NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1337
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:04:49
Lượt xem: 4
Tiêu Đề: Hóa ra cô cũng biết kiếp trước
Trong phòng y tế.
Ưu Ưu vẫn nằm không nhúc nhích, mái tóc dài tản mạn, sắc mặt tái nhợt, đôi môi không có chút màu máu, trên trán dán dán miếng hạ nhiệt, trên mu bàn tay cắm kim tiêm, đang truyền nước biển.
Đêm qua cô huấn luyện không biết sống c.h.ế.t gặp mưa, sốt cao mãi lại không để trong lòng, cùng với mấy ngày liền huấn luyện tự ngược không biết ngày đêm, thể năng tiêu hao quá lớn, cuối cùng cô không chịu đựng nổi, ngã xuống.
Đường Thiếu Đình canh giữ ở bên giường bệnh, ngồi ghé vào mép giường, ánh mắt không hề chớp dừng trên gương mặt tái nhợt của cô.
Long Ngạo đứng ở một bên.
“Nếu không phải thấy cậu để ý con bé như thế, tôi đã sớm b.ắ.n một s.ú.n.g đập c.h.ế.t cậu rồi!” Long Ngạo cắn răng, oán giận nói.
Đường Thiếu Đình gật đầu đáp lại, không nói chuyện.
“Sáu năm nay, tiểu nha đầu này coi cậu như tín ngương ở trong lòng! Vốn là cô gái nhu nhược, lại cứ đòi tham gia quân ngũ, phải mạnh lên, phải huấn luyện mình như làm bằng sắt! Tuy tuổi nhỏ con bé tang mẹ, nhưng từ nhỏ đến lớn, cho dù ở Hoàng Cung hay là ở Long gia, nó đều được nuông chiều, có bao giờ chịu khổ gì đâu?! Lúc huấn luyện, lòng bàn chân mài ra máu, con bé tự hành mình, chọn tiếp tục luyện, lòng bàn chân m.á.u me be bét lại không rên một tiếng!” Long Ngạo lại nói.
Đường Thiếu Đình tưởng tượng ra hình ảnh ấy, lại nhìn cô nằm ở kia, nhớ đến hình ảnh kiếp trước cô cũng bởi vì một câu của anh, trộm chạy tới võ quán luyện công, cổ họng anh nghẹn đến khó chịu, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
“Cho dù khổ bao nhiêu, con bé cũng chưa từng rơi một giọt nước mắt. Chỉ bởi vì cậu, con bé ở trước mặt tôi vừa uống rượu vừa khóc lóc kể lể! Đường Thiếu Đình! Nếu cậu yêu con bé một chút, thì nên đối xử tốt với nó, con bé đáng được cậu cưng chiều như công chúa! Nếu cậu không làm được, còn nhiều người đàn ông khác yêu con bé, cưng chiều nó!” Long Ngạo lại giận dữ nói.
Nói xong, anh ta căm giận rời đi.
Ngoài phòng y tế, Lôi Kiêu lặng im đứng sừng sững ở kia, thấy Long Ngạo ra, hai người cùng đi mất.
Trong phòng bệnh, chỉ còn lại hai người bọn họ, nhớ đến lời của Long Ngạo vừa rồi, nghĩ đến dáng vẻ cô uống rượu khóc lóc, trong lòng anh càng áy náy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1337.html.]
Cố Diệp Phi
Cô ỷ lại anh đến vậy, anh lại khốn nạn nói không cần cô!
Cô co giật nhẹ trên giường, hàm răng run lên, trong miệng nhắc mãi: “Lạnh……”
Anh lập tức dém chăn cho cô.
“Anh Đình……” Ý thức mơ màng, ánh mắt cô vô thần, nhìn anh lẩm bẩm gọi, trong giọng nói tràn ngập sự ỷ lại với anh.
“Ngoan, anh Đình ở đây rồi!” Đôi tay anh nắm tay cô, nhẹ nhàng hôn trên mu bàn tay cô, cười dịu dàng nói.
“Anh đồng ý với tôi, cưng chiều tôi vô điều kiện, yêu tôi…… Đừng nói không cần tôi…… Nhẫn tâm xoay người đi mất…… Anh không yêu tôi…… Giống như kiếp trước…… Đáng ghét……” Ưu Ưu sốt mơ màng, oán giận nói từng câu với anh.
Kiếp trước?!
Đường Thiếu Đình hơi ngơ ra, chẳng lẽ cô cũng nhớ rõ kiếp trước?!
“Ngày đó, tôi rất muốn da mặt dày đuổi theo anh, tiếp tục quấn chặt lấy anh…… Nhưng mà…… Nhớ đến anh kiếp trước vô tình…… Tôi cho rằng, đời này anh cũng không yêu tôi……” Cô lại nói, lúc thì mở to mắt, lúc thì nhắm hai mắt.
Những lời nói ngu ngốc này, từng chữ từng chữ đ.â.m vào tim anh!
“Đường Đường cũng biết, anh không yêu tôi……” Ưu Ưu nói, nước mắt chảy xuống, cô nói vô ý thức, nhưng trái tim lại đang đau.
Trái tim Đường Thiếu Đình còn đau hơn cô, anh không nghĩ tới, cô cũng nhớ rõ chuyện kiếp trước, nhưng anh anh lại đối xử với cô một cách đáng ghét như vậy……
Mấy ngày nay, trong lòng cô phải chịu bao nhiêu khổ!
“Tôi cũng không muốn so đo, đó là kiếp trước…… Không liên quan tới đời này…… Nhưng mà……” Cô đang nói, lại nhắm hai mắt, ngủ thiếp đi.