NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1264
Cập nhật lúc: 2024-10-03 19:43:19
Lượt xem: 13
Cả đêm không chợp mắt, anh chỉ muốn lên giường ngủ một giấc, kết quả, khắp giường đều là lông chó!
Lúc bọn họ không có nhà, hai chú chó đã chiếm giường của bọn họ!
Khi Ưu Ưu đi lên, chỉ nhìn thấy anh đen mặt muốn xuống lầu g.i.ế.c chó, cô lập tức ngăn lại, “Anh Đình, thật ra bọn chúng là vì chúng ta không có nhà, thiếu hụt cảm giác an toàn nên mới quậy phá, bọn chúng muốn làm cho cả căn phòng đều tràn ngập mùi hương của mình, như vậy mới cảm thấy an toàn!”
“Bảo bối, em không cần biện giải cho bọn chúng, đây đều là vì em!” Anh đứng ở bậc thang trên, nhìn xuống cô đang đứng ở bậc kế tiếp, vừa dứt lời liền dùng một tay vác cô lên!
!!!
Anh muốn làm nữa sao?!
Cô cho rằng hai chú chó đang làm rất tốt, đủ để làm lá chắn cho cô, thật không ngờ anh lại nghĩ theo hướng này!
Thay vì vào phòng ngủ, anh lại vác cô lên phòng kính trên sân thượng!
Trong căn phòng ba mặt trong suốt hứng trọn ánh nắng trồng rất nhiều cây nhiệt đới, được bày trí như một khu vườn nhỏ ấm áp, bên trong còn đặt một chiếc sofa, bàn trà, cùng máy điều hoà với nhiệt độ không đổi.
Từ sau khi Đường Thiếu Đình thành công rút lui khỏi tổ chức K2, anh quy ẩn giang hồ, chỉ muốn sống một cuộc sống tự do tự tại.
“A!”
Cả người rơi xuống sofa, Ưu Ưu liền kêu lên, “Đình, anh Đình! Chú Đình! Chú ơi! Anh, anh không mệt sao? Ngủ, ngủ một giấc trước đã, anh như vậy, sẽ có hại cho sức khỏe đó!”
Người đàn ông đứng bên cạnh sofa, ngón tay chậm rãi cởi bỏ từng nút áo trên chiếc sơ mi đen, lộ ra khuôn n.g.ự.c màu đồng tráng kiện, vừa xấu xa lại gợi cảm, nhịp tim cô dần tăng lên, vừa có chút sợ hãi, lại cũng có chút chờ mong.
“Anh Đình, em, em đã xin lỗi rồi mà!” Giọng cô run rẩy, cả người dần thu lại trên sofa, anh lập tức cúi người xuống giữ lại!
Anh nhìn xuống vật nhỏ vẫn còn sống tốt, không chút hao tổn, cùng với lớp trang điểm dịu dàng hiếm có, ánh mắt liền trở nên nóng bỏng, anh vẫn còn nhớ rất rõ cảm giác sợ hãi cô sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Anh hiểu rồi, anh đã hoàn toàn nằm gọn trong lòng bàn tay cô!
Đôi môi nóng bỏng lập tức áp một nụ hôn cuồng nhiệt cùng trừng phạt lên cô!
Mùi t.h.u.ố.c lá xộc thẳng vào miệng cô, nụ hôn cuồng dã như lửa nóng nuốt chửng cô vào trong, Ưu Ưu theo bản năng mà nhắm hai mắt lại, hai tay vòng lên ôm lấy anh, anh quá cuồng dã, cô không có cơ hội để đáp lại, chiếc lưỡi vừa dài vừa dày lấp đầy khoang miệng, cô cũng chỉ có thể để mặc anh bá chiếm.
Hu hu hu……..
Cô phải nằm thêm hai ngày nữa sao?!
Ưu Ưu thật khóc không ra nước mắt!
Không biết nụ hôn kéo dài biết bao lâu, anh mới chịu rời khỏi đôi môi của cô, con ngươi vương đầy tơ m.á.u khoá chặt trên người cô.
“Tôi đi tìm theo địa chỉ mà em cho tôi, kết quả lại không đúng. Em giải thích xem là thế nào?!” Anh thấp giọng hỏi.
Cố Diệp Phi
Tìm theo địa chỉ cô cho, kết quả lại là Cung điện hoàng thất!
Vật nhỏ cứ nói dối anh hết lần này đến lần khác!
Anh tìm đến nhà cô?!
Hoàng thất?!
Lúc trước anh từ hỏi thăm kỹ càng tình hình gia đình cô, cô cũng nói hết, còn nói cho anh biết địa chỉ thật, chính là địa chỉ của Cung điện hoàng thất!
Anh hỏi như vậy, tất nhiên là không nghĩ tới hoàng thất lại chính là nhà của cô!
Ha ha ha……
Cái tên ngu ngốc này!
Là cô trông không giống công chúa? Hay là cô không có khí chất của một công chúa?
Cô đã nói địa chỉ nhà cho anh, anh cũng không nghi ngờ gì, vậy thì cũng đừng trách cô tiếp tục lừa anh!
Ưu Ưu bĩu môi, dáng vẻ trông như rất khổ sở, “Anh Đình, em làm gì còn có nhà, nhà của em chỉ là nhà thuê, cha em vì để trốn nợ mà thường xuyên đổi chỗ ở, nói không sợ anh cười, chứ mấy cô gái xuất thân từ gia đình khó khăn như em, cũng có giấc mơ làm công chúa, cho nên địa chỉ của Cung điện Hoàng thất mà em cho anh, chính là nơi mà mỗi khi em đi qua, đều sẽ tưởng tượng bản thân là công chúa.”
Nhìn thấy bé đáng thương đè nặng dưới thân mình, anh cong môi lên, cảm thấy vừa buồn cười cũng vừa đau lòng, “Làm công chúa thì có gì tốt đâu? Em ngu ngốc như vậy mà làm công chúa, vậy thì sẽ bị người ta cài bẫy rồi c.h.ế.t trong giây lát!”
Anh không nhịn được mà nhớ tới công chúa nhỏ của hoàng thất được anh thả đi năm đó, một cô bé đáng thương.
Năm đó, người thật sự muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô công chúa đó chính là hoàng hậu, bà ta đã thuê K2 để thực hiện việc đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1264.html.]
“Chỉ cần em ngoan ngoãn, không chạy lung tung, sau này, tôi sẽ cưng chiều em như công chúa!” Đường Thiếu Đình nhìn xuống người gái có xuất thân nghèo khó, nhưng lại mang giấc mộng công chúa nằm dưới thân mình, vô cùng nghiêm túc mà nói.
???
“Anh Đình, anh, anh nói gì?” Cô nghe nhầm rồi sao? Vậy mà anh lại đang nói lời âu yếm với cô!
“Bảo em đừng chạy lung tung nữa, nếu không tôi đánh gãy hai chân em!” Sắc mặt anh tối đi, khí phách mà nói.
“Không phải, là câu sau, ưm…….” Anh mạnh mẽ hôn cô.
Lần đầu tiên chính thức yêu đương, nên không biết phải nói những lời ngọt ngào, thậm chí còn có chút ngại ngùng.
Anh cũng không cầm thú mà trừng phạt cô, sau khi hôn nhau một hồi, anh để cô ngồi dậy, nằm xuống sofa, lấy hai chân cô làm gối, cấm cô không được rời đi, rồi nặng nề đi vào giấc ngủ.
Anh chính là một tên trong ngoài bất nhất!
Ưu Ưu ngắm nhìn gương mặt ngủ say của anh cười khổ một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng khắc họa hàng mày vừa đen vừa rậm không chút lộn xộn, vuốt ve sống mũi cao thẳng.
Sau khi anh ngủ say, cô lặng lẽ rời khỏi phòng kính, tự mình đi thu dọn đống rắc rối của hai chú chó, tránh để khi anh thức dậy lại tức giận muốn g.i.ế.c chúng nó!
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ từ trên xuống dưới thì đã là buổi chiều.
Nhìn thấy nồi thịt kho tàu bán thành phẩm trên bếp, đó chính là bữa cơm nhận lỗi mà trưa hôm qua anh đã chuẩn bị cho cô.
Đều là do có nhiệm vụ đột xuất!
Cô còn muốn nhìn thấy tên trong ngoài bất nhất như anh làm thế nào để dỗ mình nữa!
Điện thoại mới vừa mở lên không bao lâu, cô đã nhận được cuộc gọi từ hoàng thất, là bà nội muốn nói chuyện với cô.
