NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1655:Trước đây là vì anh chưa thành niên
Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:24:38
Lượt xem: 5
Lục Tiểu Vũ nói xong, xoay người trở vào trong phòng.
Thái Dư Bạch: “…” Chỉ xem phim kinh dị sao?
Tuy nhiên, đêm nay bạn gái chịu ở lại nhà cậu qua đêm, cậu đã đủ kích động rồi!
Lúc trước mặc dù thường đắp chung một chăn ngủ, nhưng không phải là quan hệ bạn trai bạn gái, hơn nữa, cậu đã đủ 18 tuổi rồi…
“Đói rồi à? Có muốn làm chút đồ ăn khuya cho em ăn không?” Sau khi vào phòng, thấy cô ngồi bên bàn máy tính, xé một gói khoai tay chiên ăn, cậu quan tâm hỏi.
“Không đói! Ăn chơi thôi, em đang tìm phim!” Cô nhìn màn hình nói.
Thái Dư Bạch nhếch môi, ánh mắt cưng chiều nhìn cô một cái, rót cho cô một cốc nước nóng, đặt bên cạnh máy tính, “Anh đi tắm cái! Hôm trước vừa huấn luyện xong liền đến nước T cho kịp máy bay, đến giờ vẫn chưa tắm!” Cậu nói.
“Ừm! Anh đi đi! Em tìm phim!” Cô nhìn màn hình nói, không nhìn cậu một cái.
Tiểu Bạch Thái cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Lục Tiểu Vũ đang tìm tài nguyên phim kinh dị trên trang web không chính quy, họ xem thường là trang web video chính quy nước ngoài không thể dẫn vào, mỗi khi mở trang web đều sẽ nhảy ra quảng cáo phim người lớn không phù hợp cho trẻ em, bình thường cô đều trực tiếp chọn X.
Lúc này, đột nhiên lại bấm vào…
Cảnh tượng nam nữ trần như nhộng làm hành động không phù hợp cho trẻ em, khiến một cô gái như một trang giấy trắng chưa từng ăn thịt heo cũng chưa từng thấy heo chạy là cô sợ hãi đứng dậy, cô vội vàng chạy về phía phòng tắm!
“Thái Dư Bạch!” Cô đẩy cánh cửa kính mờ của phòng tắm ra, gọi lớn.
Hơi nước nóng bao phủ cả phòng tắm, vòi hoa sen đang mở nước nóng, thân trên Thái Dư Bạch vừa hay cởi sạch, lộ ra cơ bắp màu đồng cường tráng và rắn chắc, nhìn thấy cảnh tượng này, tim cô càng đập nhanh!
Cậu xoay người lại liền thấy cô tròn xoe mắt nhình mình, “Sao vậy?”
“Em, em… vừa rồi… không có gì!” Cô lắp bắp nói, nuốt nước miếng, ánh mắt còn nhìn vào cơ bắp gợi cảm và quyến rũ của cậu.
Cậu với thân trên trần trụi đã đi tới trước mặt cô.
“Có cảm giác sao?” Cậu cúi đầu, thấp giọng hỏi.
“Cái, cái gì?” Cô ngẩng đầu lên nhìn cậu, vẻ mặt nghi hoặc.
“Anh nói, có cảm giác với anh sao?” Ngón tay cậu móc chiếc cầm mảnh mai của cô lên, thấp giọng hỏi.
Tiếng nước chảy róc rách, hơi nước nóng bao phủ, cậu trần trụi thân trên, hỏi một cách ám muội.
“Không!” Cô phản ứng lại, lớn tiếng nói.
Cậu nheo mát, khóe miệng nở nụ cười nham hiểm, “Thật sự không có cảm giác sao?”
Nói rồi, lạch cạch một tiếng, khóa thắt lưng mở ra, cậu lùi lại hai bước, để cô có thể nhìn rõ thân hình của cậu.
Hai chân cô giống như đổ chì, không nhấc chân được, đứng bất động ở đó, nhìn cậu cởi quần bò ra, lộ ra một đôi chân dài, một chiếc quần lót màu đen…
Cô gái đứng sau cánh cửa, hai má đỏ bừng.
“Thật sự không có cảm giác sao? Rõ ràng là dáng vẻ sắp ăn anh!” Toàn thân cậu chỉ còn lại một chiếc quần lót, nheo mắt, cười nhạt hỏi.
Cô khẽ lắc đầu, “Không, không… A!” Hai chân đột nhiên mềm nhũn, dựa vào cửa kính mờ, trượt ngã ngồi trên mặt đất!
!!!
Cô lại nhìn thân hình của cậu đến mức mềm nhũn chân!
Cố Diệp Phi
Thái Dư Bạch lập tức bước tới, “Sao lại ngã vậy?! Anh đáng sợ như vậy sao? Được rồi, không dọa em nữa, ngoan ngoãn đợi anh xem phim kinh dị cùng em đi!”
Có có chút thất vọng nói, vừa đỡ cô dậy, vừa thầm nghĩ cô vẫn chưa thông suốt.
Nói rồi cậu lấy bao thuốc trên bồn rửa tay, rút một điếu ra cho vào miệng, cậu cần bĩnh tĩnh lại ngay!
