NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1589:Người trưởng thành đầu tiên trong vòng bọn họ!
Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:36:49
Lượt xem: 4
Trong phòng Lục Tiểu Vũ, đâu đâu cũng có thể thấy yếu tố mà con trai thích.
Đặc biệt là phía tủ âm tường trên bàn sách của cô, bên trong từng hộc bày đủ các loại nhân vật manga anime thủ công như 《 Naruto 》, 《 One Piece 》. Trên bàn sách còn đặt Iron Man và mấy món đồ chơi 《 Anh Hùng Liên Minh 》 làm bằng tay.
Trong phòng còn có thể thấy bóng rổ, giày của ngôi sao NBA, các loại mô hình s.ú.n.g ống!
Tóm lại, nam sinh thích cái gì, cô cũng thích cái nấy.
Chỉ có đến sau 12 tuổi, cô mới dần dần giống nữ sinh.
Lục Tiểu Vũ chỉ thấy Lục Tiểu Cổn không những không đi, còn đi đến cạnh bàn sách của cô, kéo ghế dựa ngồi xuống!
Cho nên, anh bảo cô không tham gia quân ngũ, thật sự là nghiêm túc!
Từ nhỏ đến lớn, Lục Tiểu Cổn trừ dạy dỗ cô, anh chưa từng nói lời tình cảm với cô!
“Này! Cẩn thận chút, đừng làm vỡ Syndra của em!” Thấy Lục Tiểu Cổn lấy đồ thủ công của cô truyền qua truyền lại hai tay, cô hô lên.
“Em biết, với thân thủ của em, sức lực em không bằng mấy người các anh, nhưng trong các nữ sinh chắc chắn là được mà? Sau này em tham gia quân ngũ, thông qua huấn luyện ma quỷ, nhất định có thể vào bộ đội đặc chiến!” Cô lại nói.
Cô cởi áo khoác, đi đến bên cạnh anh, “Đậu má, hôm nay treo dây thép đau hết cả bả vai, mau giúp em xoa bóp!”
Lục Tiểu Cổn ngửa khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt anh như đang nói “Được một tấc lại muốn tiến lên một thước!”
“Cuối cùng vẫn là Tiểu Bạch Thái là người anh em của em!” Lục Tiểu Vũ tức giận nói.
“Ồ, người anh em à……” Lục Tiểu Cổn châm chọc nói.
Lục Tiểu Vũ cũng nghĩ đến nụ hôn kia, cô chột dạ đỏ mặt.
“Treo mỗi dây thép đã đau bả vai, những công việc thường ngày của các nữ binh sĩ trong quân đội không phải em không biết. Huấn luyện quân đội cấp ba em cũng sợ phơi đen da, kem chống nắng bôi từng lọ to! Tới bộ đội, em cho rằng em có thể sử dụng được kem chống nắng?” Anh nhìn cô, nghiêm túc nói.
Khi Lục Tiểu Cổn nói chuyện, Lục Tiểu Vũ yêu thích cái đẹp không ngừng vuốt da dẻ non mềm đến mức có thể véo ra nước của cô!
Cô cũng nhớ tới câu kia “Nuôi con không thể ngăn lão hóa, nhưng chống nắng có thể ngăn lão hóa!”
Đậu má, cô không muốn bị phơi thành quả trứng đen đâu!
“Sợ bị phơi đen đúng không? Chứng tỏ trong lòng em không muốn làm binh đến thế! Em giỏi ca múa, còn biết chút công phu, có rất nhiều sân khấu để em thi triển, không cần phải tham gia quân ngũ!” Cô như vậy cũng coi như làm binh hai năm nghĩa vụ!
Lục Tiểu Cổn không tiện nói ra, để khỏi kích thích cô càng muốn đ.â.m tường nam!
Tính tình cô cố chấp, ăn mềm không ăn cứng, nếu anh càng nói cô không thể, cô càng thể hiện cho anh xem!
Thật ra cô muốn làm binh, cũng là do khi còn nhỏ bị anh mang suy nghĩ ấy vào.
Cặp song sinh, sở thích đều rất giống.
Giỏi ca múa?!
Không phải, cuối cùng Lục Tiểu Cổn cũng khen cô rồi!
“Kỳ thật em cũng biết, em không phải nhân tố tham gia quân sự được, tôi se không khiến ba mất mặt!” Lục Tiểu Vũ tìm bậc thang xuống dưới cho cô!
Cố Diệp Phi
“Không ngờ em còn biết tự hiểu mình đấy……” Anh nói thầm, rồi đứng lên.
“Anh nói cái gì?” Lục Tiểu Vũ không nghe rõ.
“Anh nói, đi ngủ sớm một chút!” Anh mặt không đổi sắc, thuận miệng nói dối, rồi đi đến cửa.
Lục Tiểu Cổn mới đi, Lục Tiểu Vũ đã ngã ngay xuống giường, nhắm hai mắt, nhớ lại cảm giác khi bị Tiểu Bạch Thái hôn.
Thậm chí cô còn không thể ngưng nghĩ về nó!
Chết tiệt! Nụ hôn đầu tiên quý giá của cô, cứ thế mất rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1589nguoi-truong-thanh-dau-tien-trong-vong-bon-ho.html.]
——
Ngày 14 tháng 4 năm 2018, là sinh nhật 18 tuổi của bạn học Diệp Nhất Mộc, Đại thiếu gia Diệp hôm nay đặc biệt hưng phấn, không chỉ thành niên, hơn nữa anh còn là người đầu tiên trưởng thành trong vòng bọn họ!
