NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1319
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:01:11
Lượt xem: 3
Tiêu Đề: Quốc vương tỉnh táo
Thôi miên cũng là một ám thị tâm lý nhất là khi tinh thần con người suy nhược, yếu đuối là lúc dễ dàng bị những nhà tâm lý thôi miên. Đương nhiên Y Thần thuộc loại thôi miên hoang đường vô tưởng, thậm chí không có bằng bác sĩ tâm lý.
Theo phỏng đoán của Ưu Ưu, cha cô, quốc vương có thể bị trầm cảm, suy nhược và sa sút tinh thần sau khi mất đi người vợ yêu quý của mình. Khi gặp vương hậu hiện tại, chưa khỏi được bệnh tâm lý lại bị thôi miên, bị vương hậu khống chế biến thành người ngu ngốc vô năng.
Lúc đầu quốc vương thấy Ưu Ưu dẫn theo thị vệ uy h.i.ế.p Y Thần và chó của ông ta, ông còn muốn mắng cô, Y Thần bắt đầu làm thuật thanh tỉnh cho ông...
Trong miệng ông ta lẩm bẩm thuật ngữ gì đó nghe có thể trấn an lòng người. Ban đầu quốc vương có vẻ mặt hung ác dần dịu lại. Ưu Ưu và mọi người cũng đề phòng sợ bị ông ta thoi miên, nhưng bọn họ là quân nhân ý chí kiên định, không dễ bị thôi miên như vậy.
Vẻ mặt của quốc vương ngày càng phức tạp, ánh mắt khi mê man khi kiên nghị nhìn chằm chằm vào Ưu Ưu giống như lạ lẫm lại quen thuộc...
Ưu Ưu nhìn ông chằm chằm cũng cảm thấy ông lạ lại quen.
Ấn tượng về tình cha chỉ đọng lại trong hình ảnh gia đình sáu người đi picnic và chơi trò chơi trên bãi cỏ, cha tốt bụng lại dịu dàng...
"Ưu Ưu..." Quốc vương nhìn đứa con gái nhỏ quen thuộc và xa lạ và lẩm bẩm, "Ưu Ưu, con còn sống..."
Người mạnh mẽ như cô thấy cha tỉnh táo không khóc mà chỉ vui mừng cười, "Cha, con không chết! Cha có nhớ những gì đã xảy ra trong những năm qua không?"
Người đàn ông trung niên vẫn đẹp trai, hiền lành, nét mặt vui mừng dần dần được thay thế bằng sự đau buồn, tất nhiên ông nhớ những gì đã xảy ra trong nhiều năm, nhớ tới hoàn cảnh bi đát của con mình ...
Và tất cả những điều này đều do vương hậu gây ra!
Ông nhìn Ưu Ưu áy náy gật đầu sau đó quay lưng lại chịu đựng nỗi đau và không cho người khác biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1319.html.]
"Cha nhớ là được rồi! Ngày mai là tiệc sinh nhật của vương hậu, bà ta trắng trợn mở tiệc đãi khác, đến lúc đó chúng ta vạch trần tội ác của bà ta!" Cô cũng thu lại đau buồn, trầm giọng nói.
Cố Diệp Phi
"Được!" Quốc vương trầm giọng nói.
Ưu Ưu đi đến trước mặt Y Thần, "Tốt nhất ông đừng đừng giở trò nữa, nếu không đợi nhận xác con ch.ó này đi!"
"Cô, các cô bắt nạt Nữu Nữu của tôi!" Y Thần run lên, một nhà thôi miên như thế nhưng lại là kẻ nhát gan! Mấy ngày nay Ưu Ưu cũng mới hiểu bình thường ông ta giả vờ khùng khùng điên điên, lúc ông ta thôi miên cho cô lại như biến thành một con người khác.
Ưu Ưu liếc nhìn con Pomeranian nhỏ màu trắng, sau này mang nó về tiểu tam cho Thịt kho tàu.
Trong đầu cô tưởng tượng ra cảnh Cơm trắng xé xác nó ra.
Cô để Vô Ảnh trói tên thôi miên lại nhốt trong phòn ông ta để ông ta phối hợp diễn kịch với họ. Để nhà vua giả vờ bị thôi miên trước mặt hoàng hậu, và trực tiếp vạch trần bộ mặt thật của bà ta trong bữa tiệc!
Trong phòng công chúa, Tiểu Bác Mỹ bị cô nhốt vào lồng.
"Ngoan một chút! Không được sủa!" Cô trừng mắt nhìn vào con ch.ó con lông trắng dễ thương, nhưng hung dữ trong lồng.
Một đôi mắt to đen sáng nhìn chăm chú vào cô. Ưu Ưu mặc kệ đi vào phòng tắm nhanh chóng tắm rửa rồi đi ra, nằm xuống nghỉ ngơi.
Cha tỉnh lại, ngoại trừ cảm giác sảng khoái khi có thể giải quyết được vương hậu thì không cảm động lắm. Sáu năm qua cô rèn luyện trong bộ đội tính tình đã lạnh nhạt, đã nhạt nhòa với tình thân từ lâu.
Chỉ có tình yêu với Đường Thiếu Đình là rực cháy như lửa!
Dần dần chìm vào giấc ngủ, lại mơ thấy mình trở về kiếp trước, một cô gái nhỏ xinh đẹp gọi cô là "Mẹ" ...