NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 426:
Cập nhật lúc: 2024-09-28 14:28:37
Lượt xem: 28
“Mở cửa ra! Cứu mạng!" Diệp Kiều vỗ cửa kính, lớn tiếng kêu.
Nghĩ thầm, tạm thời là trốn không thoát được, lúc này Lục Bắc Kiêu lại lấy lý do là "Không chơi đủ" để giữ cô lại bên người, thật ra cô cũng không muốn rời đi. Có Lục Tiểu Cổn trợ giúp, cô cũng không đến mức liên lụy anh, còn có thể giúp anh!
“A Mộc! Trong mắt anh còn có người chị dâu là tôi không?!" Phan Linh trừng mắt, trong mắt Lục Bắc Kiêu không có cô, tức giận nói.
“Chị dâu, tôi không cảm thấy chuyện này cùng cô có quan hệ gì! Nếu cô ép tôi, chúng ta có thể đến trước mặt anh Sơn lý luận!" Lục Bắc Kiêu cũng không khách khí mà phản bác, cái người Phan Linh này đã bị Hà Sơn dạy dỗ, đối với anh vậy mà còn chưa từ bỏ ý định!
Cái người A Mộc này, thật đáng giận!
Ỷ vào là phụ tác đắc lực, dám lấy Hà Sơn uy h.i.ế.p cô ta!
Xem ra, đúng là thật không sợ cô ta!
“A Mộc, chúng ta chờ xem!” Phan Linh tàn nhẫn nói, sau đó phất tay áo bỏ đi!
Phan Linh đi được một lúc lây, Lục Bắc Kiêu mới thả Diệp Kiều từ trong nhà vệ sinh đi ra: "Anh Kiêu, em sợ cô ta lại tìm em, tìm tới nơi này, anh có thể nghĩ cách để cô ta đừng đến đây nữa được không!"
“Có cách!" Lục Bắc Kiêu nghiêm túc nói, vòng qua eo cô, ngón tay sờ sờ: "Xem ra, cô nhóc của anh phải ở đây rồi!"
Nếu anh cố ý thà cô đi, tạo cho cô cơ hội chạy trốn, khả năng không cao, ai lại có thể chạy thoát từ tay A Mộc anh được? Như vậy, chắc chắn sẽ khiến cho mọi người hoài nghi!
“Cũng không còn mấy ngày nữa đâu, tầm tháng sau bọn họ có giao dịch lớn, nhiệm vụ của anh sẽ hoàn thành!" Anh trầm giọng nói.
Nhụy hoa chạy vào trong thị trấn, báo cảnh sát, mẹ cô ấy thật sự đang ở đồn cảnh sát, sau đó có một vị cảnh sát già nói với cô ấy là mẹ con hai người đi đến Cục Công An huyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-426.html.]
Cố Diệp Phi
Cảnh sát già kia là người liên lạc của Lục Bắc Kiêu, mèo rừng.
Đối với sự gia nhập ngoài ý muốn của Diệp Kiều, mèo rừng cực kỳ sầu lo, sợ Diệp Kiều bị phát hiện, lại lo lắng bọn họ có nguy hiểm!
Phan Linh tìm người tra xét thân phận Diệp Kiều, về tư liệu của Diệp Kiều, đã bị Tiểu Lục động tay động chân, toàn bộ đổi thành Kiều Diệp, cho nên tư liệu Phan Linh tra ra được đều là giả, cô ta sẽ không hoài nghi, càng sẽ không biết Diệp Kiều là đời thứ 3 của nhà hok Diệp, cũng sẽ không biết chồng của cô là Lục Bắc Kiêu, tức A Mộc.
Lục Bắc Kiêu từ bên ngoài trở về biết được tin Diệp Kiều đã bị người ta mang đi đến biệt thự của Hà Sơn!!!!
Anh âm thầm cắn răng, nỗ lực làm mình tỉnh táo.
Anh vốn là bộ đội đặc chủng đã qua huấn luyện, không sợ cái gì, bất luận là kẻ nào hay việc gì cũng không ảnh hưởng đến cảm xúc của anh, chỉ duy nhất có Diệp Kiều, một khi động đến cô, anh không thể nào bình tĩnh!
“Anh em tôi không gần nữ sắc, cho dù là phụ nữ như nào, cũng chưa có thể đả động đến nó, duy chỉ có cô…….cô nhóc, không bằng, cô thành thật ở bên nó đi! Có khi nó còn cưới cô làm vợ đấy!" Hà Sơn đang cùng Phan Linh ăn bò bít tết uống rượu vang đỏ, Diệp Kiều đứng ở một bên một bộ dạng thấy c.h.ế.t không sờn!
Nghe Hà Sơn nói như thế, Phan Linh đang uống rượu vang đỏ suýt nữa thì sặc.
Hắn ta đang cố ý kích thích cô ta!
“Tôi không cần! Tôi chỉ muốn về nhà thôi! Các ông đang giam giữ người phi pháp!" Diệp Kiều xụ mặt, oán giận nói.
Phan Linh vỗ bàn đứng lên: "Mày đúng là con nhóc không biết tốt xấu! Giam giữ phi pháp? Mày đốt kho hàng của chúng tao, tao chưa có g.i.ế.c mày đã tốt lắm rồi!"
“Chúng mày còn thất thần làm gì!? Kéo cô ta ra ngoài g.i.ế.c đi!" Phan Linh chưa hết giận, quát lên với hai gã vệ sĩ mặc âu phục.
Diệp Kiều bình tĩnh mà đứng ở đó, vẻ mặt thấy c.h.ế.t không sợ.
“Tao không nói được chúng mày nữa à?! Chết hết rồi sao?!" Thấy hai gã vệ sĩ không di chuyển, Phan Linh lại quát.