Nông gia tiểu hãn phi: Mang theo đệ muội kiếm sống - Chương 142: Vừa vặn, có chuyện muốn nói
Cập nhật lúc: 2024-10-06 13:19:49
Lượt xem: 565
Thanh âm đập cửa quá vang, thanh âm gọi người quá gấp gáp, có vẻ là chuyện gì đó không tốt.
Mộc Cẩm nhíu mày.
Vợ chồng trưởng thôn cũng nhanh chóng liếc mắt nhìn nhau.
“Tộc trưởng cũng tới!" Thôn trưởng nói xong nhanh chóng nhìn Mộc Cẩm một cái.
“Tộc trưởng tới càng tốt, vừa lúc ta có việc cũng muốn tìm Tộc trưởng nói." Mộc Cẩm đạm mạc nhếch môi.
Thôn trưởng nghe vậy thì cùng bà vợ già liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều là hoang mang.
Mộc Cẩm mời trưởng thôn và vợ Vợ trưởng thôn tiếp tục ngồi, cô đi mở cửa.
Tộc trưởng đã gọi nàng, nàng không tự mình đi mở cửa nhất định sẽ bị soi mói, Mộc Cẩm không muốn nghe những lời vô nghĩa kia.
Cửa viện vừa mở ra, quả nhiên là tộc trưởng, còn mang theo vợ của hắn cùng đi, phía sau vợ chồng bọn họ còn có bốn năm trưởng lão trong tộc đi theo.
Sắc mặt tộc trưởng và các trưởng lão trong tộc đều khó coi.
Mộc Cẩm dường như không nhìn thấy, cho người vào, dẫn vào trong nhà chính.
Tộc trưởng bọn họ thối mặt vào nhà, thấy vợ chồng trưởng thôn cũng ở đây, không thể thiếu chào hỏi lẫn nhau.
Mộc thị tộc trưởng sắc mặt u ám liếc mắt nhìn thôn trưởng, hắn biết Mộc gia tam phòng cùng nhà trưởng thôn đi lại gần gũi, trong lòng hẵn đã sớm bất mãn.
Lần này thấy vợ chồng trưởng thôn đến nhà Mộc Cẩm trước, trong lòng càng không thoải mái.
“Sao? Chân trưởng thôn rốt cuộc nhanh hơn một chút. Không biết trưởng thôn và Tiểu Cẩm cô nương nói gì”
Ngữ khí Mộc thị tộc trưởng có chút âm dương quái khí.
Trưởng thôn không sao, Vợ trưởng thôn nghe xong trợn trắng mắt.
Nàng trợn mắt mà không thèm che giấu, khiến phu nhân tộc trưởng giận dữ trừng mắt nhìn vợ trưởng thôn, vợ trưởng thôn liền cười lạnh một tiếng.
Chính sự còn chưa nói, hai vợ chồng tộc trưởng cùng hai vợ chồng thôn trưởng liền âm thầm đấu đá, ngược lại cũng buồn cười.
Vẫn là trưởng thôn rõ ràng một chút, cau mày nói: "Ta được trưởng trấn phái người tới truyền lời, sau khi biết năm phụ tử đại phòng Mộc gia xảy ra chuyện, Lưu thị phụ nhân kia không biết tốt xấu chạy lên trấn dây dưa Cẩm Ny Tử, liền tới tìm Cẩm Ny Tử hỏi một chút là chuyện gì xảy ra.”
Tộc trưởng Mộc gia và các trưởng lão nghe vậy đều ngẩn ra.
"Trưởng thôn là được trưởng trấn truyền lời? "Hơn nửa ngày sau, Mộc gia tộc trưởng trừng mắt trưởng thôn, ánh mắt có chút phức tạp.
Hắn là không nghĩ tới trấn trưởng cũng chú ý tới chuyện Mộc gia đại phòng......
