Sau đó, vì không có kinh nghiệm làm việc, cô ta chỉ có thể làm những công việc nặng nhọc, cuộc sống nghèo khổ, cuối cùng vẫn là Tiếu Tiếu tìm đến.
Nghĩ đến cô con dâu tương lai, Sầm Tĩnh Thu không khỏi mỉm cười.
Hóa ra đứa con trai bị cô ta bỏ rơi, lãng quên vẫn luôn nhớ đến cô ta, còn người đàn ông bị cô ta làm tổn thương thì mười mấy năm qua cũng không đi bước nữa.
Sầm Tĩnh Thu nhìn người đàn ông trầm ổn, khí phách hiên ngang trước mặt, trong lòng cô ta hối hận vô cùng.
Lúc trước cô ta kết hôn với Triệu Thụy cũng là kế sách tạm thời, sau khi xuống nông thôn, cuộc sống quá khổ cực, cô ta thậm chí còn không kiếm đủ lương thực cho bản thân, không còn cách nào khác, chỉ có thể tìm một người đàn ông địa phương kết hôn, ít nhất là sẽ không bị c.h.ế.t đói.
Vừa hay lúc đó gặp Triệu Thụy bị ép đi xem mắt đến phát ngán, hai người liền đồng ý kết hôn rồi sinh con đẻ cái.
Lúc đầu cô ta cứ nghĩ giữa hai người không có tình cảm, cho nên mới dứt khoát ra đi như vậy, không ngờ người đàn ông kia lại bị tổn thương đến mức cả đời không đi bước nữa.
(Triệu Thụy: ???)
Lúc con trai sắp xếp cho bọn họ tái hợp, cô ta đã đồng ý, nhưng không ngờ mẹ Triệu lại không đồng ý, phải khó khăn lắm chờ đến khi bà cụ qua đời thì Triệu Thụy lại gặp tai nạn xe cộ.
Con trai thừa kế toàn bộ tài sản của Triệu Thụy, mặc dù không lâu sau công ty của Triệu Thụy bị chia cắt, tài sản trong tay con trai bị thu hẹp rất nhiều, nhưng cuộc sống của cô ta vẫn rất sung túc.
Không ngờ, trong lúc vô ý bị ngã một cái, cô ta lại quay về thời còn trẻ.
Trần Tĩnh Thu mừng rỡ, cô ta vẫn chưa gửi lá đơn ly hôn kia đi, tất cả vẫn còn kịp, vì vậy cô ta lập tức thu dọn hành lý, vội vàng quay về.
Kiếp này, cô ta phải sửa chữa lại tất cả những tiếc nuối kia!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-44.html.]
Giang Nam cảm thấy người phụ nữ này có lẽ tinh thần không được bình thường cho lắm, trên đường đi cứ ngẩn ngơ như người mất hồn, bây giờ cũng vậy, ánh mắt vừa đau thương, hoài niệm, sau đó lại hưng phấn, trong mắt như bừng sáng, xem ra cũng là người có chuyện xưa.
Nhưng mà, không liên quan gì đến cô.
Thấy người phụ nữ kia không đáp lại, Giang Nam cúi đầu tiếp tục làm bài tập.
Còn Triệu Thụy nhìn thấy Sầm Tĩnh Thu đột nhiên quay về thì vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ anh không phải được tái sinh mà là xuyên vào một thế giới song song sao?
Lúc Sầm Tĩnh Thu về đến nhà, Triệu Thụy đang vá lưới đánh cá.
Anh bị thương do can ngăn nên được đại đội đặc cách cho nghỉ ngơi tại nhà vài ngày. Triệu Thụy liền tranh thủ lúc mọi người trong đội đều ra đồng lôi lưới ra vá lại.
Mấy năm trước, anh từng giúp đỡ một giáo sư nông nghiệp được điều xuống làm việc tại một nông trường gần đó. Vị giáo sư ấy đã dạy anh kỹ thuật nhân giống cá trắm cỏ. Anh và Lý Húc bí mật thử nghiệm nuôi cá giống trong một ao nước sau hai ngọn núi. Không ngờ, bọn họ đã thực sự thành công.
Mấy năm nay, mỗi năm bọn họ lại ương giống một lần, dịp Tết Đoan Ngọ và Tết Nguyên Đán thì thu hoạch một lần, kiếm hai lần tiền lễ tết. Tuy số lần không nhiều, tiền cũng không phải là quá nhiều nhưng không ảnh hưởng đến công việc hàng ngày của bọn họ, cũng không dễ bị người khác phát hiện, rủi ro rất thấp.
Năm ngoái, bọn họ vô tình bắt được hai, ba con cá dài nửa mét. Lúc kéo lưới, do dùng lực mạnh quá nên cá không thoát ra được, lưới bị rách, mãi mà chưa có dịp vá lại.
Sầm Tĩnh Thu xuất hiện ở cửa đúng lúc này. đôi mắt hoài niệm mơ hồ, như thể giây tiếp theo nước mắt sẽ rơi xuống. Nhìn thấy Triệu Thụy phát hiện ra mình, cô ta lại thẹn thùng mỉm cười.
Triệu Thụy cũng sững sờ trước tình huống trước mắt.
Lẽ ra mấy ngày nay anh sẽ nhận được thư ly hôn của Sầm Tĩnh Thu, không ngờ cô ta lại đột nhiên quay về.