NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 756
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:55:27
Lượt xem: 17
“Đồ ngốc, bọn anh là con trai, em là con gái!”. Lục Tiểu Cổn ghét bỏ nói.
Lục Tiểu Vũ đúng là càng ngày càng đầu gấu!
Đều bị Lục Tiểu Cổn dẫn dắt cả!
“Dám cãi mẹ! Đừng hòng đòi quà!”. Diệp Kiều tức giận nói, đúng lúc đội ngũ thư ký của cô đẩy vali hành lý đến, cô chỉ chỉ.
Để lấy lòng hai tiểu tổ tông mà cô đã đem theo hai vali quà về!
Lúc này Lục Tiểu Cổn rốt cuộc cũng bằng lòng liếc mắt nhìn mẹ lấy một cái, chỉ một ánh mắt thôi là Diệp Kiều có thể hiểu ra trong lòng thằng nhóc này đang suy nghĩ gì, thằng nhóc xấu xa muốn cô chỉ đích danh cậu muốn gì chứ gì!
Cô chảnh chọe không để ý đến cậu!
Hừ, lần này, cô nhất định phải bắt Lục Tiểu Cổn gọi cô là “mẹ” mới được!
Lục Tiểu Vũ cũng rất muốn quà, nhưng không thể vứt hết mặt mũi được: “Chắc chắn không có thứ con thích!”. Nhóc con kiêu ngạo nói.
Mẹ chỉ biết mua búp bê, váy, giày da cho bé thôi, bé không thích những thứ đó!
Diệp Kiều tỏ vẻ “chờ xem”.
Trong bếp đang hầm gà, củ cải viên chiên và ngó sen chiên, Diệp Kiều ở nước ngoài ăn cơm Tây nửa tháng, bây giờ ngửi mùi thơm đó thì thèm đến mức nuốt nước bọt liên tục, thậm chí bà cụ nói gì cũng không nghe thấy.
Bọn họ đang ngồi dưới gốc cây đại thụ vừa hóng mát vừa nói chuyện phiếm.
“Ăn một chút trước đi, dằn bụng!”. Trong lúc Diệp Kiều sắp thèm muốn c.h.ế.t thì giọng nói của Lục Bắc Kiêu vang lên, sau đó đặt trước mặt cô nửa chén thịt gà và một đĩa ngó sen chiên!
Tri kỉ!
Cô nghĩ gì, anh đều rõ như ban ngày!
Gà trong chén đều là các bộ phận cô thích ăn nhất, cánh gà, chân gà, mề gà, còn có gan gà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-756.html.]
“Bà nội, con ăn trước nha!”. Diệp Kiều rất ngượng ngùng nói.
“Ăn đi! Ăn nhiều một chút!”. Bà cụ vội vàng nói.
“Hai đứa nhỏ này, Lục Tiểu Vũ lấy quân hàm của ông cố nó đeo lên, đi xưng là tư lệnh khắp nơi, còn Tiểu Cổn, nó lấy khẩu s.ú.n.g lục cổ của ông cố nó tháo cho tanh bành hết! Càng ngày càng nghịch, càng ngày càng giống cha nó lúc còn bé!”
Lúc này, hai đứa nhỏ không biết lại chạy đi phá ở đâu rồi!
Diệp Kiều vui vẻ, qua nhiên là con của Lục đại ma vương!
Lục Tiểu Cổn giống với tưởng tượng của cô trước đây y như đúc, Lục Tiểu Vũ thì khác một trời một vực với hình tượng cô con gái nhỏ ấm áp mà cô mong đợi!
Càng ngày càng giống tiểu bá vương!
Nhưng mà, EQ của Lục Tiểu Vũ có thể nói là 666, lúc nào nên tỏ ra đáng yêu thì tỏ ra đáng yêu, lúc nào nên bá đạo thì bá đạo!
Cố Diệp Phi
Dưới bóng cây, ba tù binh nhỏ lại bị bắt, đang tiếp nhận sự “thẩm vấn” của tư lệnh Lục Tiểu Vũ và tham mưu Tiểu Bạch Thái, Lục Tiểu Vũ cầm cành cây nhỏ trong tay, Tiểu Bạch Thái cầm khẩu s.ú.n.g nước, chỉa về phía ba người, ba tù binh không dám nhúc nhích một chút nào.
Ông nhỏ Cổn thì bò lên cây, cầm trong tay khẩu s.ú.n.g lúc kiểu 51, chỉ thử ba lần đã biết lắp ráp, nhưng mà, lúc nào cậu mới có thể nhắm mắt lắp ráp được giống như cha đây?
“Bọn họ tổng cộng có bao nhiêu người?!”. Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, đây cũng là mục đích mà họ bắt ba tù binh này lại.
“Tất cả những đứa trẻ trong đại viện đều nghe theo Hoàng gia, bởi vì không ai có thể đánh lại hắn và anh em của hắn!”. Cô bé sáu tuổi ngoan ngoãn trả lời.
“Hắn và anh em của hắn là mấy người?”
“Năm! Bọn họ rất lợi hại, chúng tôi đều bị bọn họ đánh đến nghe lời!”. Một cô bé năm tuổi khác nói.
Cho nên, muốn chiếm được địa bàn, bọn họ nhất định phải đánh bại năm tên thổ phỉ do Hoàng Tử Cường cầm đầu này!
“Bạch Thái, bây giờ chúng ta đi đánh bọn họ thôi! Lục Tiểu Cổn! Anh có theo bọn em không?!”. Lục Tiểu Vũ hừng hực khí thế, ước gì có thể giành được địa bàn ngay lập tức!
Cách đó không xa, cha của chúng đang hút thuốc, lén lút nhìn cảnh tượng này.