“Tiểu Bạch Thái, em, em vừa nhìn thấy loại phim đó rồi…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1655truoc-day-la-vi-anh-chua-thanh-nien.html.]
Động tác đang định châm thuốc của cậu dừng lại, nghiệm thuốc trong miệng hỏi: “Cái gì?”
Lục Tiểu Vũ nuốt nước miếng: “Nam và nữ… phạch, phạch, phạch…”
Thái Dư Bạch: “…”
“Cái đó, có đau không?” Đôi mắt to của cô nghiêm túc nhìn cậu, lẩm bẩm hỏi vô cùng nghiêm túc.
Lần này, cậu càng sững sờ, ngập ngừng một lúc, “Lần đầu tiên chắc là sẽ đau! Nghĩ cái gì vậy? Về phòng chờ anh xem phim kinh dị cùng em!”
Anh nói rồi định mở của kính mờ ra cho cô.
“Vậy, anh, anh nhẹ chút!” Lục Tiểu Vũ ngẩng đầu lên nhìn cậu, nghiêm túc nói.
Chàng trai sững sờ một lần nữa, điếu thuốc ngậm ở khóe miệng, rơi xuống đất…
Hai tay cô gái nắm lấy vạt áo nỉ, vén lên rồi cởi ra khỏi đầu, để lộ chiếc áo sơ mi hơi mỏng màu đen bên trong, cổ hình chữ V, viền ren hoa, càng làm tôn lên làn da trắng sáng của cô…
Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn nghiêm túc nhìn cậu, chỉ thấy mồ hôi trên trán cậu từng giọt từng giọt rơi xuống.
“Em muốn anh c.h.ế.t sao?!” Chàng trai vẫn sững sờ, nghiến răng nói, ánh mắt nhìn vào mảng da trắng chỗ cổ áo của cô, yết hầu chuyển động, giây tiếp theo, cậu kích động khóa chặt eo cô, ôm cô lên, đặt trên bồn rửa tay!
Nhịp tim của hai người vang dội, cậu đứng trước mặt cô, một tay giữ lấy gáy cô, tay kia nâng mặt cô lên, luồn ngón tay vào tóc cô, ánh mắt tham lam chiêm ngưỡng khuôn mặt xinh đẹp của cô…
“Nghiêm túc sao? Không phải lúc trước luôn từ chối sao?” Cậu ồm ồm hỏi, từng tế bào trong cơ thể đều đang đánh trống reo hò.
Cô ngẩng đầu lên nhìn cậu trong làn hơi nước, ngón tay nghịch ngợm chạm vào cơ bắp rắn chắc nóng bỏng của cậu, “Trước đây là vì anh chưa thành niên…”
!!!
Sau khi nghiến chặt răng, cậu lại nở nụ cười, sau đó, một đôi mắt như sói, cậu cúi đầu hôn cô một cách mãnh liệt!
Cô cũng đưa tay ôm lấy cậu, bàn tay mảnh mai trượt trên tấm lưng cơ bắp của cậu, đầu ngón tay bấm vào, trong miệng phát ra âm thanh ám muội…
……
“Dễ chịu hơn chưa?” Thân thể cường tráng ôm lấy thân thể nhỏ nhắn đối với cậu, vòi hoa sen từ trên đầu bọn họ dội xuống.
Cô cắn chặt vai cậu, như thể vẫn rất đau, sau khi buông ra, khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt mơ màng của cô đối diện với cậu.
Cậu âu yếm hôn lên mũi cô, “Đau thì cứ hét đi…”
“Em còn tưởng anh sẽ nói, buông em ra…” Cô trợn mắt nói, vẫn đau đớn khó chịu.
“Buông em ra, anh không phải là đàn ông!” Cậu hôn mạnh lên môi cô và nói.
“So với năm đầu ngón tay thì sao?” Cô nhàn nhạt hỏi, vuốt ve hai bên thắt lưng cậu, chỉ cảm thấy toàn thân cậu đột nhiên căng cứng và run rẩy…
Sau đó, không có sau đó nữa!
Bạn học Thái Dư Bạch thật sự muốn tìm một miếng đầu phụ đ.â.m đầu chết!
Cậu còn chưa di chuyển, đã, đã, đã…
——
Sau khi tắm xong, Lục Tiểu Vũ quấn khăn tắm đi ra, ngồi trên ghế, chờ cậu ngậm điếu thuốc trong miệng, đang buồn phiền hút sấy tóc cho cô.
Hai người không ai nói gì.
Sau khi mái tóc đen đã khô tám phần, cậu tắt máy sấy, bàn tay to luồn trong tóc cô một cách ngang ngược, xoay ghế lại, đột nhiên bế cô từ ghế lên, chạy về giường của cậu!
“Thái Dư Bạch! Anh… ưm…” Tiếng kêu của cô bị cậu nhấn chìm.
Người đàn ông nam tính màu đồng và cô gái dịu dàng trắng hồng quấn lấy nhau, cậu hôn từng tấc trên người cô!
Bên ngoài bông tuyết bay theo gió, phủ một màu trắng xóa, trong phòng ngủ, sự nồng nhiệt ấm áp dần dần được thay thế bằng sự mãnh liệt như lửa…