Niên Đại Văn: Cả Nhà Cô Hút Máu Tôi Bao Năm, Giờ Tới Lượt Tôi Tính Sổ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-04-10 14:54:33
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biết được những tình tiết ghê tởm trong tương lai, nhìn rõ bản chất thật sự của người chồng ngoại tình và đứa con trai ích kỷ, cô ấy chắc chắn có thể hoàn toàn thoát khỏi xiềng xích của cái gọi là tình yêu và tình thân, không còn gì vướng bận mà phấn đấu rồi chứ?

Giang Nam vừa nghĩ, vừa yên lặng tính toán tài sản trên danh nghĩa của cô, mặc kệ nguyên chủ dự định gây dựng sự nghiệp, hay là cố gắng nâng cao bản thân tiếp tục sự nghiệp của cô, đều đủ bảo đảm nửa đời sau của cô.

Mà cô, cũng nên điều chỉnh tâm tình, nhanh chóng thích nghi với thời đại này, bắt đầu kế hoạch nghỉ hưu của mình.

Giang Nam cẩn thận ngẫm lại, đây thật sự là một thời đại thích hợp để dưỡng lão: ào đại học có trợ cấp, tốt nghiệp đại học được phân công việc làm, đơn vị công tác có ký túc xá, còn có thể được phân nhà phúc lợi... có thể nói mọi mặt trong cuộc sống đều được nhà nước bao trọn.

Dù đang trong thời kỳ kinh tế phát triển mạnh, nhịp sống và công việc cũng tương đối chậm, áp lực gì đó, đối với một người lao động lâu năm như cô, gần như là không có.

Giang Nam kìm được chạm vào gương mặt trẻ hơn mười tuổi của mình, nghĩ vậy, cuộc trao đổi giữa cô và nguyên chủ này cũng được cho là -- mọi người đều đạt được điều mình muốn?

Cô càng nghĩ càng thấy đúng, trong nháy mắt đã dấy lên ý chí chiến đấu, cúi người mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, cầm một quyển vở kẻ ô và nửa đoạn bút chì của con trai, bắt đầu lên kế hoạch.

Không biết từ lúc nào, tiếng va chạm của bát đũa trong phòng khách dần im lặng, tiếng trẻ con vui đùa vang lên, Giang Nam đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình, nghe thấy tiếng gõ cửa và tiếng gọi "chị dâu ", sau đó liền thấy có người bước vào.Giang Nam gập cuốn vở lại, cẩn thận quan sát người đến: một người đẹp điển hình của thời đại này, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn như ngọc, đôi mắt phượng mày ngài, sống mũi cao thẳng thanh tú, chiều cao trung bình, dáng người cân đối, khí chất dịu dàng, giống như một đóa hoa bách hợp thanh tao mà kiên cường.

So với nguyên chủ xinh đẹp sắc sảo nhưng hai năm gần đây lại trở nên gầy gò hốc hác trông có phần dữ dằn, thì quả thật người đến này trông dễ mến hơn nhiều.

"Chị dâu, chị thấy đỡ hơn chút nào chưa?" Giọng nói dịu dàng cất lên hỏi, lại nhìn bát mì còn một nửa của Giang Nam, cô nàng lo lắng hỏi han: "Chị thấy không ngon miệng sao? Hay là chị thấy trong người khó chịu, có cần gọi điện cho anh cả về đưa chị đi bệnh viện khám lại không?"

Nghe thấy một tràng lời quan tâm như vậy, ai mà chẳng khen một câu "Cô em chồng này thật chu đáo", nhưng thực ra, hôm nay mới là lần thứ hai Giang Nam gặp cô em chồng cũng chính là nữ chính này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-4.html.]

Giang Nam nằm viện một tuần, cô em chồng này chưa từng vào viện thăm cô lấy một lần, viện cớ là mẹ và anh trai bận rộn, cô ta phải ở nhà chăm sóc ba đứa trẻ.

Mãi đến ngày xuất viện, khi chồng nguyên chủ - Trình Đăng Lâm - cõng cô về nhà, hai người mới vội vàng gặp mặt chào hỏi nhau một tiếng. Tám ngày nay, Giang Nam ở cữ trong nhà, nữ chính chưa từng bước chân vào phòng cô nửa bước, nhưng lại thường xuyên nghe thấy nữ chính hỏi han Trình Đăng Lâm về tình hình sức khỏe của cô, chỉ là chưa từng trực tiếp hỏi thăm cô một câu nào.

Lòng dạ ra sao, những người lăn lộn ngoài đời như Giang Nam đều hiểu rõ, chẳng qua là cơ thể cô khỏe hay không cô ta cũng không quan tâm, nhưng cô ta phải để cho người anh trai yêu thương mình biết được cô ta quan tâm đến chị dâu như thế nào.

Bây giờ lại "hạ mình" vào tận phòng, còn bày ra dáng vẻ ân cần chu đáo như vậy, chắc chắn là có ý đồ.

Giang Nam thản nhiên liếc nhìn bát mì nổi váng mỡ, cố ý tỏ vẻ chê bai kén chọn đáp: "Chị không khó chịu chỗ nào cả, chỉ là ngày nào cũng ăn thịt gà, uống canh gà, ngán quá rồi."

Quả nhiên thấy nữ chính lộ ra vẻ mặt khó xử, Giang Nam buồn cười, tiếp tục diễn vai ác: "Chị lại không phải cho con bú, cứ ăn uống thanh đạm thế này, sao mà không ngán cho được, mẹ cũng không chịu đổi món cho chị..."

Có lẽ nghe Giang Nam càng nói càng quá đáng, lại còn dám oán trách mẹ ruột của mình, nữ chính không nhịn được nữa, lên tiếng ngắt lời: "Chị dâu, ở cữ uống canh gà rất bổ, mẹ cũng là muốn tốt cho chị, mong chị sớm hồi phục thôi."

Giang Nam lại cười, sớm hồi phục để làm gì? Để làm trâu làm ngựa cho nhà họ Trình các người sao?

Trình Di Tâm khẽ nhíu mày, cô ta cảm thấy ánh mắt và giọng điệu của chị dâu hôm nay có gì đó rất kỳ lạ, hơn nữa luôn có thể dùng đôi ba câu đánh tan lời nói đã chuẩn bị của cô ta, cứ tiếp tục thế này không ổn, cô ta không dám vòng vo tam quốc nữa, lập tức lấy hai mươi đồng trong tay đưa đến trước mặt Giang Nam, nói rõ mục đích vào đây:

"Chị dâu, dạo này chi tiêu trong nhà tăng lên nhiều, em cũng muốn chia sẻ một chút, nhưng mấy lần đưa tiền sinh hoạt cho cha mẹ và anh cả, họ đều từ chối, em thật sự không còn cách nào khác nên mới đến tìm chị", nói rồi, cô ta lại đẩy số tiền về phía Giang Nam: "Nhờ chị dâu lấy danh nghĩa của chị đưa cho mẹ, nhưng mà, nhất định đừng để anh cả và cha mẹ em biết, nếu không, họ lại nhét trả lại cho em mất."

Nữ chính tỏ ra chu đáo, bộc lộ sự quan tâm đến vấn đề cấp bách trong gia đình, đồng thời đưa một khoản hỗ trợ tài chính nho nhỏ, mọi thứ trông có vẻ rất hài hòa, tốt đẹp.

Loading...