Thần sắc trên mặt trưởng thôn cũng không tốt lắm, đối với Mộc gia tộc trưởng rất không hài lòng, liền lạnh mặt gật gật đầu.
“Vậy... trấn trưởng đã nói gì? " Tộc trưởng Mộc gia tiếp theo hỏi một câu.
Các trưởng lão Mộc gia đều nhìn chằm chằm trưởng thôn.
“ Chuyện phụ tử Mộc gia đại phòng kia năm người làm sai, muốn tìm người giúp đỡ cũng không sai, nhưng Lưu thị kia chạy tới dây dưa Cẩm Ny Tử, để Cẩm Ny Tử mượn hai mươi lượng bạc... Các ngươi nói xem, người đàn bà ngu xuẩn kia nghĩ như thế nào?"
“Sau đó thì sao? Chỉ vậy thôi?" Tộc Tộc trưởng Mộc gia cũng biết chuyện Mộc Cẩm thuê nhà ở thị trấn buôn bán thức ăn.
Trưởng thôn vừa nghe lời này của hắn liền tức giận.
“Không phải... Tộc trưởng ngươi là cảm thấy Lưu thị làm trưởng bối, chạy đi tìm cháu gái còn chưa cập kê mượn hai mươi lượng bạc không phải là chuyện lớn đúng không?"
Mộc gia tộc trưởng nhíu mày, nói: "Đây tính là đại sự gì? dù sao cũng là Đại bá ruột cùng các đường huynh đệ của Cẩm Ny Tử! nếu Cẩm Ny Tử trên người có bạc, chớ nói hai mươi lượng, chính là một trăm lượng không phải cũng nên mượn trước đem người thân vớt ra sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nong-gia-tieu-han-phi-mang-theo-de-muoi-kiem-song/chuong-142-vua-van-co-chuyen-muon-noi.html.]
“A...... Ha ha”! Trưởng thôn không nói gì.
Vợ trưởng thôn trợn trắng mắt.
Mộc Cẩm chỉ cảm thấy buồn cười.
Mộc gia trưởng lão thì nhao nhao gật đầu phụ họa, đều nói chỉ cần vãn bối trong nhà có tiền, nên vay tiền đem người cứu ra.
“Lại nói tiếp tộc trưởng cùng chi Mộc gia chúng ta huyết thống cũng là cực thân cận. Ngài trong nhà sống cũng tốt, lúc trước tại sao không cho đại bá nương ta mượn chút tiền? Cho dù mượn một hai mấy trăm văn, đó cũng là tâm ý của ngài a.”
Mộc gia tộc trưởng biến sắc.
Bà nương Mộc gia tộc trưởng kia thì âm trầm trừng Mộc Cẩm một cái.
Vợ trưởng thôn vỗ đùi, "Đúng vậy đúng vậy! Tộc trưởng có huyết thống rất gần với Cẩm Ny Tử, gần hơn nhà chúng ta không ít.”
Mắt thấy Mộc gia tộc trưởng cùng vợ hắn sắc mặt càng khó coi, vợ trưởng thôn giống như là không thấy được, cười hì hì nhìn vợ tộc trưởng Mộc gia hỏi: "Mẹ đứa nhỏ này, nhà ngươi có cho Mộc gia đại phòng mượn bạc không?"
“Nhìn tẩu tử hỏi kìa! " Vợ tộc trưởng Mộc thị cắn răng, cười giả, sắc mặt gần như vặn vẹo.
"Mộc gia đại phòng muốn vay tiền đó cũng là tìm mấy cái mấy cái huynh đệ ruột thịt của bọn họ mượn, hơn nữa nhà Lưu thị huynh đệ cũng nhiều, cuộc sống cũng đều khá, làm sao còn cần tìm người khác vay tiền nha."
