Bây giờ anh đang nghe được gì vậy, chị họ của Lý Húc đã ly hôn rồi sao?
Kiếp trước không hề có chuyện như vậy, cậu của Lục Tiếu Tiếu là Cục trưởng Cục Công thương thành phố, trước khi anh c.h.ế.t cũng không nghe nói có tin đồn ly hôn.
Là thế giới này khác với kiếp trước sao, hay là người phụ nữ này cũng đã xảy ra chuyện gì?
Triệu Thụy bắt đầu âm thầm quan sát cô.
Giang Nam không muốn để cho người khác hóng chuyện, vì để chuyển sự chú ý của em họ, cô hỏi han tình hình của hai người.
Người đàn ông kia có vẻ bị thương khá nặng, sau gáy quấn băng gạc dày như vậy, còn phải dùng đến lưới đàn hồi để cố định.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Giang Nam vừa hỏi, bản tính thích khoe khoang của em họ lập tức trỗi dậy: "Ôi, tai bay vạ gió, hai người trong đội đánh nhau, Bí thư bảo bọn em tách họ ra, bên bọn em đã giữ người được rồi, đám người bên kia làm không xong, không giữ được người, tên kia nhặt cuốc lên phang, thằng nhóc bên bọn em né người ra sau lưng anh Thụy, thế là phang trúng anh Thụy, may mà dùng cán cuốc không phải lưỡi cuốc, nếu không, đầu anh Thụy chắc chắn bị bổ mất một nửa..."
Giang Nam nghe vậy chỉ cảm thấy không nói nên lời.
Người ta vẫn còn ở ngay sau lưng mà cậu ấy đã nguyền rủa người ta như vậy?
Quả nhiên cô thấy người đàn ông kia giơ tay lên gõ một cái vào gáy Lý Húc.
Lực không mạnh, Lý Húc cũng không tức giận, vẫn còn cười ha ha.
Lúc này cậu ấy mới nhớ ra giới thiệu bọn họ với nhau: "Anh Thụy, đây là chị họ của em, chị, đây là anh Thụy hàng xóm nhà em, em nhớ trước đây hai người đã từng gặp rồi đúng không?"
Hai người đều nhớ, gật đầu chào hỏi lẫn nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-30.html.]
Ký ức của nguyên chủ rất mơ hồ, cô chỉ nhớ cho dù là trước đây hay là hiện tại, Lý Húc đều thích chơi với người này, còn có chuyện nữa là anh đã kết hôn với một nữ thanh niên trí thức, có một năm nguyên chủ đến nhà cô cả chúc Tết, cô cả lo lắng chuyện hôn sự của Lý Húc nên từng nhắc đến một câu, nói là cho dù giống như Triệu Thụy tìm một nữ thanh niên trí thức về cũng được, con dâu không muốn làm việc bà ấy cũng vui vẻ.
Đúng vậy, năm nay Lý Húc hai mươi tư tuổi, vẫn chưa kết hôn, là "trai ế" nổi tiếng trong đại đội.
Ấn tượng khác thì cũng không nhiều, bây giờ Giang Nam nhìn lại thì chỉ cảm thấy người đàn ông này có tay chân dài, khoảng trống giữa hai hàng ghế cũng không đủ chỗ để đặt, vóc người cũng rất đẹp, kiểu quần áo rộng thùng thình đặc trưng của thời đại này cũng không che giấu được, khuôn mặt cũng rất đẹp trai, tóc bị ép bẹp xuống cũng không ảnh hưởng đến khí chất anh, nói thật so với Trình Đăng Lâm có khuôn mặt tuấn tú, chiều cao trung bình, thì người đàn ông như thế này phù hợp với thẩm mỹ của cô hơn.
Hai người đều không nói gì.
Giang Nam phát hiện ánh mắt của người đàn ông này rất sắc bén, khi nhìn về phía cô còn mang theo sự dò xét như của cấp trên.
Nhưng người đàn ông này đã nhanh chóng rời mắt đi, Giang Nam lại cảm thấy là do mình đa nghi nhìn nhầm.
Tóm lại, sau đó hai người không còn giao tiếp gì nữa.
Trên đường đi, Giang Nam và Lý Húc đều hỏi han tình hình gần đây của nhau.
Lúc xuống xe, Lý Húc bảo Triệu Thụy tìm một chỗ ngồi nghỉ ngơi một lát, cậu ấy giúp Giang Nam mang đồ đạc đến ký túc xá trường học trước rồi sẽ quay lại tìm anh.
Nhưng Triệu Thụy từ chối, xách lên một số thứ không nặng nhưng chiếm diện tích đi cùng bọn họ đến ký túc xá.
Xong xuôi mọi việc đúng lúc đến giờ cơm trưa, Giang Nam vì muốn cảm ơn bọn họ nên mời bọn họ đến một tiệm cơm quốc doanh ăn cơm.
Trên bàn ăn, Giang Nam hỏi bọn họ định đi về thế nào, Triệu Thụy bị chấn động não nhẹ, chắc chắn không thể đi bộ hơn một tiếng đồng hồ để về nhà được.
Nói đến chuyện này, Lý Húc đắc ý nói: "Chúng em có người quen ở xã, anh ấy có xe nên em sẽ đi mượn xe để về, lần sau tới đưa lại là được."