vật này, có chút không biết phải làm sao, cậu ngẩng đầu nhìn ba một cái, thấy anh gật đầu, mới nhận lấy cái bao lì xì kia.
Tặng xong bao lì xì rồi, Cố Minh Lệ lại ôm Tinh Tinh thân thiết một hồi, Giang Minh Viễn ở bên cạnh nhìn một lúc, vào lúc bà sắp sửa xoa bóp mặt Tinh Tinh mở miệng hỏi: "Mẹ tới đây có chuyện gì sao?"
"Không có chuyện liền không thể gặp con sao?" Cố Minh Lệ cười nhìn về phía anh, ngữ khí mang theo chút oán trách: "Con cho rằng ai cũng giống con không để ý đến gia đình sao? Mẹ luôn nhớ con."
Vẻ mặt Giang Minh Viễn bình đạm, đi qua lỗi Tinh Tinh ra, đi đến phía sau bàn làm việc nói: "Nếu mẹ nhàm chán, có thể tìm con gái chú ba bày tỏ tình thương của mẹ, con còn phải làm việc, xin mẹ cứ tự nhiên." Từ sau chuyện lần trước, hai mẹ con này gần như là hoàn toàn trở mặt, Giang Minh Viễn nói chuyện cũng không chút khách khí, trục tiếp nhằm vào chỗ đau của đối phương.
"Con đang nói bậy gì đó?!"
Quả nhiên, Cố Minh Lệ nghe được lời này lập tức từ trên sô pha đứng lên, ánh mắt hùng hổ doạ người: "Mẹ cùng chú ba của con không có quan hệ gì khác, con đừng vu khống!"
"Hừ." Giang Minh Viễn từ trong lỗ mũi hừ ra một tiếng, cúi đầu phê duyệt văn kiện của anh. Tinh Tinh đứng bên cạnh anh, nhạy bén mà cảm giác không khí có chút không đúng, cậu mở to hai mắt, nhìn ba vô cùng không giống bình thường và vị bà nội kia rất tức giận, sợ hãi mà né tránh phía sau Giang Minh Viễn.
Giang Minh Viễn lúc này mới phát hiện thái độ của mình có thể khiến con sợ hãi, anh buông bút trong tay, thở dài kéo Tinh Tinh đến trước người vòng ở trong ngực, ngẩng đầu, tâm bình khí hòa hỏi: "Mẹ tìm con có chuyện gì, không cần quanh co lòng vòng, nói thẳng là được rồi."
Anh đưa cái bậc thang, Cổ Minh Lệ tiếp nhận, trên mặt bà một lần nữa khôi phục thành bộ dáng dịu dàng, ngồi trở lại sô pha, nói với Giang Minh Viễn: "Mẹ đến gặp đứa nhỏ."
Vì dễ dàng khống chế hành tung của con trai hơn, ở công ty Cổ Minh Lệ có vài cái "nhãn tuyến", bà sẽ đặc biệt cho một khoản tiền thưởng, mà những người này phụ trách hội báo hành trình của Giang Minh Viễn với bà, vốn dĩ yên ổn không có việc gì, nhưng khoảng thời gian trước Giang Minh Viễn lại tìm cớ khai trừ tất cả những người này rồi, cái này làm cho nguồn tin tức của Cố Minh Lệ chậm trễ hơn rất nhiều.