Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1633:Cầm thú họ Thái đói bụng ăn quàng.

Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:14:51
Lượt xem: 5

Trên nụ cười dịu dàng của Lục đại ma vương viết bốn chữ: Không thể trả lời.

Diệp Kiều hít ngược vào một hơi, ép mình phải tỉnh táo!

Cho dù bọn họ có ân ái như thế nào đi nữa thì làm sao anh có thể nói tung tích của bọn nhỏ cho cô biết được chứ!

Cô đã làm vợ quân nhân 20 năm rồi, vẫn có một chút tư tưởng giác ngộ: “Anh đột nhiên đưa bọn nhỏ đi như vậy, gạt người thân bạn bè thì còn dễ nói, anh bảo em phải nói thế nào với Lâm Dương đây? Bạn trai ra nước ngoài du lịch mà không nói lời nào? Con bé sẽ tin sao? Nếu tin, đây không phải là phá hỏng tình cảm giữa hai đứa nó sao?”

Nếu Lục Tiểu Cổn thật sự ra nước ngoài du lịch mà không rên một tiếng nào, Lâm Dương chắc chắn sẽ tức giận!

Lục Bắc Kiêu thu lại nụ cười: “Em có thể ám chỉ nó một chút! Có lẽ Lục Tiểu Cổn đã nói cho con bé nghe lý tưởng của mình, là thế hệ sau của quân nhân, phải có tư tưởng giác ngộ về phương diện này. Xem như là biết trước làm vợ quân nhân không dễ! Đối với hai vợ chồng son chúng nó cũng là một bài kiểm tra!”

Diệp Kiều đương nhiên hiểu ý anh, chẳng qua cô vẫn đau lòng cho mấy đứa con: “Lục Bắc Kiêu, chúng nó mới trưởng thành thôi! Tiểu Bạch Thái vẫn chưa đầy 18 đâu! Sao anh lại độc ác như thế?! Mau mau đưa Tiểu Vũ về cho em!”

Ném ra câu này xong, cô nhanh chóng ra khỏi phòng làm việc của anh.

Trong lòng cô cũng hiểu, anh càng ác thì càng muốn tốt cho bọn nhỏ!

Diệp Kiều đưa Lâm Dương – người đang chờ cô ở sảnh tầng một của tòa nhà văn phòng – đi, ngồi bên ghế phụ, Lâm Dương nhìn thấy Lục Tiểu Cổn đăng trạng thái định vị lên vòng bạn bè wechat, định vị biểu hiện cậu đang ở nước T.

Vừa xem xong, Diệp Kiều đã nói với cô là Lục Tiểu Cổn không phải ra nước ngoài du lịch, cụ thể cậu đi làm gì, là bạn gái của cậu, cô hẳn là có thể đoán được.

“Con đã nói rồi mà, nếu anh ấy ra nước ngoài du lịch bình thường thì không thể nào không nói với con một tiếng được, dì, chỉ cần anh ấy không thật sự xảy ra chuyện gì là con yên tâm rồi!”. Cô nhẫn nhịn không hỏi tới cùng, nói.

“Yên tâm đi, nó không sao đâu! Dương Dương, là bạn gái của nó, vất vả cho con rồi!”. Diệp Kiều nói từ trong thâm tâm, mấy năm nay cô và Lục Bắc Kiêu sao có thể không “chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều” chứ?

Cố Diệp Phi

“Lúc nào anh ấy có thể về ạ?”. Ba ngày không gặp, cô đã rất nhớ cậu, đúng là con gái đang trong tình yêu cuồng nhiệt, lòng tràn đầy xót xa.

“Đại khái nửa năm! Dương Dương, khai giảng con cũng lên lớp 12 rồi, chuyên tâm học tập, đừng phân tâm vì nó! Càng không được suy nghĩ bậy bạ, đàn ông nhà họ Lục, nhận định ai thì chính là cả đời! Bất kể các con xa nhau bao lâu, dì cũng cam đoan, Tiểu Cổn sẽ không thay lòng đổi dạ với con đâu!”. Cô nghiêm túc nói.

