"Trao đổi?" Thím Quách chưa từng nghe thấy cách này, liền hỏi: "Trao đổi như thế nào?"
Giang Nam giải thích: "Công việc của cháu chỉ bán hai trăm đồng, nhưng đối phương phải tìm cho cháu một công việc giáo viên dạy thay ở xã Hồng Sơn, tiểu học hay trung học đều được, đảm bảo cháu có thể chuyển hộ khẩu đến đó, còn phải sắp xếp cho con một phòng ở khu tập thể."
Nghe vậy, thím Quách liền nghĩ đến chuyện nghe người ta nói nhà họ Trình cãi nhau đòi ly hôn hôm qua, Tiểu Giang lo liệu chuyện công việc này, không lẽ thật sự muốn ly hôn sao?
Nói thật, hôm qua không ai cho là thật, mọi người chỉ hóng hớt cho vui thôi, vợ chồng, mẹ chồng nàng dâu nhà ai mà không cãi nhau rồi nói "Kết thúc", nhưng có bao nhiêu người thật sự làm được?
"Thím Quách?" Giang Nam thấy bà ấy ngây người thì gọi một tiếng.
Thím Quách hoàn hồn, ngồi xít lại gần cô hỏi nhỏ: "Thật sự ly hôn sao?"
Giang Nam cười nói: "Thím giữ bí mật giúp cháu."
Cô không ngại để người khác biết, chỉ là lo lắng các bác các cô trong khu tập thể biết được sẽ lần lượt đến nhà tìm cô hỏi han hoặc khuyên can cô, làm phiền cô học tập.
Thím Quách đồng ý, bọn họ làm nghề này, thông tin rất quan trọng, nếu như không giữ bí mật thì sẽ không ai tìm đến, bà ấy vẫn có đạo đức nghề nghiệp của mình.
Nhưng mà, giữ bí mật thì giữ bí mật, bất ngờ thì vẫn bất ngờ như thường, bà ấy cúi đầu uống một ngụm nước đường nâu để bình tĩnh lại.
Nhìn bộ dạng của Tiểu Giang, không khóc lóc không gây sự, lại còn có thể sắp xếp công việc một cách rõ ràng, rành mạch, rõ ràng người muốn ly hôn là cô, nhà họ Trình đã làm gì con bé vậy?
"Nếu như thím có thể giúp con làm xong việc trước khi con hết tháng cữ, ngoài quà cảm ơn nhà kia đưa cho thím, con sẽ lì xì cho thím thêm mười đồng nữa."
Thím Quách lập tức không còn tâm trạng hóng hớt nữa, vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Yên tâm đi, họ hàng của mấy ông lãnh đạo kia nhiều lắm."
Con cái ruột của bọn họ có thể đã được sắp xếp công việc, nhưng cháu trai, cháu gái, anh em chị em gì đó, chắc chắn sẽ có vài người chưa có việc làm hoặc ở nông thôn, hơn nữa làm giáo viên phải có trình độ học vấn, công nhân thì không yêu cầu cao như vậy, những người có thể xin được chỗ làm giáo viên, con cái nhà họ chưa chắc đã đảm nhiệm được, trao đổi với Tiểu Giang là vừa vặn, chỉ là nếu nhất định phải là xã Hồng Sơn thì bà ấy phải nghĩ xem ai có quan hệ ở bên đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-16.html.]
Nhưng mà...
"Tiểu Giang, cháu sẽ hơi bị thiệt thòi đấy." Thím Quách do dự nói.
Trước tiên không nói đến việc hai năm nay thanh niên trí thức trở về thành phố ngày càng đông, công việc ngày càng có giá, một chỗ làm công nhân có thể bán được năm, sáu trăm đồng, lương giáo viên dạy thay thì rất thấp, lại không ổn định, công việc chính thức trao đổi với công việc thời vụ, thật sự là quá thiệt thòi.
Nhưng Giang Nam lắc đầu: "Làm việc ở xưởng quá mệt, lần này nằm viện, bác sĩ nói sức khỏe cháu yếu, phải tĩnh dưỡng cho tốt, làm giáo viên nhẹ nhàng hơn nhiều, rất phù hợp với cháu, hơn nữa cho dù cháu muốn đổi lên thành giáo viên chính thức, người ta cũng sẽ không đồng ý đâu."
Thân thể cô yếu ớt, không làm được việc nặng là thật, một nguyên nhân khác là cô không muốn ở quá gần nhà họ Trình.
Giống như việc chiếc áo mà Trình Đăng Lâm mua hôm qua bị hỏng, cô lo lắng kỳ thi đại học của mình sẽ bị ảnh hưởng.
Ban đầu nguyên chủ cũng định tham gia kỳ thi đại học năm 1977, nhưng đúng lúc mang thai, lại ốm nghén nặng khiến cô ấy không thể tập trung ôn tập nên đành từ bỏ.
Nhưng trong phim truyền hình, sau khi mất con, "chị dâu" vẫn không tham gia kỳ thi đại học, chuyện này không bình thường.
Giang Nam trước tiên có thể loại trừ khả năng nguyên chủ thi không đỗ.
Bởi vì thành tích học tập của nguyên chủ rất tốt, khả năng tiếp thu rất nhanh, ban đầu cô ấy chỉ học hết cấp hai, là sau khi Trình Đăng Lâm đi học đại học công nông binh, cô ấy cảm thấy không thể kém cỏi hơn anh ta, dựa vào việc tự học và hỏi han người khác, cô ấy đã hoàn thành chương trình học cấp ba, hơn nữa còn đạt điểm cao trong bài kiểm tra của trường trung học phổ thông trong khu tập thể, thành công nhận được bằng tốt nghiệp trung học phổ thông.
So với những thanh niên trí thức đã bỏ học nhiều năm, cô rất có lợi thế, hơn nữa còn có gần nửa năm để ôn tập, cô không thể nào thi không đỗ.
Giang Nam đã cẩn thận kiểm tra lại ký ức, trong khoảng thời gian này, phim truyền hình chủ yếu tập trung vào cuộc sống đại học của nữ chính, cùng lúc đó, tình tiết liên quan đến nhà họ Trình chỉ có chuyện "chị dâu" đòi nữ chính tiền nuôi dưỡng cặp song sinh.
Nếu như hai chuyện này có quan hệ nhân quả, vậy thì là do "chị dâu" bị mẹ Trình và cặp song sinh phá hoại, không đòi được tiền nuôi dưỡng, cô ấy lo lắng nếu như thi đỗ đại học, bốn năm sau, nhà họ Trình thiếu đi một phần lương, chồng cô ấy sẽ không thể gánh vác nổi cuộc sống của cả gia đình, nên mới từ bỏ kỳ thi đại học.