NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1051
Cập nhật lúc: 2024-10-03 00:51:59
Lượt xem: 10
Đường Thiếu Đình là nội ứng.
Thông tin nay làm Lục Bắc Kiêu chấn động đến trầm mặt lại.
Anh chấn động chẳng qua là chỉ có vài giây thì đã hồi phục sự chấn định, không nghĩ tại sao Đường Thiếu Đình lại là người nội ứng, mà chỉ là hoài nghi.
“Em làm sao mà biết?” Anh trầm giọng hỏi
“Anh Kiêu, đợi các anh bình an quay về em sẽ nói với anh, anh chú ý đừng làm bị thương anh ấy, anh ấy thật sự là nội ứng.” Cuối cùng cũng biết được Bò Cạp giở trò gì, Lục Bắc Kiêu nhất định có thể nhảy qua kiếp nạn này, hiện tại cô lo lắng cho an toàn của Đường Thiếu Đình hơn, bởi vì thời điểm gấp gáp anh ấy trực tiếp gọi điện thoại cho cô.
Anh ấy có che chở được cho chính mình không?
Lục Bắc Kiêu không có trúng bẫy của Bò Cạp, không biết Bò Cạp có nghi ngờ gì anh không nữa?
“Anh biết rồi” Lục Bắc Kiêu nói sau đó ngắt điện thoại.
Tiếng s.ú.n.g vẫn chưa dứt, thủ hạ của Bò Cạp từng tên từng tên ngã xuống, Dã Lang bên này đã đánh ra tòa nhà đang xây dở rồi.
“Đình Tử, cậu nói xem, Lục Bắc Kiêu bây giờ có phải đã tiến vào căn phòng độc rồi không, truy sát thế thân của tôi, có thể bây giờ toàn thân đã tê liệt sắp c.h.ế.t rồi.” Bò Cạp giờ tay trái lên nhìn đồng hồ đắc ý nói.
Số 23 là loại độc cấp tính, có thể nhanh chóng len lõi vào hệ thần kinh con người, là vũ khí sinh hóa học giất người nhanh nhất.
Trước kia nó đã được bán cho quốc nhiều quốc gia gây ra nhiều vụ khủng bố.
Bò Cạp còn chưa có nói hết thì tiếng s.ú.n.g đã truyển đến, một viên đạn b.ắ.n sượt qua tai ông ta, bốn người khiên xe lăn đã c.h.ế.t hai người, xe lăn rơi xuống, làm cho Đường Thiếu Đình chấn kinh không thôi, nữa người dưới của Bò Cạp đột nhiên đứng lên được.
Ông ta mau chóng nắp sau lưng một tên thuộc hạ, lớn tiếng hét, trong tay nắm chặt súng, “Mau g.i.ế.c chúng cho tôi”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1051.html.]
“Ông chủ, ông” Bò Cạp đáng chết, khi nào thì đứng lên được vậy, anh ở bên ông ta thương xuyên mà không biết một chút gì.
Chẳng qua là Bò Cạp là người nào chứ!
Ông ta có thế thân mà tới nay anh mới biết!
Đường Thiếu Đình cắn răng, lấy chìa khóa ra tháo còng vứt bỏ hàng giả trên tay, từ trong túi lấy ra một khẩu súng, “Bảo vệ ông chủ”
Anh là tay s.ú.n.g được huấn luyện sáu năm, vừa bảo vệ Bò Cạp vừa trốn, cũng vừa kéo dài thời gian, hi vọng Lục Bắc Kiêu mau chóng đến nói b.ắ.n c.h.ế.t Bò Cạp.
Cố Diệp Phi
Mà lúc này lão già giảo hoạt Bò Cạp sớm đã thiết kế một con đường thoát thân ở sau nui rồi, “Đi vào trong động kia”
Nhìn thấy thủ hạ từng tên từng tên ngã xuống, chỉ còn lại hai người và Đường Thiếu Đình, Bò Cạp chỉ cái động cách đó không xa, lớn tiếng nói.
Lúc Lục Bắc Kiêu dẫn Dã Lang đến thì Bò Cạp đã đi đến cửa động, lúc nhìn thấy Lục Bắc Kiêu thì ông ta ngẩn ra, sao Lục Bắc Kiêu còn chưa có c.h.ế.t chứ?
Nhìn thấy Lục Bắc Kiêu ở ngoài động, mặc đồ rằn ri, trên mặt còn che mặt bằng vải rằn ri, nhưng có hóa thành tro thì Bò Cạp vẫn nhận ra Lục Bắc Kiêu, Bò Cạp nghiến răng nghiến lợi, Lục Bắc Kiêu cũng đã nhìn thấy ông ta.
Nghe đồn ông ta tàn tật nữa người, tuy rằng có thể đứng lên nhưng không đứng vững được lâu, mà bên cạnh ông ta là Đường Thiếu Đình toàn thân mặc đồ màu đen.
“Bò Cạp, đã nhiều năm không gặp, ông sao mà nhát gan thế, có dám đấu với tôi một trận không, sao mà cứ trốn tới trốn lui như chuột vậy.”
Súng trong tay Đường Thiếu Đình lúc này đã lên chốt an toàn, anh đang đợi cơ hội b.ắ.n c.h.ế.t Bò Cạp, Diệp Thành lúc này chắc cũng đã hành động rồi.
Chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t Bò Cạp, tất cả đều sẽ kết thúc.
Anh chậm rãi nâng cánh tay lên, chỉ là nhìn thấy trong tay Bò Cạp cầm một cái điều khiển từ xa, ấn xuống một cái, phút chốc tiếng nổ ầm ầm, bọn họ quay người chạy đi, bọn Lục Bắc Kiêu lập tức nằm xuống.
Một cơ chế phòng ngự đã được thiết lập trước cửa hàng từ trước, cửa hang bị một đống đá chặn lại, người bên ngoài không thể vào được.