Lâm Dương gật đầu, cô đương nhiên tin tưởng cậu!

“Ngày thứ tư không có điện thoại di động, nhớ nó quá…nhớ cái điện thoại quá! Bây giờ chị đây chỉ muốn tắm rửa thôi có được không?!”. Lục Tiểu Vũ nói xong thì đạp mạnh lên thân cây cam, quả cam trên cây rơi rụng lả tả, đập lên người cô, cô ôm đầu né tránh!

Cuối cùng cũng bị dồn ép, một cú cũng có thể đạp rung cây!

Ở cái nơi rừng sâu núi thẳm ngăn cách với xã hội loài người này, mong muốn duy nhất của bọn họ mấy ngày nay chính là lấp đầy bụng, còn điện thoại di động – cái thứ mà bình thường được xem như khí oxi, không thể thiếu được – bọn họ không chút nghĩ ngợi nữa rồi!

Tiểu Bạch Thái chạy về phía cô, Lục Tiểu Vũ vội vàng quát cậu: “Tránh xa tôi ra một chút!”

Cả người hôi chua, đầu tóc bóng dầu, cô sắp thành một đống phân rồi, thật sự không muốn đối mặt với cậu!

“Tư lệnh Vũ, phía trước có một khe núi, đều là nước suối!”. Tiểu Bạch Thái lớn tiếng nói, chiếc áo sơ mi trắng ban đầu trên người cậu bây giờ đã không còn ra hình dạng gì nữa rồi, hai tay áo đã bị Lục Tiểu Vũ xé như giấy.

Vừa nghe nói đã phát hiện ra nguồn nước, Tiểu Mộc Đầu đang cưỡi trên một cây đại thụ nhanh chóng nhảy xuống: “Mẹ kiếp! Nếu còn không tắm nữa thì sẽ thật sự biến thành người hoang dã mất!”

Mấy ngày nay bọn họ đều nhờ vào việc uống sương đọng trên lá cây để bổ sung nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1633cam-thu-ho-thai-doi-bung-an-quang.html.]

Trong lúc ba bọn họ muốn đi thì trên trời bỗng có vật gì đó rơi xuống: “Tiểu Vũ! Cẩn Thận!”. Tiểu Bạch Thái hét lớn, dùng một tay đẩy Lục Tiểu Vũ ra, cậu cũng nhào về phía cô!

Tiểu Bạch Thái nặng nề đè lên người Lục Tiểu Vũ, lúc này tiếng “ầm ầm” vang lên, thứ gì đó nặng trịch rơi đúng vào chỗ bọn họ vừa đứng.

Tiểu Mộc Đầu nhìn cái balo từ trên trời giáng xuống suýt nữa đập trúng hai người họ, vừa định cảm thán “nguy hiểm thật” thì lúc này, hai mắt cậu tỏa sáng: “Mẹ kiếp! Mấy ông già cắn rứt lương tâm, thả vật tư xuống cho chúng ta sao?!”

Đó là một cái balo rằn ri rất to!

Tiểu Mộc Đầu kích động nói, lập tức xông tới phía trước, muốn mở ra.

“Tiểu Vũ, không bị ngã chứ!?”. Tiểu Bạch Thái đè lên người Lục Tiểu Vũ vẫn chưa có ý định rời đi, nhìn cô tuy lôi thôi, nhưng da vẫn trắng mặt vẫn đẹp trong chiếc áo sơ mi màu đỏ, cậu dịu dàng hỏi.

Lục Tiểu Vũ nghiêng đầu: “Tiểu Bạch Thái, cậu mau đứng lên cho tôi! Chị đây bây giờ là một đống phân đấy!”.

Lúc nói chuyện, cô cũng không tiện đối mặt với cậu, mấy ngày rồi không đánh răng, cô sợ hôi miệng, khiến Tiểu Bạch Thái ghét.