Vợ trưởng thôn lại vỗ đùi, "Mẹ đứa nhỏ nói lời này cũng đúng! chỉ là a, Lưu thị khẳng định không thể đi tìm Cẩm Ny Tử! Cẩm Ny Tử một nhà năm tiểu hài tử sống qua ngày cũng thật gian nan! ai nhẫn tâm đi tìm nhà nàng vay tiền, thật sự là táng tận lương tâm a!"
Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Mộc gia tộc trưởng cùng vợ hắn sắc mặt đen lại.
Tộc trưởng Mộc gia nói Mộc Cẩm nên cho vay tiền, hiện tại bị Vợ trưởng thôn nói như vậy, không phải vả bốp bốp vào mặt vợ chồng bọn họ sao?
Những trưởng lão phụ họa Mộc gia tộc trưởng lúc trước cũng đều thấy khó coi.
Mộc Cẩm trong lòng cười lạnh, chậm rãi nói: "Mượn tiền hay không mượn tiền cũng không nói, ta cũng lo lắng cho tình trạng năm cha con đại bá phụ."
Biết được đại bá nương ta tìm người nhà đi nhờ người có quan hệ chuẩn bị đi cửa sau, sự tình làm không tốt, liền huynh đệ nhà nàng đều phải tiến vào trong đại lao đi..."
“Sao có thể như vậy?" Mộc gia tộc trưởng nghe vậy kinh hãi, vội vàng cắt đứt lời nói của Mộc Cẩm, vẻ mặt hoảng sợ.
Mộc Cẩm liếc hắn một cái, chậm rãi trả lời nghi vấn của hắn.
“Nghe nói, dưới mí mắt huyện lão gia không chấp nhận mấy chuyện dơ bẩn, bắt được Lại sứ định nhận hối lộ, có người muốn hối lộ, đều bị ném vào trong đại lao. Tình huống cụ thể thì không biết.”
“A! Cái này...... " Tộc trưởng Mộc gia cả kinh ngã ngửa, đám trưởng lão Mộc gia cũng trợn tròn mắt.
Nguyên bản bọn họ vì thanh danh Mộc gia, tính toán cho dù ép buộc, cũng phải ép Mộc gia nhị phòng, tam phòng cùng tứ phòng còn có Mộc gia đại phòng chính mình bỏ tiền đem người trước vớt ra rồi nói sau.
Cái này, ngay cả con đường tìm người chuẩn bị cũng không có......
Ai không sợ ngồi tù? Những quan lại sứ kia cũng không dễ dàng, được việc tốt như vậy, ai dám tái phạm sai lầm?
“Cẩm...... My Tử, vậy nguoiw có biết cha con đại bá năm người như thế nào không?” Một vị trưởng lão run rẩy hỏi Mộc Cẩm.
Mộc Cẩm nhíu chặt mày thanh tú, nói: "Ta nghe nói chính là, đại bá phụ phụ tử năm người ép người mua bán, còn đánh đập y quán Quảng Ký chưởng quỹ …”
“Quan trọng hơn là, cha con bọn họ còn đánh chưởng quỹ y quán Quảng Ký, người ta không muốn hòa giải, theo luật, cha con đại bá ta ít nhất phải ngồi tù nửa năm.”
Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh.
Trầm mặc nửa ngày, tộc trưởng Mộc gia rốt cục vẫn không nhịn được, cau mày nhìn chằm chằm Mộc Cẩm.
- Cẩm Ny Tử, nếu... nếu ngươi đã có thể nghe được tin tức như vậy, vậy ngươi có thể sử dụng chút nhân mạch, tìm người hoạt động một chút, giúp đỡ năm cha con của đại bá ngươi ra được không?”
Ánh mắt Mộc Cẩm chợt lóe, lập tức nói: "Tộc trưởng thúc, ngài là tộc trưởng Mộc gia, nhân mạch của ngài nhất định không ít, Mộc Cẩm van cầu ngài, van cầu ngài nghĩ biện pháp cứu một nhà đại bá phụ ta đi!"