NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 764
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:57:12
Lượt xem: 15
Về đến nhà, Lục Tiểu Vũ – kẻ lén ra ngoài mua đồ ăn vặt suýt chút nữa bị kẻ xấu tóm mất – khóc huhu bị cha phạt đứng nghiêm, Lục Tiểu Cổn có trách nhiệm liên quan là không để ý em gái, cũng bị phạt!
Bình thường khi chúng phạm sai lầm và bị Diệp Kiều phạt đứng, chúng chưa bao giờ chấp hành, mà bây giờ, hai đứa nhỏ đang đứng thẳng tắp, không nhúc nhích tí nào!
Đồ ăn vặt của Lục Tiêu Vũ đã bị mẹ tịch thu, Diệp Kiều đang ăn que cay với cơm và tôm ông xã đã bóc sẵn!
Hai người lớn đang ăn cơm trưa, hai đứa nhỏ bị phạt đứng nghiêm, còn bị thồn cơm chó!
Ngược đãi trẻ em!
Diệp Kiệp ăn tôm bóc vỏ còn đắc ý mà nhìn Lục Tiểu Cổn, thầm nói trong lòng: Lục Tiểu Cổn, trước đây mẹ nói không sai chứ, chờ con đầu thai, mẹ sẽ cho con ăn cơm chó!
Lục Tiểu Cổn không thèm để ý đến cô!
“Đồng chí Lục Tiểu Vũ, con nói xem, ở nhà chúng ta ai là lớn nhất?”. Lục Bắc Kiêu xoa xoa tay, nhìn về phía bé con mặc bộ đồ rằn ri tí hon, mái tóc ngắn, đôi mắt vừa to vừa sáng như quả nho đen, hỏi.
“Báo cáo thủ trưởng! Con lớn nhất!”. Lục Tiểu Vũ khí phách nói.
Lục Tiểu Cổn ở bên cạnh trưng vẻ mặt ghét bỏ.
Diệp Kiều cảm thấy, lòng dũng cảm của con gái cưng quả thật rất đáng khen ngợi.
“Đồng chí Lục Tiểu Côn, con nói xem?”. Lục Bắc Kiêu lại hỏi.
“Báo cáo thủ trưởng! Diệp Kiều lớn nhất!”. Tuy trong lòng không muốn một trăm lần, nhưng ông nhỏ Cổn vẫn lớn tiếng nói.
Lục Tiểu Cổn quả nhiên là Lục Tiểu Cổn, vẫn thông minh lanh lợi như trước đây!
Ánh mắt Diệp Kiều tỏ vẻ khen ngợi.
“Lục Tiểu Cổn, con có thể tới ăn cơm, Lục Tiểu Vũ, con đứng thêm mười phút nữa!”. Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-764.html.]
Cố Diệp Phi
“Vì sao?!”. Lục Tiểu Vũ không phục!
“Đồ ngốc, em trả lời sai, anh trả lời đúng!”. Lục Tiểu Cổn ghét bỏ nói.
“Các con nhớ cho rõ, trong nhà chúng ta, mẹ mãi mãi lớn nhất! Cha cũng phải nghe mẹ! Lúc cha không có nhà, các con phải nghe lời mẹ, không được phép chọc mẹ giận!”. Lục Bắc Kiêu cất giọng nói, tạo dựng uy thế cho bà xã đại nhân. Thật ra trước đây anh cũng đã nói chuyện này rồi, chẳng qua lúc đó Lục Tiểu Vũ còn quá nhỏ, trí nhớ chưa đủ tốt, một thời gian dài đã quên mất.
Huhuhu…
Bổn cục cưng không phục!
Lục Tiểu Vũ chỉ dám ngỗ nghịch cha trong lòng!
Lục Tiểu Cổn thì ngoài mặt công nhận, nhưng trong lòng cũng không phục, cũng chỉ có ông cậu ngu ngốc thích gọi Diệp Kiều là “đại ca Kiều Kiều” thôi!
Bây giờ phần lớn thời gian và tinh lực của Diệp Kiều đều tập trung vào công việc, cô là cổ đông lớn của hai tập đoàn bất động sản, đã đầu tư vào vô số cửa hàng, cô cũng là người sáng lập, kiêm chủ tịch và giám đốc điều hành của Thiêm Dực!
Trong khu thương mại CBD nhộn nhịp, tòa nhà văn phòng cao đến mức có thể xuyên thấu tận mây xanh, một chiếc việt dã dừng trước cửa tòa nhà, Diệp Kiều đeo kính râm, xách túi công văn, toàn thân toát lên sự giỏi giang thanh lịch bước xuống xe, xoay người vẫy tay một cái với hai em bé đáng yêu trong xe, lại vẫy tay một cái với ghế lái, chiếc xe việt dã vang lên một tiếng “tít”, sau đó nhanh chóng rời đi.
Trước hai giờ chiều là giờ cao điểm đi làm của nhân viên.
Sau khi vào tòa nhà, Diệp Kiều dừng lại trước một thang máy, rất nhiều nhân viên đang đợi thang máy khác, rõ ràng cái thang máy này sắp đến tầng một rồi, hơn nữa nó còn rộng hơn thang máy bên kia nhiều, sao bọn họ không tới đây?
Bị hỏng à?
Sao chẳng có biển báo gì vậy!
Cửa thang máy mở ra, Diệp Kiều nhấc chân định bước vào thì lại bị một bảo vệ tiến tới ngăn cản: “Xin lỗi, thưa cô, thang máy này bây giờ là thang máy dành riêng cho tổng giám đốc tập đoàn Bác Đế tầng 32, mời cô đi cái khác!”
!!!
Tòa nhà này xài chung thang máy, từ lúc nào nó đã thành thang máy riêng cho tổng giám đốc gì gì đó rồi?!
“Tôi đi thang máy này đấy, thế nào?”. Diệp Kiều cũng không phải người hiền lành, hơn nữa đây vốn dĩ là thang máy dùng chung cho tất cả chủ và nhân viên mà!