NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 792
Cập nhật lúc: 2024-09-30 15:53:57
Lượt xem: 6
Buổi tiệc từ thiện tối nay dự trù sẽ thu được khoảng 2.000 vạn, nhưng xem ra lúc này sẽ thu được nhiều hơn bất cứ buổi từ thiện nào khác. Trong đó, 1.500 vạn đã tới từ đối thủ một mất một còn của cô, Thẩm Hi Xuyên. Giờ phút này, không một từ nào có thể miêu tả được sự hưng phấn trong lòng Diệp Kiều. Mà ở cách đó không xa, bà Đỗ lại lén lút đưa 1 ngón tay cái lên với cô con dâu bảo bối.
Mợ của Diệp Kiều, Quách Mỹ An, thì đen mặt. 1.500 vạn, cũng không phải một con số nhỏ. Bọn họ làm như vậy là thất bại rồi.
Thẩm Hi Xuyên nghe Diệp Kiều nói thì vẻ mặt cũng ngơ ngác.
Diệp Kiều đứng lên, đi tới bên cạnh Lý Vận cùng Thẩm Hi Xuyên. Chiếc bàn nhỏ này chỉ có 4 người ngồi, người còn lại là thư ký của cô.
“Các người không biết đấy thôi. Tôi là người chủ trì phía sau của buổi tiệc từ thiện này. Vừa rồi, là tôi cố ý kích các người, nếu không, làm sao lũ ngốc nhiều tiền các người vì muốn ta tức giận lại cứ ra sức trả giá cao nhất cho những vật phẩm đấu giá này chứ?” Giọng nói của cô không lớn, chỉ đủ cho Thẩm Hi Xuyên cùng Lý Vận nghe được, người khác không nghe thấy được.
!!!
Nói cách khác, bọn họ là quyên tiền cho Diệp Kiều.
Hơn nữa, là Diệp Kiều đào hố, bọn họ tự mình nhảy vào.
Lý Vận nhìn về phía Thẩm Hi xuyên. Vốn dĩ Thẩm Hi Xuyên da mặt đã trắng, hiện giờ lại càng trắng.
Hắn ta nhìn Lý Vận, thật sự muốn một phát đập c.h.ế.t cô ta.
Cố Diệp Phi
“Thẩm Hi Xuyên, anh tức cái gì chứ? Cho dù tiêu 1.500 vạn thì đêm nay anh cũng trở nên vô cùng nổi bật, không hề thiệt chút nào. Số tiền này là dùng để làm từ thiện, Diệp Kiều dám tham ô, tôi đi tố cáo cô ta.” Lý Vận sợ Thẩm Hi Xuyên tức giận vội vàng lên tiếng trấn an.
Thẩm Hi Xuyên cũng nỗ lực kìm nén. “Đúng vậy, 1.500 vạn này với ta giống như 150 đồng mà thôi. Diệp Kiều, nếu cô thiếu tiền, quỳ xuống cầu xin tôi một chút không phải tốt hơn sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-792.html.]
Anh ta nhìn Diệp Kiều lên tiếng châm chọc.
“Bảo tôi quỳ xuống cầu xin anh? Cũng phải nhìn xem anh có thể tươi cười mà ra khỏi cái buổi tiệc này không đã!” Diệp Kiều không giận mà mỉm cười. Trò hay, vẫn còn ở phía trước.
Lúc này, người dẫn chương trình mời 3 người quyên góp tiền nhiều nhất lên sân khấu, trong đó, người được nêu tên chúc mừng đầu tiên là Thẩm Hi Xuyên. Vừa mới bị chọc tức, Thẩm Hi Xuyên đã lấy lại vẻ xuân phong mãn diện, bàn chân như gió bước lên sân khấu.
Trên màn hình lớn, còn phát lại những hình ảnh khán giả đã vỗ tay khen ngợi Thẩm Hi Xuyên ra giá hào phóng, mua được những món đấu giá như ý.
Lúc này, cũng có hai người khác bước lên sân khấu, trong đó có một người là người nước ngoài.
“Hiện giờ, chúng ta nhiệt liệt đón trào đại diện ban tổ chức buổi tiệc từ thiện hôm nay, người vừa xinh đẹp, vừa lương thiện, cô Diệp Kiều.” Người MC nam lại lớn tiếng nói trong micro.
Diệp Kiều lên sân khấu, ánh đèn chiếu thẳng vào người cô. Diệp Kiều mặc bộ bộ lễ phục đặc biệt màu lam, dưới ánh đèn thì trở nên lấp lánh, khiến cô tựa như một nữ vương.
Ưu nhã, thong thả, chân thành, xinh đẹp.
Cô cầm lấy micro, lên tiếng cảm ơn với những người tham dự, chúc mừng những người thắng cuộc đấu giá.
“Hoạt động từ thiện này là do tôi cùng với bà Đỗ Dĩnh, ngài Khương Hằng Sơn, cô Trình Hân khởi xướng, với mong muốn xây dựng các cơ sở giáo dục tại các vùng nông thôn. Trong 3 năm vừa qua, chúng tôi đã xây dựng được 300 nhà tiểu học ở nông thôn, xây sân thể dục, xây dựng đường chạy, lắp đặt các thiết bị thể dục thể thao… Mời các vị nhìn lên màn hình lớn.”
Diệp Kiều nói xong, thân người hơi lùi sang một bên, trên màn hình đang phát những hình ảnh về các trường tiểu học ở nông thôn, một đám trẻ con đang chơi đùa ở sân thể dục.
Còn có, hình ảnh Diệp Kiều trong bộ trang phục đơn giản, đang chơi nhảy dây, đá cầu với đám trẻ gái, chơi bóng rổ với bé trai, vô cùng ấm áp.
Dưới sân khấu tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt.