NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1298
Cập nhật lúc: 2024-10-03 19:50:57
Lượt xem: 4
Do ngâm mình trong nước trong thời gian dài, phần cổ màu đồng của anh lúc này đã trắng hết cả lên, anh nắm chặt điện thoại.
“Em có bị thương không, hiện tại em đang ở đâu, anh phải tận mặt nhìn thấy em thì anh mới tin được.” Anh kích động nói, âm thanh có chút run rẩy, lồng n.g.ự.c phập phồng.
Ưu Ưu nằm chặt điện thoại, đứng bật dậy, mặt không chút cảm xúc, biết rõ đó chẳng qua chỉ là một giấc mơ, nhưng những lời nói vô tình mà trong mơ anh nói vẫn còn đọng lại trong lòng cô, giống như việc này đã thực sự xảy ra vậy.
“Không, em không sao cả, em được người ta cứu, anh đừng tìm em nữa, em không sao đâu, nhanh thôi em sẽ tới thăm anh, anh về nghỉ ngơi đi!” Cô trầm giọng nói, khóe miệng đưa lên thành đường cong.
“Nhanh là bao lâu, anh phải đến ngay lập tức!” Anh bình tĩnh nói, giọng nói đầy ngang ngạnh.
Từ khi cô mất tích đến giờ, anh lục soát khắp nơi chỉ để cứu cô, trong đầu anh lúc nào cũng nghĩ là có lẽ cô đã c.h.ế.t rồi, cảm giác khó chịu vô cùng giống như đang phải chịu tra tấn vậy, lúc này, lúc anh biết cô vẫn còn sống, đương nhiên anh phải nhìn thấy cô thì nỗi sợ hãi trong lòng anh mới vơi bớt được chứ.
Ưu Ưu cười, nhưng hốc mắt cô lại ươn ướt, mũi cũng cay cay: “Đường Thiếu Đình, mau nói, anh yêu em đi!”
“Em muốn nghe anh nói, anh nhanh nói đi!” Mắt cô đỏ lên, âm thanh có chút ngắt quãng, giọng nói đầy vẻ quyết đoán.
Trong giấc mơ, mặc dù ngoài miệng anh nói rất nhẫn tâm nhưng mắt anh lại đỏ, sau đó còn ôm cô khóc, không giống không có tình cảm với cô.
Đường Thiếu Đình nghẹn ngào cười một tiếng, ánh mắt anh nhìn xa xăm về phía chân trời: “Ưu Ưu, có lẽ trước buổi tối hôm qua, anh vẫn chưa xác định được tình cảm của mình, nhưng giây phút này, anh đã biết, anh yêu em!”
Cố Diệp Phi
Anh nói, từng câu từng chữ chắc như đinh đóng cột, lời anh nói đều xuất phát từ nội tâm.
Nghĩ đến xém chút nữa đã không thể nói với cô ba chữ này, anh cảm thấy, bây giờ đúng là may mắn.
Nghe anh nói, cô cười, nước mắt lăn xuống: “Đường Thiếu Đình, về sau anh phải yêu em vô điều kiện, yêu thương em bên cạnh em, em mà có làm sai chuyện gì anh cũng phải bao dung cho em đấy nhé!”
Giọng nói của cô có chút bá đạo, bàn tay nhỏ không ngừng lau đi nhưng giọt nước mắt còn lăn dài.
“Được!” Anh trầm giọng nói: “Bây giờ, em đang ở đâu, anh tới đón em!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1298.html.]
Anh có thể nghe ra, giọng nói của cô có chút không khỏe, hôm qua lại còn uống nhiều rượu như vậy.
“Em còn có chuyện quan trọng phải làm, anh về nhà nghỉ ngơi trước đi, đây là mệnh lệnh đấy, anh phải nghe lời em!” Ai bảo trong mơ anh dám nói ra những lời nhẫn tâm làm gì.
Nhớ tới giấc mơ kia, cô tủi thân lắm đấy.
“Nghe em.” Anh nói, còn chưa kịp hỏi lại cô ở đâu thì cô đã dập máy rồi, anh muốn hỏi hai người đàn ông bắt cóc cô là ai, bọn họ cũng biến mất chẳng chút tăm hơi.
Ưu Ưu lau khô nước mắt, vừa bước ra khỏi phòng làm việc cô đã thấy đội trưởng đứng đó hút thuốc, đội trưởng vẫn lạnh lùng như trước đây, mặt cứ như đang tới đòi nợ cô vậy.
“Rạng sáng sẽ hành động, cô chắc chắn có thể tham gia chứ?” Đội trưởng Lôi Kiêu nhìn cô, nghiêm túc hỏi.
“Đội trưởng, tôi chắc chắn.” Cô đứng nghiêm vững vàng, mặt tràn ngập vẻ tự tin, mái tóc dài được búi lên, cô đội mũ ngụy trang.
Lôi Kiêu gật đầu: “Vậy thì nghỉ ngơi đi, phải đảm bảo tinh thần thật tốt!”
Cô lắc đầu: “Tôi qua sân tập b.ắ.n đã, hẹn gặp lại đội trưởng!”
Cô không còn là cô nữ sinh đang yêu, đây cũng là lần đầu trong sáu năm nay mà Lôi Kiêu thấy mắt cô có nước mắt.
Lôi Kiêu nhìn theo thân hình mảnh khảnh, gầy yếu của cô cho tới khi cô biến mất hút ở ngã rẽ.
Về phần Đường Thiếu Đình, anh nghe lời cô, quay về nhà, tắm rửa sạch sẽ, sau đó đến giường ngủ một giấc thật sâu.
Lúc thức dậy thì đã là đêm muộn.
Hai con ch.ó đang ngủ trên người anh, anh giống như không còn chút cảm giác nào, hai mắt liếc nhìn trần nhà, trong đầu anh tràn ngập hình bóng cô.
Cô nói, sáu năm trước anh đã cứu cô.
Nhưng anh lại không nhớ ra, sáu năm trước đã cứu cô lúc nào, sáu năm trước họ có gặp nhau sao?