Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 519

Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:09:56
Lượt xem: 22

Anh vừa nói xong thì dùng sức kéo cô dậy. Diệp Kiều bị kéo dậy, chưa kịp đứng vững nên cả người lại ngã vào cơ thể rắn chắc nóng bỏng kia của anh. Bị 2 điểm mềm mại như bông đụng nào, người anh giống như bị điện giật.

Dòng điện lan khắp toàn thân.

Đậu má!

Cô cảm nhận được hai chân mình như mất sức.

Không, không được, phải bình tĩnh, tiếp tục đánh.

Cố Diệp Phi

Dù sao anh sẽ không bỏ được thói quen đánh cô. Nếu hôm nay cô không nhân cơ hội này sấn tới, thì sẽ còn bị anh làm cho tức giận dài dài.

Diệp Kiều lập tức điều chỉnh hô hấp, không để mình bị sắc đẹp của anh quyến rũ nữa.

Lục Bắc Kiêu cũng như vậy. Nhìn dáng vẻ mồ hôi đầm đìa của cô thì cũng thật sự muốn kéo cô vào một góc vắng mà thu thập.

Trên đài quyền anh, Diệp Kiều mồ hôi đổ xuống như mưa, nhưng mỗi chiêu tung ra đều vô cùng tàn nhẫn, tấn công Lục Bắc Kiêu, chỉ đáng tiếc, chiêu nào cũng bị anh phá giải.

Lục Bắc Kiêu cũng phát hiện ra, thực lực của Diệp Kiều chắc chắn hơn hẳn hai tên vệ sỹ kia.

Trong lúc anh thất thần, một đ.ấ.m của Diệp Kiều b.ắ.n thẳng tới khuôn mặt tuấn tú của anh.

Rốt cuộc cô cũng đánh trúng rồi.

Diệp Kiều đắc ý cong miệng cười, nhưng giây tiếp theo, cô cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó lưng chạm đất. Anh quăng cô qua vai, nhưng mà không hề dùng lực ném đi mà chỉ vặn người cô qua vai đặt xuống đất.

Diệp Kiều kiệt sức, nằm thẳng dưới đất, thở dốc, toàn thân ướt sũng mồ hôi, hai má đỏ ửng.

Lục Bắc Kiêu đưa tay xoa xoa bên má bị cô đánh trúng, khóe miệng cong lên nụ cười tà mị, ngồi xuống cạnh cô, cười nói, “Bà Lục à, em ra tay đủ tàn nhẫn a, đánh hỏng khuôn mặt tuấn tú này của anh, thì em cũng mệt rồi.”

“Đánh thành đầu heo mới tốt. Đến lúc đó không người phụ nữ nào thèm nhìn tới anh nữa.” Diệp Kiều vừa thở hồng hộc vừa trọn mắt nhìn anh. “Mau mặc quần áo vào!”

Anh lại không thèm để ý, “Bảo bối, lúc em tập luyện, ở phía dưới có không ít đàn ông nhìn em, em xem…” Giọng điệu của anh chua lòm.

“Không phải em không mặc áo!” Diệp Kiều tức giận nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-519.html.]

“Nhưng bọn họ có thể nhìn thấy chuyển động của em!” Anh nghiến răng nghiến lợi, cúi càng thêm thấp, tựa nhưng dán sát đến bên môi cô.

Phía dưới người xem còn chưa đi hết, nhìn thấy hai vợ chồng anh ở trên đài đấu hôn nhau thì đỏ mặt, rốt cuộc cũng biết rời đi.

Diệp Kiều sửng sốt.

Chuyển động?

Rốt cuộc cô đã hiểu được.

“Em còn tiếp xúc gần với huấn luyện viên. Hay là, anh cũng tìm một cô gái tập luyện cùng anh!” Giọng anh tiếp tục chua lè.

“Anh dám?!” Diệp Kiều lớn tiếng quát, tức giận ngồi bật dậy. “Lục Bắc Kiêu, anh chờ đấy, lập tức về nhà. Không bắt anh quỳ góc nhà em không còn là Kiều 300 triệu.”

Diệp Kiều đùng đùng nổi giận, nhảy khỏi đài đấu đi tới phòng thay đồ, lấy khăn tắm, sữa tắm đi vào trong phòng tắm.

“Anh Lục, anh không biết thôi, tốc độ tiến bộ của chị Kiều thật sự khiến tôi hoài nghi mình có phải quán quân quyền anh cả nước hay tôi chỉ là một giọt nước. Nhưng mà, cô ấy nói, cô lấy lớn lên trong đại viện quân đội, từ nhỏ đã tập võ, thân thể rất tốt!” Huấn luyện viên quán quân quyền anh cùng Lục Bắc Kiêu đứng ở ngoài sân, vừa hút thuốc vừa nói chuyện.

Lục Bắc Kiêu hỏi thăm anh ta được không ít thông tin về chuyện tập luyện của Diệp Kiều 3 năm nay.

Từ nhỏ đã tập võ?

Con nhóc này, thật sự biết nhắm mắt nói dối.

“Như vậy sao?!” Anh nhàn nhạt nói một câu, dụi đầu thuốc vào cái gạt tàn, ném đầu lọc vào thùng rác rồi đi.

Anh ngồi ở khu nghỉ ngơi, cách phòng thay quần áo không xa chờ Diệp Kiều. Lúc này, có một cô gái mới tập luyện xong, toàn thân còn mướt mồ hôi ngồi xuống chiếc ghế ở gần đó hỏi, “Vị tiên sinh này, anh có làm huấn luyện viên không?”

Cô gái chống khuỷu tay lên bàn, bàn tay chống cằm, chân gác lên, người rướn về phía trước, vòm n.g.ự.c đầy đặn ép chặt lên mặt bàn, khiến người ta tưởng tượng phong phú.

Cô ta biết rõ anh không phải là huấn luyện viên, lại còn có vợ, mà còn cố ý hỏi như vậy.

Đây là một dạng ám chỉ sao?

“Làm!” Lục Bắc Kiêu mặt mày điềm nhiên, trầm giọng đáp.

Nghe anh trả lời như vậy, cô gái tươi cười như hoa, câu thành công rồi.

Loading...