“Bà nội, cháu đang vo gạo nấu cơm đây!” Ưu Ưu cười tủm tỉm nói, vừa trò chuyện vừa nhìn lên lầu, sợ rằng anh sẽ đột ngột đi xuống.
“Cháu còn biết nấu cơm sao? Bà nội không tin! Đồ cháu làm ăn được sao?”
Nghe bà cụ nói vậy, Ưu Ưu liền bĩu môi.
“Có cơ hội cháu làm cho bà ăn thử nha?”
“Bà nội không muốn làm chuột bạch đâu!” Bà cụ nói móc lại cô.
Ưu Ưu cũng cạn lời, bà cụ thật là!
“Bé con, cháu thật sự thích người tên Đường Thiếu Đình đó sao? Bà nội đã điều tra rồi, từ nhỏ cậu ta đã là cô nhi, 17 tuổi đi làm xã hội đen c.h.é.m chém g.i.ế.c giết, sau đó lại trốn qua Mỹ! Đứa nhỏ ngốc này, cháu nói xem cháu thích cậu ta ở điểm nào chứ? Có biết bao nhiêu hoàng tử, vương công, quý tộc đang xếp hàng để lấy cháu đó!” Phía kia vọng đến giọng nói của Thái Hậu, Ưu Ưu còn nghe được tiếng bà cụ đang cắn hạt dưa.
Bà cụ thường ngày sống trong nhung lụa, ung dung quý phái, lại thường xuyên trốn đi một mình cắn hạt dưa, vô cùng bình dị!
Đương nhiên Thái hậu không biết rằng năm đó là Đường Thiếu Đình đã cứu cô cháu gái bé nhỏ một mạng, còn những người khác, ngoại trừ cậu Long Ngạo của cô thì không ai biết được.
“Bà nội, bà nói như vậy cháu không thích nghe đâu, cháu thích anh ấy chính là thích anh ấy! Không phải anh ấy thì không được! Cháu nói cho bà biết trước luôn, cả đời này của cháu cũng chỉ có thể gả cho anh ấy!” Ưu Ưu nói tiếp, cô của bây giờ không còn sợ bà cụ nữa!
Thứ nhất, bà cụ rất thích cô, bà sẽ luôn chiều theo cô.
Thứ hai, cô cũng có năng lực tự làm chủ cho mình!
“Được rồi! Con bé này, cứ như là sư tử con bị ngã vậy, muốn xù lông là xù lông!” Bà cụ vội vàng đáp lại.
Ưu Ưu bĩu môi, “Gần đây hai mẹ con kia có gây phiền phức gì cho bà không?”
“Có ngày nào mà bọn họ dừng lại đâu chứ?! Bà nội trị được bọn họ! Mà cháu đó, lúc nào cũng phải cẩn thận, bà nội nhớ lại chuyện lần trước cháu tìm được đường sống nơi tử huyệt đó, tim vẫn còn đập mạnh liên hồi!” Bà cụ nói tiếp.
Lần trước Ưu Ưu đi tìm thuốc giải cho Đường Thiếu Đình, sau một cú nổ lớn, hoàng hậu và đứa con ruột của bà ta đều cho rằng Ưu Ưu đã chết, lập tức muốn tuyên bố Tam công chúa chính là người thừa kế duy nhất của hoàng thất, kết quả, Ưu Ưu lại huy hoàng trở về, tát vào mặt hai mẹ con bọn họ!
Từ sau đó, bọn họ liền tức không chịu nổi!
“Bà yêu tâm đi, hai mẹ con họ không xong với cháu đâu!” Cô vô cùng tự tin mà nói. Rất nhanh đã gác máy, tiếp tục nghiên cứu cách đốt thức ăn!
Đường Thiếu Đình bị mùi khét kích thích mà thức dậy, anh còn tưởng là hai chú chó lại gây chuyện, kết quả lại là đứa còn lại đang đốt nhà bếp!
Món xào trong chảo phực lửa dữ dội, làm cô sợ tới mức luống cuống tay chân, không biết là nên tắt bếp hay là dội nước, một chiếc nắp nồi bỗng nhiên xuất hiện, đậy lên đám lửa, một bàn tay to lớn quyết đoán mà tắt bếp!
Ưu Ưu lè lưỡi ngượng ngùng mà đứng một bên, biểu cảm vô cùng nghiêm túc mà nhìn anh, “Em muốn xào rau!”
Nhưng “Xào rau” của cô vào trong suy nghĩ của anh lại như là “Quấy rối”!