“Cho dù cậu là một đống phân, tôi cũng muốn…”. Đôi mắt của anh bạn Thái Dư Bạch sầm xuống, chưa nói xong thì đã giữ mặt Lục Tiểu Vũ lại, hôn mạnh lên môi cô!

Lục Tiểu Vũ trợn tròn mắt, cắn chặt răng, cậu không ngại cô, nhưng cô ghét bỏ bản thân mình!

Làm thế nào mà cậu ta ngậm miệng được vậy?!

Lục Tiểu Vũ tức giận đến mức nâng đầu gối thúc cậu, cầm thú họ Thái đói bụng ăn quàng lúc này mới buông cô ra, khóe môi cong lên một cách tà mị.

Lục Tiểu Vũ bò dậy đá cho cậu một cú, phủi cỏ vụn trên lưng, lập tức chạy về phía Tiểu Mộc Đầu, chỉ thấy Tiểu Môc Đầu như đang đào kho báu vậy, lấy từng món đồ một bên trong balo ra!

Ừm, không có khả năng có đồ ăn!

Sau khi lật ngược cả đáy lên, cậu cả Diệp bi phẫn ngửa đầu nhìn bầu trời: “Diệp Đại Thành! Chờ đó cho ông, chờ ông đây ra khỏi cái nơi quỷ quái này thì sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cha! Mẹ! Ngay cả một miếng lương khô cũng không có!”

“Đúng là cha ruột của mình! Còn chuẩn bị băng vệ sinh cho mình cơ!”. Lục Tiểu Vũ cầm trong tay hai gói băng vệ sinh mà cười khổ, nhưng mà, cô cảm thấy mình mà còn ở lại đây thêm mấy ngày nữa thì e rằng sẽ mãn kinh sớm mất!

“Còn có bốn bộ đồ rằn ri nữa chứ! Không tệ!”. Tiểu Mộc Đầu cũng cười khổ nói.

Ngoài ra, trong balo còn có rất nhiều đồ dùng dã ngoại, thậm chí còn có một cái nồi inox, còn có một cái nỏ hình chữ thập rất phi thực tế!

Ba người họ tìm được Lục Tiểu Cổn ở trong khe núi!

Trong khe núi, bên dưới thác nước chảy ào ào là một cái suối, nước suối trong suốt như gương, giữa con suối, Lục Tiểu Cổn đang tắm.

Nhìn thấy nguồn nước, Lục Tiểu Vũ cởi giày vải ra, tháo cột tóc xuống, nhảy vào suối như một người cá!

“Lục Tiểu Vũ! Cậu đừng để bị lạnh!”. Bên bờ, Tiểu Bạch Thái lớn tiếng kêu, dùng một chân cạ rớt giày bên chân kia, bàn tay túm vạt áo sơ mi, cởi áo sơ mi màu trắng bẩn không thể nhìn nổi từ trên đầu, lộ ra cơ thể toàn là bắp thịt rắn chắc, sau đó đưa tay cởi dây lưng ra.

Lục Tiểu Vũ ló đầu ra khỏi mặt nước, mái tóc màu đen đã ướt đẫm, cô vuốt nước trên mặt một cái, đúng lúc nhìn thấy Tiểu Bạch Thái chỉ mặc độc một cái quần lót màu đen nhảy xuống!

Chỉ nhìn thoáng qua, lòng cô đã nóng lên.

Dáng người của thằng nhóc thúi này có cần gợi cảm như thế hay không…!

“Ào” một tiếng, Tiểu Mộc Đầu cũng nhảy xuống: “Mẹ! Nước này hơi lạnh!”

Tiểu Bạch Thái vừa lội về phía Lục Tiểu Vũ vừa nói: “Mặc quần áo, không thấy khó chịu sao? Chúng ta tránh bọn họ ra xa một chút, cậu cởi quần áo ra tắm đi!”.

Loading...