“Để cho hai người cả ngày khoe khoang trước mặt tôi, yêu đương thì ghê lắm đấy? Hai người còn chưa thành niên đâu, cũng chỉ hôn miệng nhỏ kéo tay nhỏ thôi, còn có thể thế nào? Đại thiếu gia Diệp tôi thì khác rồi, đêm nay…… Ha ha……”
Trong biệt thự, bạn học Diệp Nhất Mộc đang đứng, khoe khoang với Lục Tiểu Cổn và Tiểu Bạch Thái ngồi trên sô pha, hai chữ “ha ha” nói vô cùng bỉ ổi!
“Anh Mộc Đầu, đêm nay anh muốn làm thế nào?” Trần Tiểu Quả đeo tạp dề, bưng bánh tart trứng mới ra lò ra, trên đầu còn đội mũ đầu bếp, nâng giọng hỏi.
Tiểu nha đầu gần đây đặc mê đồ nướng, lò nướng biệt thự dùng cực tốt, đồ ngọt sinh nhật đều là cô nhận thầu!
“Tiểu nha đầu! Chuyện của người lớn, em đừng hỏi!” Tiểu Mộc Đầu nói với Trần Tiểu Quả, rồi anh cầm lấy một cái bánh tart trứng, há miệng cắn, cắn một miếng, nóng đến độ anh dậm chân, nhổ ra không được, nuốt cũng không xong, không ngừng hà hơi, một lúc lâu mới nuốt xuống.
“Xứng đáng! Bỏng c.h.ế.t anh!” Trần Tiểu Quả hung ác nói.
Đêm nay chắc chắn anh muốn làm chuyện xấu!
Không biết xấu hổ!
“Anh Tiểu Cổn, anh Tiểu Thái, hai người ăn bánh tart trứng đi?” Trần Tiểu Quả tiến lên, ngoan ngoãn hỏi hai anh đẹp trai.
Lục Tiểu Cổn không thích ăn đồ ngọt, Tiểu Bạch Thái cầm một cái, hai anh đẹp trai nhìn thời gian, chuẩn bị đi đón người.
“Trần Tiểu Quả! Anh còn muốn ăn đấy, mang đi làm gì?!” Tiểu Mộc Đầu thấy tiểu nha đầu bưng bánh tart trứng đi, hô lên.
“Không cho anh ăn! Em để lại cho chị Vũ ăn!” Trần Tiểu Quả xem thường anh nói.
“Tiểu Quả! Cũng để lại cho chị dâu em mấy cái!” Lục Tiểu Cổn nâng giọng nói.
“Vâng!” Trần Tiểu Quả lớn tiếng đáp.
Tiểu Mộc Đầu cắn răng mắng: “Tiểu nha đầu! Anh là vai chính hôm nay đấy!”
Trần Tiểu Quả không thèm để ý tới anh, tiếp tục đến phòng bếp bận rộn!
……
Khương Dao Dao biết hôm nay là sinh nhật Diệp Nhất Mộc, nhưng từ khi cô ta bị Lục Tiểu Cổn cảnh cáo, cô ta đã bị bọn họ cô lập trong vòng nhỏ hẹp, ngay cả Diệp Nhất Mộc cũng không mang theo cô ta đi chơi.
Cô ta không đến được sinh nhật Diệp Nhất Mộc, cũng không muốn để Lâm Dương đi được!
Cho nên, thừa dịp thứ bảy, nhóm anh chị họ đều nghỉ ở nhà, cô ta bảo chị họ hẹn các cô tới làm khách, giữ chân Lâm Dương.
Dù sao cô cũng không biết!
Lâm Dương nhìn di động, đã sắp 6 giờ chiều, nhóm anh chị họ Khương Dao Dao còn đang đánh bài, Khương Dao Dao cũng đang chơi, cô không biết đánh bài, hơn nữa đêm nay đã có hẹn.
“Chị họ, không còn sớm, em muốn đi về trước.” Lâm Dương nhìn chị họ Đồng Á, cười nói.
Đồng Á năm nay vào năm nhất, lớn hơn cô hai ba tuổi, trước kia thành tích cũng tốt, hiện tại vẫn là ban cán sự trong hội học sinh trong trường, rất thích dạy đời, cô ta dạy dỗ Lâm Dương: “Dương Dương, gấp vậy làm gì, buổi tối muốn đi đâu chơi đó? Chơi với ai vậy? Em xinh đẹp như thế, đừng để bị nam sinh không đứng đắn lừa nha!”
Nửa năm nay, cô ta vẫn luôn ở trạng thái thầm yêu Lục Tiểu Cổn, đến ông Khương cũng không biết, chuyện này đám anh chị họ lại càng không biết.
Chị họ nói như vậy, chắc chắn là Khương Dao Dao châm ngòi thổi gió ở trước mặt cô ta.
“Chị họ, không phải người không đứng đắn đâu, đều là đàn chị, đàn anh khóa trên trường chúng em! Em đã hẹn xong trước với bọn họ rồi, không đi không hay lắm.” Lâm Dương lại nói.
“Dương Dương! Ở cùng với anh chị họ em chơi không vui sao? Mọi người khó được khi ở với nhau!” Lúc này, dì Khương Dao Dao bưng mâm đựng trái cây lại đây, khuyên nhủ Lâm Dương, “Anh chị họ cháu đều là người có tài học. Có câu là gần đèn thì sáng gần mực thì đen! Ngoan ngoãn ở đây chơi, đừng để mọi người lo lắng!”
Lâm Dương: “……”
“Dương Dương, để anh dạy em đánh bài!” Một người anh họ hàng bà con xa của Khương Dao Dao nhìn Lâm Dương, thân thiện nói.
Lâm Dương vội vàng lắc đầu, đúng lúc này, cửa biệt thự có thêm một bóng người cao lớn, anh đứng ở cửa, lễ phép gõ cửa gỗ biệt thự.