Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 398

Cập nhật lúc: 2024-09-26 10:09:56
Lượt xem: 16

"Cậu là Hoa Nhị đúng không? Cậu làm thêm ở quán trà sữa được trả bao nhiêu tiền?" Còn nửa giờ để làm việc, Hoa Nhị đến cửa hàng quần áo bên cạnh, cô muốn mua một vài món quà.

Đổng Nhàn nhìn Hoa Nhị không thích nói chuyện cứ im lặng, cười hỏi.

"Liên quan gì đến cậu?" Hoa Nhị lạnh lùng nói.

Đổng Nhàn không ngờ một cô gái trông yếu ớt lại dám tấn công mình! Cô ta nháy mắt ra hiệu với Trịnh Hương.

"Bạn học này, chúng tôi chỉ hỏi một chút thôi! Đúng rồi, chúng tôi có cơ hội giúp cậu kiếm tiền, cậu có muốn không?" Trịnh Hương cười nói, hai tay ôm n.g.ự.c nhìn Hoa Nhị.

Hoa Nhị nghi ngờ nhìn họ.

"Nói chút đi?" Cô lạnh lùng nói, đứng ở bên cạnh giá khăn lụa.

"Cô nói cho chúng tôi biết, nguyên liệu trà sữa các cô pha rốt cuộc có phải là sữa bột và lá trà giống như lời đồn không? Hay chúng được pha trộn với kem và hương liệu?" Trịnh Hương hỏi..

Trên gương mặt thanh tú của Hoa Nhị, đôi mắt lãnh đạm ban đầu kia giờ lại nghiêm túc nhìn họ, “Phòng bếp phía sau của chúng tôi trong suốt, các cậu có thể đến xem!"

"Rốt cuộc các cậu muốn gì?" Hoa Nhị không kiên nhẫn hỏi, cảm giác hai cô gái này không phải người tốt. Lúc trước bọn họ đã khiếu nại âm thanh của quán quá ồn, ảnh hưởng đến bọn họ.

Lúc này Đổng Nhàn mới lấy ra một phong thư, miệng phong bì mở ra, có thể nhìn ra bên trong có rất nhiều tiền mệnh giá 50 hoặc 100.

"Hoa Nhị, tôi biết cậu là một học sinh nghèo. Cậu nợ học phí mỗi học kỳ của trường đúng không? Nếu muốn kiếm thêm tiền, cứ làm theo lời của chúng tôi!" Đổng Nhàn nói sâu xa.

Ánh mắt Hoa Nhị rơi vào trên phong thư, "Giúp các cô thế nào?"

Cô nghiêm túc hỏi.

Đổng Nhàn và Trịnh Hương đã vui mừng khôn xiết khi nghe cô nói vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-398.html.]

"Thấy không? Đối diện quán trà sữa của các cậu, "Chúng ta", chính là của chúng tôi mở. Cậu mau nói cho tôi biết công thức pha trà sữa kinh điển trong quán trà sữa của cậu đi! Số tiền này là của cậu, đương nhiên sẽ còn có nhiều hơn nữa, chỉ cần cậu phối hợp!" Đổng Nhàn vội vàng nói.

Hóa ra "chúng ta" đối diện là do hai cô gái này mở.

Bắc chước các cô! Đáng đời không kinh doan tốt!

"Mùa hè thì dùng sữa đá nguyên chất pha nước trà, mùa đông là nước trà sữa bột, tất cả đều là trà và sữa nguyên chất, còn có đường cát nữa!" Hoa Nhị xụ mặt nói. Ban đầu, những thứ này là trên các trang quảng cáo của họ, nhưng đồng nghiệp của họ sẽ không bao giờ sẵn sàng sử dụng sữa và lá trà nguyên chất.

“Cô có chắc mình đang nói thật không?” Đổng Nhàn nghi ngờ hỏi.

"Nếu không tin cậu có thể đi xe! Sữa bột là của thương hiệu Đạt Sơn!" Hoa Nhị lại nói.

Trịnh Hương nghe vậy vội nhớ kỹ.

"Còn có một chuyện, cậu phải giúp chúng tôi! Tienf này mới có thể cho cậu!" Đổng Nhàn lại nói.

"Chuyện gì?" Hoa Nhị nhàn nhạt hỏi.

Đổng Nhàn dựa vào tai cô nhỏ giọng nói ...

"Trời ạ! Thật kinh tởm!" Một bác gái đang ở trong tiệm trà sữa uống đột nhiên nhổ ra, bên trong trà sữa bị bà nhổ ra có một con ruồi.

"Phục vụ! Phục vụ! Các cô mau qua xem! Muốn c.h.ế.t à! Có ruồi vào trà sữa!" Bác gái vỗ bàn đứng dậy, tay chống eo tức giận nói.

Những khách hàng khác trong tiệm nghe thấy có ruồi trong trà sữa, vội vàng nhìn cốc của mình.

Nhân viên phục vụ An Hân vội vàng chạy tới.

Cố Diệp Phi

"Cô ơi, có chuyện gì thì mình từ từ nói ạ. Là trách nhiệm của chúng cháu thì chúng cháu sẽ gánh chịu ạ!" An Hân lễ phép nói, nhìn thấy trên bàn có ruồi.

"Cái gì gọi là trách nhiệm của các cô, cô còn định nói đây không phải trách nhiệm của các cô sao? Mọi người mau nhìn xem, trong trà sữa của quán này có ruồi!" Bác gái lớn tiếng hét lên.

Loading...