"Đúng đúng đúng." Lý Húc ở bên cạnh thêm dầu vào lửa, lại như chợt nhớ cái gì đó: "Đúng rồi mẹ, chị con sảy thai rồi, mẹ không đổi cho chị ấy ít trứng gà bồi bổ à?"
"Đúng rồi!" Mẹ Lý Húc vội vàng đứng dậy đi đếm trứng gà.
Để lại Lý Húc thở phào nhẹ nhõm, uống một ngụm nước lớn, lầm bầm lầu bầu với cha và anh trai: "Lúc nãy nhìn thấy bụng chị ấy xẹp lép, phản ứng đầu tiên của con là mẹ cũng có lúc tính sai ngày, ở nhà cứ nói là phải đổi trứng gà cho chị con ở cữ, đẻ con xong rồi mà trứng gà của mẹ vẫn chưa thấy đâu, không ngờ chị con lại là sảy thai, lúc đó con…"
"Chú Ba," Lý Sưởng nghe mà đau đầu, ngắt lời cậu ấy: "Em có biết tại sao đến giờ vẫn chưa tìm được vợ không?"
Mồm miệng quá lắm chuyện!
Lý Húc nghe hiểu ý của anh Hai, tức giận nói: "Đó có phải do em không tìm được đâu? Là em không muốn tìm! Kết hôn có gì tốt chứ, vướng víu con nhỏ, không được tự do, làm lụng vất vả cũng chẳng đủ ăn…"
"Chú Ba, cậu cũng nghĩ anh Hai cậu như vậy sao?"
Đột nhiên nghe thấy giọng nói lạnh lùng của chị dâu Hai, Lý Húc cứng đờ người, vội vàng giải thích: "Không, không phải, chị dâu Hai, em đang nói mấy thằng đàn ông lười biếng bên ngoài kia! Anh Hai của em siêng năng, đảm đang như vậy, nuôi cháu trai cháu gái bụ bẫm đáng yêu thế kia cơ mà!"
Lúc nhà họ Lý đang gà bay chó sủa thì Giang Nam đã dọn dẹp xong phòng ký túc xá.
Trong ký túc xá có hai giường tầng, bên trái đã có người ở, cô cất hết đồ đạc của mình sang bên phải, sau khi thay nước lau chùi hai lần, trải ga giường ở tầng dưới, đặt thùng đồ và những thứ khác lên tầng trên, rất nhanh đã thu dọn xong, cô còn tranh thủ ra bưu điện mở sổ tiết kiệm mới, gửi hết hơn sáu trăm tệ tiền mặt vào đó.
Chỉ là bận rộn cả buổi chiều mà vẫn không thấy bạn cùng phòng đâu, cô hỏi thăm giáo viên hậu cận đến hỏi cô có cần giúp đỡ gì không thì mới biết cô giáo này nhà ở thành phố, chỉ có lúc nào không về nhà được và giờ nghỉ trưa mới ở lại ký túc xá, tính tình rất dễ gần, thân thiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-34.html.]
Giang Nam quan sát sơ qua, trong ký túc xá chỉ có một cái bàn học, sách vở dụng cụ học tập của cô giáo kia đều được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp ở bên trái, cho dù trước đây ở một mình, cũng không hề vượt quá ranh giới.
Thực ra, không chỉ có người bạn cùng phòng chưa gặp mặt này, mà có lẽ bởi vì có một người hiệu trưởng tận trách, nghiêm túc như hiệu trưởng Dương, nên phần lớn giáo viên của trường trung học Hồng Sơn không có nhiều suy nghĩ toan tính như những người làm công việc khác, rất dễ thân thiết.
Ví dụ như, giáo viên tiếng Anh là thanh niên trí thức kia.
Họ Chu, thầy ấy đã tham gia dự giờ bài dạy thử của Giang Nam, có ấn tượng rất tốt về cô.
Ngày hôm sau, sau khi tham gia xong buổi họp công việc trước khi khai giảng, thầy Chu đã chủ động làm hướng dẫn viên, giới thiệu các giáo viên trong phòng làm việc cho cô, sau đó giải thích ngắn gọn về tình hình chung của trường, khi biết Giang Nam cũng đang ôn thi đại học, thầy ấy rất hào hứng, tỏ ý sau này có thể cùng nhau thảo luận đề thi.
Lúc cô dạy liên tiếp hai tiết học về, giọng nói khàn đặc, thầy ấy còn ân cần đưa cho cô hai hạt đười ươi, an ủi cô rằng sau một thời gian quen rồi sẽ không sao.
Nói chung, công việc mới của Giang Nam có thể coi là khởi đầu khá suôn sẻ.
Buổi trưa, khi cô lê đôi chân mỏi nhừ đi lấy cơm về ký túc xá thì lại có thêm một bất ngờ.
Lý Húc nhe hàm răng trắng bóng cười hì hì vẫy tay với cô từ xa, còn cô cả của nguyên chủ thì sa sầm mặt mày đứng bên cạnh.
Trong lòng Giang Nam hiện lên hai chữ - Xong đời!
Giang Nam lúng túng tiến lại gần, nhìn sắc mặt cô cả, trong lòng cô không hiểu sao lại thấy chột dạ.