Niên Đại Văn: Cả Nhà Cô Hút Máu Tôi Bao Năm, Giờ Tới Lượt Tôi Tính Sổ - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-04-11 14:21:56
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng lẽ anh không ủng hộ sao? Triệu Thụy muốn hỏi.

Nhưng rốt cuộc cũng đã thoát khỏi "biển khổ", cô ta không muốn trở về nữa mà thôi.

Vì vậy, Triệu Thụy từ bỏ ý định, quay về, không bao giờ nhắc đến người phụ nữ kia nữa, cho đến khi con trai anh đón người phụ nữ đó về nhà…

Nghĩ đến đây, Triệu Thụy không khỏi nhìn về đứa con trai mà anh yêu thương bao năm qua.

Đến bây giờ anh vẫn không hiểu được cách dạy con của mình có chỗ nào không đúng.

Để cho nó có cuộc sống tốt đẹp hơn, anh đã vào Nam làm thuê, gánh gạch bùn, đánh nhau tranh giành địa bàn… Cho nó học trường tốt nhất, hưởng thụ cuộc sống sung túc nhất, để nó không vì chuyện cha mẹ ly hôn mà bị bạn bè trêu chọc bắt nạt, nó có vấn đề tâm lý, anh vừa tan làm đã lập tức về nhà, dành rất nhiều thời gian ở bên cạnh nó và mẹ anh, anh cho rằng mình đã dành cho con trai tất cả mọi thứ mà nó cần trong quá trình trưởng thành.

Vì vậy, anh không hiểu tại sao con trai anh lại chấp niệm với thứ tình mẫu tử kia đến vậy, ngay cả bà nội từ nhỏ đã yêu thương, chăm sóc nó cũng không màng đến.

Chẳng lẽ là bởi vì cái gì nó cũng có, chỉ thiếu mỗi tình thương của mẹ, nên muốn liều mạng chắp vá cho đủ sao?

Triệu Thụy không thể nào hiểu được.

Nghĩ đến người mẹ đã khuất và bản thân gặp tai nạn xe cộ ở kiếp trước, tiền bạc kiếm được nhiều đến mấy cũng vô dụng, không mua được mạng sống.

Nỗ lực phấn đấu vì đứa con trai ích kỷ vô ơn như vậy càng là vô nghĩa, sống lại một đời, anh không muốn cố gắng nữa, kiếp này anh muốn sống một cuộc đời khác, có chính sách dẫn đường, anh sẽ bước đi dễ dàng và suôn sẻ hơn kiếp trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-33.html.]

Tiền bạc, đủ tiêu là được, để mẹ anh được an hưởng tuổi già mới là mục tiêu quan trọng nhất của anh, còn con trai, có lẽ so với việc cẩn thận dạy dỗ như kiếp trước thì nuôi dạy tự nhiên sẽ phù hợp với nó hơn, anh chỉ cần làm tròn bổn phận, nuôi nó đến khi tốt nghiệp đại học rồi đá ra khỏi nhà, mặc kệ nó tự sinh tự diệt.

Muốn tìm mẹ ruột cũng được, muốn kết hôn với cô gái tâm cơ kia cũng được, muốn làm gì thì làm, miễn là đừng làm hại đến mẹ con anh là được, Triệu Thụy thầm nghĩ…

Bên kia, cô cả Giang nghe xong tình hình gần đây của Giang Nam, lại nhìn thấy sữa bột và đường đỏ mà Lý Húc mang về, tức giận cầm chổi lên đánh: "Đồ chị con bồi bổ thân thể mà cũng dám nhận!"

Lý Húc vừa né tránh vừa cãi: "Sữa bột là cho cháu trai cháu gái, đường đỏ là cho mẹ, con chỉ là tiện thể mang về thôi mà, mẹ đánh con là oan cho con quá!"

Anh Hai Lý Húc là Lý Sưởng nhìn một hồi chuyện ầm ĩ này mới ngăn mẹ mình lại: "Thôi được rồi mẹ, Tiểu Nam muốn cho đồ, thằng Ba từ chối được thì mới lạ."

Sau đó quay sang nói với Lý Húc: "Em kể lại chuyện ly hôn sảy thai của Tiểu Nam cẩn thận cho anh nghe, chúng ta bàn bạc xem phải tính sổ với nhà họ Trình kia thế nào!"

Lý Húc lộ vẻ khó xử: "Chị ấy không muốn nói, nhưng nhìn chị ấy có vẻ rất bình tĩnh, em cảm thấy… Hình như chị ấy rất vui, cả người như trút được gánh nặng, rất thoải mái."

Nghe vậy, người nhà họ Lý đều im lặng.

Một lúc lâu sau, cô cả Giang mới thở dài đau lòng nói: "Cũng phải, với tính cách của Tiểu Nam, nếu không phải thực sự không chịu nổi nữa thì nó sẽ không ly hôn, nhưng một khi đã ly hôn rồi thì chứng tỏ ly hôn là điều nó mong muốn. Chỉ là nó quá cố chấp, chuyện lớn như sảy thai, ly hôn mà cũng không chịu nói với người nhà, thật là khiến người ta đau lòng c.h.ế.t mất!"

"Còn nhà họ Trình kia…" Cô cả Giang nghiến răng nghiến lợi nói: "Chờ mẹ hỏi Tiểu Nam đã rồi tính sổ với bọn họ sau!"

Có thể khiến Tiểu Nam phải ly hôn, chắc chắn là bọn họ đã bắt nạt Tiểu Nam đến c.h.ế.t đi sống lại, khiến Tiểu Nam phải chịu biết bao uất ức, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua cho bọn họ!

Loading...