Trình Đăng Lâm như thể nhìn thấy vị cứu tinh, không phản ứng lại gì với vợ mình, anh ta lập tức chạy như bay ra khỏi phòng ngủ.
"Đăng Lâm, con mau nhìn xem..."
Chỉ thấy ở phòng khách, mẹ Trình đang túm lấy một cánh tay của Lục Tiểu Tiếu, trên người Lục Tiểu Tiếu đang mặc chiếc áo khoác lông màu đỏ mà Trình Đăng Lâm vừa mới lấy từ bưu cục về hôm nay, lúc này ở ống tay áo đã bị rách một lỗ nhỏ, lớp vải màu đỏ bị xé toạc ra, lẫn với lớp bông trắng bên trong bay phấp phới.
Trình Đăng Lâm chỉ cảm thấy như có ai đó đang gõ trống liên tục sau gáy anh ta, đau đầu muốn chết.
Hôm nay là ngày xui xẻo gì thế này? Chuyện xui xẻo cứ liên tiếp ập đến.
"Cái này..." Mẹ Trình do dự nói: "Chỉ là một lỗ nhỏ thôi, mẹ dùng máy khâu thêu một bông hoa lên là che được rồi, chắc là không sao đâu."
Trình Đăng Lâm đưa tay lên xoa mặt, bất lực xua tay: "Mẹ, không cần đâu, cho Tiểu Tiếu mặc luôn đi, con nhờ người mua cái mới."
Mẹ Trình cuống lên: "Mua cái mới chẳng phải sẽ tốn tiền sao, hơn nữa cái lỗ này nhỏ như vậy, thêu một bông hoa nhỏ hay ngọn cỏ gì đó lên cũng đẹp mà, hơn nữa cái này vốn dĩ vẫn còn mới ..."
"Sao có thể giống nhau được!" Trình Đăng Lâm lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn, giọng nói vô thức lớn hơn một chút.
Nếu như mua kiểu không phải giống hệt với nhà họ Chu, có một bông hoa nhỏ thì cũng chẳng sao, người ta chỉ nghĩ đó là họa tiết có sẵn của áo, nhưng vấn đề là lại mua kiểu giống hệt, sao có thể mang cái bị rách rồi lại vá lại đưa cho người ta làm quà bồi thường được!
Ban đầu anh ta định bồi thường bằng tiền, nhưng con gái nhà họ Chu cứ khóc lóc đòi áo, anh ta mới phải nhờ bạn học cũ chạy đến hai cửa hàng bách hóa lớn ở Thượng Hải mới tìm được, bạn học còn nói với anh ta là kiểu áo khoác trẻ em này bán rất chạy, nếu như Trình Đăng Lâm tìm anh ta muộn hơn một chút thì thật sự sẽ không mua được.
Chỉ riêng việc gửi bưu điện cũng đã mất nửa tháng, nếu như mua lại, lại phải mất thêm nửa tháng nữa, mà chưa chắc đã mua được.
Mẹ Trình không dám nói gì nữa.
"Ai mở ra?" Trình Đăng Lâm đột nhiên nghĩ đến, lạnh lùng hỏi.
Lục Tiểu Tiếu nước mắt lưng tròng nhìn Trình Hạo, Trình Hạo rụt cổ lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-13.html.]
Mấy hôm trước Trình Đăng Lâm đã dạy dỗ nó một trận nên thân, đến giờ nó vẫn còn nhớ.
Cậu bé chỉ tò mò muốn xem cha mang gì về, mở ra thấy là quần áo con gái, nó liền không hứng thú nữa, là em gái thấy thích, muốn mặc thử, khi mặc vào xoay vòng vòng khoe khoang thì bị móc vào chiếc đinh trên ghế mây, rách mất một lỗ.Giang Nam đi theo ra ngoài, dựa vào cửa, không ngờ lại có thể xem phim truyền hình ở khoảng cách gần như vậy.
Đoạn tình tiết này có trong phim truyền hình, chỉ là Giang Nam không biết nó sẽ xảy ra vào hôm nay.
Phim truyền hình mà, lúc nào cũng sẽ đột nhiên xuất hiện một số vấn đề, sau đó nhân vật chính giải quyết rắc rối, thúc đẩy cốt truyện phát triển.
Ví dụ như bây giờ, vốn dĩ chuyện này của nhà họ Chu chỉ cần Trình Đăng Lâm đi đưa áo khoác lông là coi như hoàn toàn giải quyết xong, nhưng trong bộ phim lấy Trình Di Tâm làm nhân vật chính này, làm sao có thể để người khác ngoài nữ chính ra mặt giải quyết vấn đề được chứ?
Cho nên, chiếc áo mà Trình Đăng Lâm mua đương nhiên không thể được đưa đi thành công.
Bên này, Giang Nam đang vừa hồi tưởng lại cốt truyện vừa xem kịch vui, bên kia thì Trình Đăng Lâm đã cầm chiếc chổi lông gà trong tay, định đánh Trình Hạo nhưng bị mẹ Trình ngăn lại.
"Lúc Hạo Hạo mở gói hàng mẹ cũng có mặt ở đó, mẹ đã đồng ý rồi, quần áo trong cửa hàng bách hóa còn có thể được thử nữa mà nên mẹ mới cho Tiếu Tiếu mặc thử, ai biết được lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, con muốn trách thì trách mẹ, đừng trút giận lên đầu bọn trẻ!"
Trình Đăng Lâm giơ chổi lông gà lên, bất lực nói: "Mẹ, mẹ đừng thêm dầu vào lửa nữa."
Được bà nội che chở, Trình Hạo né trái né phải, trong lúc hành động nó nhìn thấy mẹ ruột của mình đang lén cười, nó còn tranh thủ trừng mắt nhìn mẹ nó một cái nhưng lại bị cha nó nhìn thấy.
Trình Đăng Lâm càng cảm thấy tính tình Trình Hạo ngang bướng, không nói đến việc hết lần này đến lần khác gây ra chuyện lớn, nó còn dám không tôn trọng cả mẹ ruột của mình, không nhân lúc còn nhỏ uốn nắn lại, lớn lên còn ra thể thống gì, vì vậy anh ta ra tay càng nhanh, càng mạnh hơn.
Ngoài ra còn ẩn chứa một chút tâm tư thầm kín, nếu như vợ anh ta nhìn thấy anh ta bênh vực cô như vậy, liệu cô có mềm lòng một chút mà không đòi ly hôn nữa hay không.
Tiếng động ồn ào như vậy, Trình Di Tâm không thể giả vờ như không nghe thấy, cô ta mở cửa phòng bước ra, cùng mẹ mình chắn trước mặt Trình Hạo, vành mắt đỏ hoe nhìn anh trai: "Anh, là Tiếu Tiếu làm hỏng quần áo, anh đánh Hạo Hạo làm gì?"
Nói rồi, cô ta bảo Lục Tiếu Tiếu xin lỗi, còn lấy tiền ra, nói cô ta sẽ bồi thường.
Trình Đăng Lâm đương nhiên sẽ không lấy tiền của cô ta.
Trình Di Tâm liền nhìn qua Trình Đăng Lâm, nhìn về phía Giang Nam: "Chị dâu, chiếc áo hình như là hơn ba mươi đồng, em quên rồi..."