Tôi nói cho cô biết, điều tôi hối hận nhất ở kiếp trước chính là đã không lập di chúc, tất cả tài sản của tôi đều do Triệu Xuyên Trạch được thừa kế. Nó hiếu thuận với cô như vậy, cô cũng đã được hưởng rồi nhỉ? Sớm biết trước tôi lại nuôi ra một đứa con bất hiếu như vậy, thà rằng tôi ném tiền xuống sông xuống biển nghe tiếng còn hơn là để lại cho hai mẹ con các người một xu!
À đúng rồi, kiếp trước chắc Triệu Xuyên Trạch không nói với cô đâu nhỉ ? Một ngày trước khi gặp tai nạn xe hơi tôi đã đuổi nó ra khỏi nhà để cho hai mẹ con các người được đoàn tụ với nhau. Kiếp này, nếu không phải nó còn nhỏ thì tôi đã đuổi nó ra khỏi nhà rồi!
Bây giờ, cô không cần phải giả vờ giả vịt nói với tôi những lời muốn cứu vãn, muốn bắt đầu lại nữa. Tôi không chấp nhận. Cuộc hôn nhân này, tôi chắc chắn sẽ ly hôn!"
Triệu Thụy vạch trần từng lời nói dối mà Triệu Xuyên Trạch đã bịa ra cho cô ta, Sầm Tĩnh Thu bị sốc đến mức suýt nữa ngã xuống.
Cô ta liên tục lắc đầu: "Không, em không tin. Em không ly hôn!"
Triệu Thụy cũng không quan tâm, nói: "Nếu cô không đồng ý, tôi sẽ kiện ra tòa án để ly hôn."
Trong một cuộc hôn nhân, nếu hai bên đồng ý ly hôn thì có thể trực tiếp đường ai nấy đi. Trang trọng hơn thì cần đến cơ quan đăng ký để bổ sung giấy đăng ký kết hôn rồi mới làm thủ tục ly hôn. Nếu một trong hai bên không đồng ý, có thể trực tiếp kiện ra tòa án để yêu cầu ly hôn.
Sầm Tĩnh Thu không sợ, nghiến răng nói: "Em không hề có lỗi, tòa án sẽ không phán quyết ly hôn đâu!"
Triệu Thụy cười: "Vậy thì cứ chờ xem. Tôi vẫn tiếp tục kiện, trong thời gian đó chúng ta sẽ ly thân, hai năm sau cuộc hôn nhân này sẽ tự động chấm dứt."
Anh có thể chờ đợi, nhưng Sầm Tĩnh Thu thì không thể.
Kết hôn mấy năm, Triệu Thụy tự nhận có thể hiểu khá rõ Sầm Tĩnh Thu. Sầm Tĩnh Thu là người tham lam thích hưởng thụ, không chịu được khổ cực. Trước đây cô ta xuống nông thôn là bất đắc dĩ, bây giờ cô ta đã biết tương lai sau này sẽ cải cách mở cửa, chắc chắn sẽ không muốn chôn vùi tuổi thanh xuân ở cái vùng quê nghèo nàn này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-47.html.]
Nếu cô ta về đây là vì tương lai mà anh đã tạo dựng được ở kiếp trước, vậy thì để cô ta thất vọng rồi. Kiếp này, Triệu Thụy không định rời khỏi thôn nhỏ này để phát triển.
Sầm Tĩnh Thu òa khóc nức nở.
Mẹ Triệu hoảng hốt chạy ra ngoài, vừa mắng con trai, vừa an ủi con dâu.
Nghe Triệu Thụy nói muốn ly hôn, mẹ Triệu không đồng ý: "Nhà người ta ly hôn là do đám thanh niên tri thức kia bỏ đi, không còn cách nào khác mới ly hôn. Còn con... Tĩnh Thu đã trở về rồi, sao lại muốn ly hôn! Hơn nữa Tiểu Trạch còn nhỏ như vậy, con nỡ lòng nào để người khác chê cười nó là đứa trẻ không có mẹ sao?"
Triệu Thụy bất lực, cũng không thể nói chuyện kiếp trước cho mẹ anh biết được.
Kiếp trước, mẹ anh không thích Sầm Tĩnh Thu là bởi vì bà cảm thấy Sầm Tĩnh Thu chê nghèo hám giàu. Khi con trai bà còn là một gã nhà quê nghèo rớt mùng tơi, Sầm Tĩnh Thu đã bỏ rơi hai cha con anh để đi theo người đàn ông có điều kiện tốt hơn. Đến khi Triệu Thụy công thành danh toại, cô ta sa cơ lỡ vận lại muốn quay về, dựa vào đâu chứ?
Con trai bà đâu phải là thùng rác, có lựa chọn tốt hơn, tại sao phải đ.â.m đầu vào vũng bùn như cô ta?
Còn mẹ Triệu hiện tại thì không biết gì cả.
Sầm Tĩnh Thu bám chặt lấy mẹ Triệu, cô ta sẽ không rời đi đâu!
Cô ta đã từ bỏ tất cả ở thành phố để trở về đây, nếu bỏ đi nữa, cô ta sẽ thật sự trắng tay.
Triệu Thụy thấy cô ta đã quyết tâm, thậm chí còn bám riết lấy mẹ anh không rời nửa bước, anh chỉ cảm thấy tức giận đến tột độ, Triệu Thụy lập tức ra ngoài, mượn xe đạp của người khác đến ủy ban xã xin giấy chứng nhận rồi trực tiếp đến tòa án nộp đơn xin ly hôn.