NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1000
Cập nhật lúc: 2024-10-01 13:47:41
Lượt xem: 12
Kiếp này, cô không chỉ không để Lục Bắc Kiêu hi sinh giống như kiếp trước, cô còn muốn âm thầm trợ giúp anh g.i.ế.c được Bọ Cạp, báo mối thù kiếp trước!
“Em nói xong anh càng muốn biết đáp án, em Kiều, lẽ nào em là người ngoài hành tinh à?”. Đình Tử cười nói.
“Đã thấy người ngoài hành tinh nào đẹp như vậy chưa?”. Diệp Kiều trợn trắng mắt, xoay người định đi.
Đình Tử bị sự hài hước của cô chọc cười: “Em yên tâm, anh vẫn luôn giúp em theo dõi Bọ Cạp! Mấy năm nay ông ta bận rộn kiếm tiền ở vùng Trung Đông, không rảnh đối phó với người đàn ông của em và người khác đâu!”
“Lão ta hèn nhát, chưa bao giờ dám bước vào đường biên giới Trung Quốc, nếu không…đã c.h.ế.t từ sớm rồi!”. Diệp Kiều châm chọc: “Anh Đình, anh bảo trọng, em đi đây!”
Trong lúc Đường Thiếu Đình cho rằng lần gặp mặt này rốt cuộc cũng không bị cô đánh nữa rồi, thì đột nhiên Diệp Kiều xoay người, duỗi chân dài đá về phía anh ta!
Cú đá này trúng ngay bụng anh ta, anh ta cảm thấy như lục phủ ngũ tạng đều đang run rẩy!
Sức lực của cô còn lớn hơn người đàn ông là anh ta!
Đường Thiếu Đình đau đến mức cắn răng, rất nhanh sau, thuộc hạ của anh ta đã tới, đánh nhau với Diệp Kiều!
“Anh Đình, cô ta là ai vậy?! Dám đánh anh?! Không muốn sống nữa sao! Mấy người b.ắ.n đi! Bắn c.h.ế.t cô ta đi!”. Avril tìm đến, nhìn thấy Đường Thiếu Đình bị một người phụ nữ xa lạ đạp cho một cú, cô ta lạnh lùng nói với thuộc hạ, tỏ vẻ muốn c.h.é.m Diệp Kiều thành trăm mảnh!
Người phụ nữ mặc áo khoác dài với mái tóc ngắn ngầu lòi lấy một địch sáu, giống như ngôi sao đấu võ của Hollywood vậy!
Đường Thiếu Đình lạnh mặt nhìn, lòng vô cùng khen ngợi, cũng tò mò, vì sao cô lại đánh giỏi như vậy!
Vừa rồi Diệp Kiều phát hiện ra người của Lục Bắc Kiêu đang theo dõi cô, sợ bọn họ nghi ngờ nên cô mới động vào Đình Tử.
“Chị dâu đánh hay như vậy, rốt cuộc chúng ta có nên giúp hay không?”. Trong chiếc xe nhỏ cách đó không xa, một nam một nữ đang ngồi, người đàn ông nói với người phụ nữ.
Cô gái tóc ngắn khoanh hai tay lại, lạnh lùng nhìn Diệp Kiều tung từng chiêu ác độc đánh sáu người đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1000.html.]
Hình bóng thon gầy của Diệp Kiều nhảy lên đầu một chiếc xe hơi, đôi giày da ngắn trên chân cô đá một người đàn ông trong đó muốn đuổi tới, đối phương lập tức ngã xuống đất, hình bóng cô xuyên qua nóc của từng chiếc xe đậu đó, nhanh chóng chạy tới bên cạnh xe moto, trực tiếp nhảy qua ngồi lên!
Cố Diệp Phi
Chỉ chốc lát sau, cô đã cưỡi con moto hạng nặng lao thẳng về phía năm người đàn ông đang cầm s.ú.n.g chặn cô, còn còn bay thẳng đến chỗ Avril!
Đường Thiếu Đình kéo Avril ra, thoát khỏi sự nghiền nát của bánh xe!
Diệp Kiều cưỡi xe moto nghênh ngang rời đi, để lại làn khói xe và bụi bặm khiến người ta sặc sụa!
“Mấy người thật vô dụng! Sáu người mà đánh không lại một người phụ nữ!”. Avril tức giận đến mức giậm chân!
Đường Thiếu Đình không nói gì, lại rút ra một điếu thuốc ngậm lên miệng, híp mắt nhìn về phía Diệp Kiều biến mất…
Người phụ nữ ngu ngốc, thế mà lại nói anh ta sẽ thích Avril, cô không biết anh ta…
Thật ra Diệp Kiều cũng không ngốc, cô đương nhiên hiểu, Đình Tử sẽ không vô duyên vô cớ mà chỉ bằng câu nói hùng hồn đã đến K2 nằm vùng giúp cô!
Đối với Đình Tử, cô không có gì để báo đáp! Chỉ cầu sau này anh ta có thể toàn vẹn ra ngoài, đừng hi sinh tính mạng vì giúp cô…
…
Trên chuyến bay, Diệp Kiều cố ý điều chỉnh chỗ ngồi đến bên cạnh một cô gái trẻ tuổi, cô đeo bịt mắt lên, nhếch miệng nói: “Xưng hô với cô thế nào đây? Cô đến từ đội nào?”
Nếu cảm giác của cô không sai, cô gái này chính là nữ thủ lĩnh đội bí mật của Lục Bắc Kiêu trước đây!
Sau đó cô đã từng âm thầm hỏi Lãnh Dao, Lãnh Dao cũng không biết đến sự tồn tại của đội đó.
Cô chỉ ra nước ngoài một chuyến mà thôi, anh phái cả lính đặc chủng theo dõi cô luôn!
“Chị dâu, mật danh của tôi là 0. Những thứ khác, không thể trả lời”. Cô gái cũng đeo bịt mắt, thấp giọng đáp.
Nhưng cô ta lại rất muốn hỏi cô, vì sao đến sòng bạc, vì sao nói chuyên riêng với Đình Tử một lúc…