NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1677:Tại sao trong túi của cô có thứ này?!
Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:33:10
Lượt xem: 1
Đang là kỳ nghỉ lễ hội mùa xuân và tuần lễ vàng du lịch, dù về đêm nhưng phố cổ vẫn tấp nập người qua lại. Trần Tiểu Quả một mình chen chúc giữa đám đông, cẩn thận giữ túi tiền điện thoại để tránh bị ăn trộm.
Trần Tiểu Quả lướt một vòng thấy bình luận của Diệp Nhất Mộc, trong lòng hừ lạnh cố ý không trả lời anh, lễ phép trả lời lại anh Tiểu Cổn của cô.
Sao cô không biết ý của anh Tiểu Cổn với tên lăng nhăng kia là gì!
Mọi người đều biết cô thích Diệp Nhất Mộc!
Vừa trả lời xong, cô ngẩng đầu lên đụng phải một thanh niên đang đứng đối diện với đám đông, ngay cả xin lỗi cũng chưa nói nghĩ đến cái gì đó cô vội kiểm tra ví tiền, balo sau lưng không có đồ gì quý giá, không sợ bị trộm.
"Cậu, lấy thẻ căn cước ra!" Cảnh sát đặc nhiệm đang kiểm tra tạm thời, một cảnh sát nói với một người đàn ông lạ mặt cao gầy cách Trần Tiểu Quả không xa.
Chàng trai kia phối hợp lấy thẻ căn cước ra, Trần Tiểu Quả chủ độnglấy thẻ căn cước ra, cầm trên tay đi về phía trước, ra hiệu với cảnh sát trước mặt. Chú cảnh sát không cả nhìn đã cho cô đi.
Dù sao là gốc Miêu Hồng, cảnh sát có thể nhìn ra cô là một công dân lương thiện!
Cố Diệp Phi
Trần Tiểu Quả tràn đầy hứng thú đi lên phía trước, mở điện thoại ra xem bản đồ, chuẩn bị đến một quán ăn nhanh nổi tiếng trên Internet ở thành cổ!
Mặc dù một cô gái mới 16 tuổi lại một mình đi chơi giữa đêm hôm khuya khoắt, nhưng xung quanh đều là người và không nguy hiểm như cô tưởng tượng. Theo bản đồ chỉ dẫn cô xuyên qua mấy con ngõ nhỏ, ngắm cảnh trên đường.
Đi ngang qua cửa của một quán bar do một nhà văn nào đó mở, cô chụp ảnh, nhưng bên trong có rất nhiều người, có nhiều thanh niên văn nghệ thuật đứng ở cửa xếp hàng chờ vào. Cô không tham gia vào náo nhiệt, đăng lên vòng bạn bè xong thì tiếp tục theo chỉ dẫn đi đến ngõ nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1677tai-sao-trong-tui-cua-co-co-thu-nay.html.]
"Chính là cô ta! Đồ ở trong túi cô ta!" Trần Tiểu Quả vừa ra ngõ nhỏ, giọng nói nam xa lạ vang lên sau lưng.
Không phải nói cô chứ?
Cô tiếp tục đi về phía trước, đi chưa được mấy bước đã bị ba gã đàn ông chặn đường. Cô lập tức quay người, phía sau còn có hai gã khác, bọn họ ngậm thuốc trong miệng trông không giống người tốt lành gì!
"Anh, các anh làm gì? Tôi, tôi hét lên đất!" Mấy tên lưu mah này cũng quá liều lĩnh, ra vào đều là du khách cũng dám chặn cô!
"Ưm:-" Một gã đứng sau bịt miệng cô lại, ngay sau đó nam nhân cũng cảm giác có thứ sắc bén chống trên lưng mình, "Con nhóc, mày dám la lên xem!"
"Lão đại, bên cạnh có cảnh sát! Đi mau!" Một gã khác nhỏ giọng nói.
Gã đàn ông đang giữ Trần Tiểu Quả cất d.a.o đi, nhấc cô lên nhanh chóng rời đi dưới sự che chắn của đàn em!
Miệng cô bị bàn tay thô ráp đầy khói của người đàn ông bịt chặt miệng. Dù có hét lên cũng không giúp được gì. Cô liên tục đạp chân. Khách du lịch đi ngang qua dường như không nhìn thấy cô bị bắt hay bởi vì không dám xen vào chuyện của người khác.
Bọn chúng nhanh chóng đi vào một quán bar, quán bar hò hét ầm ĩ, đi ra cửa sau và vào một căn phòng.
Mới vừa vào cửa Trần Tiểu Quả bị ngã trên mặt đất, đau đến mức cô nghiến răng. Thấy gã đàn ông kia mở balo của cô ra, sau khi dốc toàn bộ đồ trong túi ra, xoay người nhặt một chiếc túi bọc giấy báo.
Tờ báo được mở ra từng lớp, để lộ ra một gói bột màu trắng.
Trần Tiểu Quả choáng váng, sao trong túi của cô có thứ này?!