Cô ta chỉ cần giặt giũ quần áo của mình, thỉnh thoảng nấu cơm là được.
Ngay cả sau này, khi chạy trốn khỏi nhà họ Chu đến một thành phố khác, cô ta làm những công việc vất vả thì cũng chỉ là giúp việc, rửa bát mà thôi, nào đã từng làm những công việc đồng áng nặng nhọc như thế này.
Sầm Tĩnh Thu cắn răng chịu đựng được mấy ngày thì không chịu nổi nữa, toàn thân đều đau nhức.
Mỗi khi mệt mỏi, cô ta lại nhớ đến quá trình làm giàu của Triệu Thụy.
Giai đoạn đầu cải cách mở cửa, anh đi xuống phía Nam làm thuê, từ một công nhân nhỏ bé từng bước trở thành chủ thầu xây dựng, thành lập công ty bất động sản, để huy động vốn cho dự án đấu thầu, anh đã sang Nga làm con buôn, tình cờ lấy về được một số tài liệu, cấp trên muốn khen thưởng anh nên đã giao khu đất đó cho anh.
Sự nghiệp của anh từ đó phất lên như diều gặp gió, sau khi thu hồi được vốn đầu tư bất động sản, anh bắt đầu tham gia vào thị trường chứng khoán, năng lượng, ngành công nghiệp công nghệ mới... Quy mô kinh doanh ngày càng lớn mạnh.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đó là một câu chuyện quen thuộc, điểm duy nhất cô ta không biết là thời gian cụ thể Triệu Thụy bắt đầu phát đạt.
Triệu Thụy đã được sống lại, nhưng lại không có động tĩnh gì, suốt ngày chỉ biết xuống ruộng làm việc.
Một ông chủ lớn sống trong nhung lụa vậy mà còn làm việc hăng say hơn cả những người nông dân già dặn trong thôn, Sầm Tĩnh Thu không hiểu nổi, đã quen sống những ngày tháng như vậy rồi, không phải việc đầu tiên nên làm là cố gắng thoát khỏi cảnh nghèo khó hay sao?
Sầm Tĩnh Thu chịu không nổi nữa, cô ta bắt đầu chuẩn bị cho mình hai con đường, tìm cách lợi dụng trí nhớ để kiếm tiền, thay đổi hiện trạng, nhưng bây giờ đặc khu kinh tế còn chưa được thành lập, cô ta không có vốn, không có kỹ thuật, cái gì cũng không làm được!
Đột nhiên, mắt Sầm Tĩnh Thu sáng lên, cô ta nghĩ đến một người!
Có lẽ cô ta có thể "đi ké" theo người này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-50.html.]
Sự rời đi của nữ thanh niên tri thức giống như một viên sỏi rơi xuống mặt hồ, sau khi chìm xuống đáy, gợn sóng nhanh chóng biến mất, không gây ảnh hưởng gì lớn đến cuộc sống của Giang Nam.
Cô vẫn lên lớp, tan học về ôn tập, chuẩn bị cho kỳ thi như thường lệ.
Chỉ là hôm nay sau khi tan học, lúc cô chuẩn bị về phòng làm việc thì bị một nữ sinh lén lút kéo áo, cô bé đỏ mặt nói với cô là quần cô bị bẩn.
Giang Nam nhất thời không phản ứng kịp, vì sau khi phẫu thuật đã rất lâu rồi cô không có kinh.
Thấy nữ sinh cúi đầu ngày càng thấp, cô vội vàng lấy trong túi ra mấy viên kẹo sữa cho cô bé, chân thành nói: "Cảm ơn em, nhưng mà gặp phải chuyện này cũng không cần phải ngại ngùng, đây là hiện tượng sinh lý bình thường."
Thấy nữ sinh nhìn cô, đôi mắt sáng lấp lánh gật đầu, Giang Nam mới để cô bé về lớp.
Cô bé này thật đáng yêu, tính cách khá hướng nội.
Nữ học sinh cấp hai đang trong giai đoạn phát triển, thời đại này áo n.g.ự.c còn hiếm, lúc giáo viên thể dục yêu cầu học sinh thực hiện động tác nhảy ếch, cơ thể đang phát triển của các nữ sinh đã bị nam sinh nhìn thấy.
Nữ sinh này thuộc nhóm phát triển khá tốt, lúc Giang Nam đi ngang qua sân thể dục, phát hiện có mấy nam sinh đi theo sau cô bé, cười híp mắt nói những lời tục tĩu, cô đã dạy dỗ bọn chúng một trận, còn yêu cầu giáo viên chủ nhiệm của bọn chúng đưa đi giáo dục một hồi mới thả về, ngày thường cô cũng chú ý để mắt đến mấy tên nhóc đó, sợ chúng trả thù hoặc tiếp tục bắt nạt cô bé kia.
Không ngờ kiểu người sợ hãi khi nói chuyện với giáo viên như cô bé lại có thể đến nhắc nhở cô chuyện xấu hổ này, xem ra đã tiến bộ rất nhiều.
Giang Nam cảm thán xong thì trở về ký túc xá thay băng vệ sinh.
Nhưng tình hình mấy ngày tiếp theo có chút kỳ lạ, thật sự không giống như đến tháng, lúc này Giang Nam mới nhận ra, có lẽ cô thật sự không phải là có kinh nguyệt, mà là di chứng sau phẫu thuật!