Niên Đại Văn: Cả Nhà Cô Hút Máu Tôi Bao Năm, Giờ Tới Lượt Tôi Tính Sổ - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-04-12 14:05:45
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Thụy dường như không nhận ra, nói: "Mẹ, đến lượt chúng ta rồi, vào thôi."

 

Sau khi được sống lại, Triệu Thụy luôn lo lắng về bệnh tim của mẹ mình, anh đã lấy cớ đi tái khám để đưa mẹ đến bệnh viện nhân dân chụp X-quang một lần, nhưng không phát hiện ra bệnh gì, anh không biết là do kỹ thuật hiện tại chưa hỗ trợ, bác sĩ không đủ giỏi, hay là mẹ anh vẫn chưa phát bệnh, chỉ đành đưa bà đến chỗ vị thần y nổi tiếng gần xa này thử vận may.

 

Không ngờ lại thật sự phát hiện ra bệnh, vị bác sĩ già nói may mà họ đến sớm, nếu để thêm một hai năm nữa thì sẽ khó chữa trị.

 

Hôm nay là ngày uống hết thuốc của liệu trình đầu tiên, anh đưa mẹ đến tái khám.

 

Triệu Thụy im lặng nhìn vị bác sĩ già bắt mạch cho mẹ mình rồi hỏi han vài câu, sau đó mới thêm bớt vị thuốc trong đơn.

 

Cứ như vậy, hai mẹ con nhà họ Triệu lại gặp Giang Nam ở hiệu thuốc, mẹ Triệu nói chuyện phiếm với Giang Nam vài câu, còn Triệu Thụy thì vẫn im lặng không nói gì.

 

Giang Nam lấy thuốc xong thì rời đi trước, mẹ Triệu mới khẽ hỏi Triệu Thụy: "Con bé đó cũng ly hôn rồi à?"

 

Triệu Thụy đang ở nhà Lý Húc, chắc chắn là biết chút ít thông tin.

 

Triệu Thụy không muốn nói chuyện riêng tư của người khác, anh chỉ gật đầu, không nói gì thêm.

 

Mẹ Triệu thở dài một tiếng, sao lại ly hôn rồi?

 

Giang Nam treo túi thuốc lên ghi đông xe, thở hổn hển đạp xe về trường, vừa đến cổng trường đã nghe thấy bác bảo vệ gọi: "Cô Giang, cô mau đến xem đây có phải con trai cô không này!"

 

Giang Nam ngạc nhiên, con trai cô?

 

Kết quả, xuống xe đi đến phòng bảo vệ, đúng là con trai cô thật!

 

"Sao con lại đến đây?" Giang Nam kinh ngạc, lại thấy bên cạnh nó ngoại trừ bác bảo vệ ra thì không có ai khác, cô hỏi: "Ai đưa con đến đây?"

 

Ai ngờ, Trình Hạo ưỡn n.g.ự.c tự hào nói: "Con tự đến!"

 

Sau đó lại tuyên bố: "Con bỏ nhà đi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nien-dai-van-ca-nha-co-hut-mau-toi-bao-nam-gio-toi-luot-toi-tinh-so/chuong-52.html.]

 

Giang Nam còn chưa kịp phản ứng lại thì bác bảo vệ đã cười ha hả, sau đó nghiêm mặt nói: "Cô Giang, cô đưa thằng bé về dạy dỗ cho cẩn thận, nó tự đi hai chuyến xe mới đến được đây, may mà trên đường không gặp phải kẻ xấu, nếu không thì nguy rồi!"

 

Giang Nam nghe xong thì hít một hơi lạnh, sợ hãi hỏi: "Con có nói với cha con chưa?"

 

Vẻ mặt Trình Hạo không vui, nó bĩu môi, nhấn mạnh nói: "Con, bỏ nhà đi mà!" Sao có thể nói với cha nó được!

 

Giang Nam mặc kệ nó, trực tiếp dẫn nó đến văn phòng hiệu trưởng, trả xe rồi mượn điện thoại.

 

Sau đó, cô phát hiện ra nhà họ Trình hoàn toàn không biết Trình Hạo đã đi đâu, cô tức giận mắng Trình Đăng Lâm một trận: "Nó bỏ nhà đi ba bốn tiếng đồng hồ rồi mà anh không hề hay biết! Anh không sợ nó bị kẻ xấu bắt cóc sao?!"

 

Trình Đăng Lâm cảm thấy oan ức, con trai anh ta cuối tuần chạy ra ngoài chơi với bạn bè cả nửa ngày chẳng phải là chuyện bình thường sao?

 

Anh ta chỉ đành chịu đựng cơn giận của Giang Nam, hỏi cô: "Vậy bây giờ tôi đến đón nó nhé?"

 

"Không, con không về!" Trình Hạo nghe thấy giọng cha mình thì lập tức lớn tiếng từ chối.

 

Giang Nam nhìn dáng vẻ của nó, biết chắc chắn có chuyện, bèn nói với Trình Đăng Lâm: "Không cần đâu, tôi đưa nó về."

 

Nói xong, cô cúp điện thoại, dẫn Trình Hạo về ký túc xá, pha cho nó một cốc nước đường đỏ rồi mới hỏi: "Nói đi, tại sao lại bỏ nhà đi, cha con bắt nạt con à?"

 

Trình Hạo ngồi trên ghế đẩu đá đá chân, có vẻ như không muốn nói.

 

"Nếu con không nói thì mẹ sẽ đưa con về." Giang Nam dọa nó.

 

Ai ngờ Trình Hạo lại hỏi ngược lại: "Con nói rồi thì có thể ở lại đây không?"

 

Giang Nam lắc đầu, nói với nó: "Con nói đi, nếu con thật sự bị oan ức thì mẹ sẽ đưa con đi đòi lại công bằng!"

 

Trình Hạo lập tức ỉu xìu, Giang Nam bèn dẫn nó đi tham quan ký túc xá của mình một vòng: "Con xem, cái giường này rộng chưa đến một mét, không ngủ vừa hai chúng ta đâu, nếu con ở lại đây, ban ngày mẹ phải đi dạy, không thể nào nào chăm sóc con được, mẹ ngày nào cũng ăn cơm ở nhà ăn, cũng không thể nấu đồ ăn ngon cho con, hơn nữa ở đây không có gì chơi, cũng không có bạn bè của con."

 

Loading...